Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 171 :

Ngày đăng: 13:37 19/04/20


Phải phải phải, phải phải phải 



" Vương gia?" 



" Cút ngay!" 



Tuyết trắng tuấn mã dạt ra chân, một đường chạy qua cửa thành, lần nữa mang theo Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Hạ Mộng trở lại dịch quán bọn họ đã từng cư trú. Cửa có người cản trở, Hoàng Phủ Nam Ninh một roi vung qua, liền nắm chặt dây cương, trực tiếp đem ngựa chạy nhanh vào trong nhà. 



Một đường chạy băng băng, cho đến hậu viện, Hoàng Phủ Nam Ninh mới dừng lại ngựa, xoay người xuống. 



Hạ Mộng cũng vội vàng nhảy xuống, đang muốn ở chỗ thế hiểm yếu này chạy đi, nhưng lập tức, một cánh tay mạnh mẽ liền ôm ở trên eo của nàng. 



" Tiểu bạch thỏ, nàng cho rằng, có kinh nghiệm của chuyện lần trước, bản vương còn có thể cho nàng lại có cơ hội thực hiện được hay sao?" 



Tiếng cười lạnh lùng truyền lọt vào trong tai, làm cho thân thể của nàng lập tức kéo căng. 



Từ từ quay đầu lại, nhìn chống lại cặp mắt lạnh băng kia của Hoàng phủ Nam Ninh, tay chân của nàng trong một lúc lạnh cả người, dự cảm xấu càng ngày càng mãnh liệt. 



" Ngươi... A?" 



Muốn nói cái gì đó, nhưng lại không nói ra lời, cũng cảm giác được thân thể chợt nhẹ, hỗn đản này rõ ràng lại đem nàng cho khiêng ở trên vai rồi? 



" Tất cả đều cút ngay, không cần phải cản đường bản vương!" Sải bước đi về phía trước, Hoàng Phủ Nam Ninh lên tiếng quát to. 



Đằng trước bọn nha hoàn sai vặt liên tục không ngừng đứng qua một bên, trơ mắt nhìn xem vương gia của bọn họ khiêng vương phi, ngẩng đầu mà bước đi về hướng phòng ngủ. Mà Hạ Mộng ở trên vai của hắn, nàng vẫn còn vùng vẫy giẫy chết lần cuối cùng. Mặc dù trong lòng mình cũng sớm hiểu, hết thẩy đều đã quá muộn. 



Loảng xoảng? 



Một cước đạp mở cửa phòng, Hoàng Phủ Nam Ninh sải bước nhanh đi tới, sau đó dùng lực quăng ra! 



" Nha?" 



Khốn kiếp. Đã lâu như vậy, hắn còn chưa có biết rõ bốn chữ thương hương tiếc ngọc phải biết viết như thế nào.Hoàn hảo giường chiếu đủ mềm cho nên nàng không có bị tổn thương bao nhiêu. 



Nhưng là, Hạ Mộng thân thể cũng là bị đụng đau. 



Khi quay đầu lại, nhìn thấy Hoàng Phủ Nam Ninh âm trầm sắc mặt, thân thể của nàng lại nhịn không được phát run, vội vàng muốn đi đến bên trong trốn đi. 



Nhưng mà,một nơi nhỏ như vậy, có thể hướng ở đâu trốn? 



Đều còn chưa kịp động, Hoàng Phủ Nam Ninh cánh tay sắt lần nữa đưa tới, một tay bắt lấy nàng kéo tới đây. 



" Cứu mạnh a! Cứu mạng a!" 



Trong lòng vô cùng sợ hãi, Hạ Mộng vội vàng hắng giọng kêu to lên. 



Nghe được nàng kêu, Hoàng Phủ Nam Ninh thoáng sửng sốt, lập tức cười lạnh; " Kêu đi kêu đi, nhìn một chút xem còn có ai tới cứu nàng?" 



Nàng đương nhiên biết rõ sẽ không có người đến cứu nàng, nàng chỉ là muốn phân tán một chút sự chú ý của hắn mà thôi! Nhưng là, xem ra, cái phương pháp này cũng mất hiệu lực. 



" Tiểu bạch thỏ." Lần nữa nâng lên cằm của nàng, cùng nàng mắt đồi mắt, Hoàng Phủ Nam Ninh cười lành lạnh, " Nàng chạy trốn kỷ thuật không sai, học của ai vậy?" 



Còn cần học sao? Có chút bản lãnh này là do trời sinh không được sao? 



" Hôm nay xem ra, nàng cũng biết cưỡi ngựa? Hơn nữa thuật cưỡi ngựa cũng không tệ lắm, nhưng vì sao khi ở kinh thành, nàng mỗi lần cùng bản vương cưỡi ngựa sau đó đều bị dọa thành như vậy?" 



