Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 153 : Dưới ánh trăng mê tình

Ngày đăng: 13:37 19/04/20


Bộ Nhu Nhi quay đầu lại nhìn hắn mỉm cười, chuẩn bị tư thế,thân thể tự nhiên tùy theo động tác đứng lên 



Tiếng cười của nàng trong trẻo như chuông bạc, nàng khẽ hát một khúc 



Động tác vũ đạo rất đơn giản, chỉ có mấy cái đá chân, xoay người, nghiêng người. Không có nhạc, không có bối cảnh, chỉ có tiếng hát của nàng 



Dưới đêm trăng, tiếng hát như hòa vào trong không gian, quang cảnh thanh lương mà thoải mái, tay áo tung bay, tóc dài phiêu dật, dáng người mềm mại. Bất tri bất giác, ánh mắt hắn chỉ tập trung nhìn nàng, cảm xúc hòa theo tiếng hát 



Một khúc xong rồi, nàng dừng lại cước bộ, quay đầu cười: "Vương gia, thiếp thân nhảy tốt chứ?" 



"Tốt lắm?" Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức gật đầu, sực nhớ tới muốn uống tiếp "Lại thêm một khúc đi?" 



"Tốt?" 



Bộ Nhu Nhi đáp ứng, lại vũ động ống tay áo, tiếp tục vừa hát vừa múa—— 



"Hoa gian nhất bầu rượu, độc chước vô tướng thân. 



Nâng chén yêu Minh Nguyệt, đối ảnh thành ba người. 



Nguyệt vừa không giải ẩm, ảnh đồ tùy ta thân. 



Tạm bầu bạn nguyệt đem ảnh, hành lạc tu kịp xuân. 



Ta ca nguyệt bồi hồi, ta vũ ảnh thất thần. 



... 



"Ta ca nguyệt bồi hồi, ta vũ ảnh thất thần. Ta ca nguyệt bồi hồi, ta vũ ảnh thất thần. Ca nguyệt bồi hồi, vũ ảnh hỗn độn..."( Ta ko biết chỉnh làm sao nên để vậy luôn) 



Cũng không biết như thế nào mà tại niệm câu này một lúc, nàng cảm giác được trong lòng khẽ run? Tựa hồ bị cái gì hung hăng đánh trúng. 



Ngẩng đầu, nhìn thiên ánh trăng, lòng của nàng, tựa hồ không tỉnh táo. 



"Ngươi thật sự là ca nguyệt bồi hồi, vũ ảnh hỗn độn” 



Cảm nhận được cánh tay hắn đặt lên lưng nàng, giọng nói trầm thấp gần bên tai. Còn có mùi rượu, thoang thoảng, hòa trong không gian, làm cho nàng tựa hồ như say 



"Vương gia..." 




Chậm rãi buông ra tay, nàng lại dùng môi đỏ mọng của mình hôn lên môi hắn, cái lưỡi thơm tho tự nhiên thuận lợi chui vào. 



Nhưng mà, mới bắt đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh đã muốn đè lại đầu nàng, chủ động dùng lưỡi mình đến triền miên dây dưa với lưỡi của nàng. 



Nhưng nàng không cho hắn thuận lợi.Vì thế, hắn tiến, nàng liền lui. Hắn càng là sốt ruột truy đuổi, nàng lại càng không vội không chậm trốn tránh. Dù sao, mặc kệ hắn áp dụng cái gì, nàng liền có biện pháp hóa giải. Hơn nữa, chỉ cần nhìn thấy phản ứng của hắn, tâm tình của nàng liền tốt? 



Đáy lòng giống như có một mãnh thú bắt đầu rít gào, mỹ vị gần ngay trước mắt, lại chỉ có thể nhìn không thể ăn, loại cảm giác này thật thống khổ khiến Hoàng Phủ Nam Ninh muốn điên lên? 



Mà Bộ Nhu Nhi, nàng quan sát thấy phản ứng của hắn đã nhẫn nại đến cực hạn, nàng rốt cục buông tha không trốn tránh, nhẹ nhàng lưỡi mình đưa lên 



Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức nắm chặt cơ hội, lại dùng sức dây dưa. Không cần phải nói, bị nàng chơi đùa nãy giờ khiến Hoàng Phủ Nam Ninh đã nhịn đến cực điểm. Hắn hiện tại, thầm nghĩ muốn phát tiết, hắn cơ hồ đem nàng gắt gao giam cầm trong ngực,dường như muốn khắc thân thể nàng dung nhập vào hắn, sống chết dây dưa, Bộ Nhu Nhi toàn thân cao thấp đều cảm thấy đau quá. 



Nhưng là đau đớn ở ngoài còn có một loại cảm giác khác trong đáy lòng nảy sinh. Nàng cũng không biết là cái gì, nhưng mà nàng biết, loại cảm giác này làm cho nàng thích thú. 



Vì thế, cái gì cũng không nói, hai tay ôm chặt lấy hắn, đầu lưỡi cũng lặng lẽ quyến rũ hắn, tuyệt đối không cho hắn như nguyện —— dù sao, Bộ Nhu Nhi nàng cũng không phải chịu nhẫn nhịn người khác. 



Dưới ánh trăng, hai người gắt gao ôm nhau, liều chết dây dưa, âm thầm phân cao thấp. Cũng không biết dây dưa bao lâu, Bộ Nhu Nhi cảm thấy hô hấp của nàng bị hút hết rồi—— 



"Nha?" 



Trên người không biết bị ai đẩy, nàng vô lực ngã xuống đất. 



Phía sau lưng cảm nhận được sự lạnh lẽo của đất, còn có vô số cây cỏ cọ sau lưng, nàng cảm thấy có chút lạnh, có chút ngứa, càng có chút khó chịu, lại có cảm giác không nên lời. 



Nhưng không để nàng kịp suy nghĩ Hoàng Phủ Nam Ninh đã ôm lấy nàng dùng sức hôn nàng, tiếp tục cùng nàng liều chết triền miên. 



Bộ Nhu Nhi cũng lập tức dấn thân vào trong chiến đấu, hai tay ôm lưng hắn, đôi môi dùng sức tranh thủ quyền chủ động. 



Nhận thấy được ý đồ của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh nhẹ nhàng cười —— một tiểu nữ nhân, cũng dám đến cùng hắn ngoạn? Tốt lắm? Như vậy, hắn cũng phụng bồi? 



A, dám xem thường nàng. Phát hiện trong mắt hắn có ý cười cùng khinh miệt, nàng cũng lạnh lùng cười, dùng một chút lực. Đem thân thể mình lên trên chiếm thượng phong. 



Này tiểu nữ nhân, nàng thật là có chút bản sự nha? 



Hoàng Phủ Nam Ninh thực sự bị dọa đến. 



Trong nháy mắt, hắn tựa hồ càng lúc càng thích nàng nha.