Nói nhảm,lúc đó không phải là vì đang ở cạnh ngươi sắm vai là một tiểu bạch thỏ nhu nhược sao? Ngươi nghĩ rằng ta dễ bảo sao? 
Chính mình thật nếu như ẩn nhận như vậy, mặc hắn muốn làm gì thì làm! 



Trong lòng đột nhiên lại hiện lên một cái ý nghỉ như vậy. 



Không cần phải như vậy? Lại dùng lực lắc đầu. Thay vì cho hắn làm như vậy, đến cùng chính là mình đầy thương tích, vậy thì không bằng chủ động xuất kích? Dù sao, chết thì chết, nhưng là, cho dù chết, nàng cũng phải bị chết thật xinh đẹp? 



Cho nên! 



Cắn răng một cái, đột nhiên ra tay, bắt lấy cổ tay của hắn. 



" Nàng làm gì?" 



Hành động bị ngăn trở, Hoàng Phủ Nam Ninh giương mắt, không vui nhìn nhìn nàng. 



Hạ Mộng khóe miệng lại nhếch lên, đối với hắn tràn ra một cái nhìn nhẹ nhàng vui vẻ: " Vương gia, một người hành động, chẳng lẽ người không biết có điểm nhàm chán sao? 



Ừ! Hoàng Phủ Nam Ninh lông mày câu lại. " Nàng muốn làm gì?" 



" Nếu vương gia đã muôn cùng tiểu nữ nhân làm chuyện phu thê, việc này cũng nên là hai người cùng mới đúng. Chúng ta cùng nhau chủ động, đạt được niềm vui thú mới càng nhiều, người nói phải không?" 



Di! 



Nghe được nàng nói như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh lại càng cảm thấy kinh ngạc. 



" Nàng không phản khán nữa sao?" Vừa rồi không phải là muốn ngăn trở hắn sao? 



" Phản khán hữu dụng không?" Hạ Mộng liền hỏi lại một câu, "Tiểu nữ thế đơn lực bạc, tự nhiên đấu không lại vương gia người. Như vậy, thay vì vất vả bị động, vậy còn không bằng chủ động đón ý hùa theo, vương gia người đối với tiểu nữ nhân còn có điểm thương tiếc.." 



Nói hay thật? 



Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ gật đầu một cái, nhìn xem trong mắt của nàng lại mang theo một cái cười yếu ớt." Tiểu Bạch thỏ, bản vương phát hiện, bản vương tựa hồ căn bản là không thể hiểu hết nàng." 



Nói nhảm! Ngươi biết ta, đều là ta ở trước mặt ngươi tận lực biểu hiện ra tất cả. Ngươi căn bản không có tâm tình, ta cũng không có cho ngươi xâm nhập hiểu rõ! 



Bất quá, bây giờ là thảo luận điểu này hay sao? 



Khóe miệng khẽ cong, không nói thêm lời, hai tay của nàng để ở trên cổ của hắn, nữa người trên thoáng giơ lên, liền chủ động đưa lên môi đỏ mọng, hôn lên môi của hắn. 



Nếu là nàng chủ động như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng cũng một trận vui sướng. Vội vàng ôm nàng, hắn ôm chặt lấy nàng, làm cho thân thể hai người dán chặt, một đôi tay càng thuần thục đem trói buộc trên người nàng đều lột sạch. 



Khốn kiếp, hắn thật đúng là họ gắp. 



Khóe miệng kéo nhẹ, Hạ Mộng hai tay buông lỏng, từ từ đưa đến trước ngực của hắn, đối với hắn dùng sức đẩy? 



" Nàng làm gì?" Ngã xuống giường, Hoàng Phủ nam Ninh nhìn sem nàng. 



Hạ Mộng lại tiếp tục cười, xoay người đi vào trên người của hắn: " Nếu y phục của tiểu nữ đều bị thoát ra không sai biệt lắm, vậy thì vương gia người cũng không nên còn mặc nhiều như vậy, người nói phải không?" 



Ý của nàng là... 



Nghe nói như thế, Hoàng Phủ Nam Ninh trong nội tâm chợt một hồi sung sướng, liền nhẹ nhàng nằm xuống lại." Nếu không, nàng nói như thế nào?" 



" Kia tự nhiên là - - cởi ra!" Hạ Mộng nói, trong mắt tràn ngập vui vẻ, hai tay đã từ từ đưa lên chỗ thắt lưng của hắn, dùng sức xé ra! 



" Tiểu nữ, tới giúp người cởi."