Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 303 :

Ngày đăng: 13:39 19/04/20


Quay lại yến tiệc tiễn đưa, mặc dù có hai vị khách không mời mà đến, thì mọi chuyện diễn ra cũng không tệ. 



Hoàng Phủ Nam Ninh nói lời giữ lời, thật sự là đàng hoàng theo tất cả khách nhân cùng đi ăn cơm uống rượu, sau khi ăn xong lại theo đại môn mở ở Bộ phủ, một bước cũng không nhiều hơn dừng lại. Đương nhiên, cẩn thận nói đi nói lại mà nói, hắn đi ngược hướng về phía nhà vệ sinh, hơn nữa tựa hồ còn đi nhầm vài bước, nhưng bị gã sai vặt dẫn đường phát hiện, lại đem hắn dẫn trở về. 



Đợi đến lúc trời tối, trong Bộ phủ sớm lại yên tĩnh xuống, cửa chính cũng đã khóa lại, một đội hộ vệ xách theo đèn lồng bắt đầu bốn phía tuần tra, không để cho bọn đạo chích có bất kì cơ hội đột nhập vào. 



Trong hậu viện của Bộ phủ, trong một sân nhỏ, một gian phòng nho nhỏ, có một chiếc nến đỏ cao cao được thắp lên, ánh lên một bóng dáng nhỏ nhắn mềm mại chiếu vào phía trên cửa sổ. 



Trong phòng, Hạ Mộng đã đổi áo ngủ. Nàng đang ngồi bên cạnh nôi, vừa nhẹ nhàng đẩy nôi, trong miệng lại hát nhỏ nhịp điệu đồng dao ôn nhu. Trong nôi, một tiểu oa nhi đang nhắm mắt ngủ say sưa. 



Không để ý, đã hơn ba tháng, hài tử cũng đã một trăm ngày. Tiểu bảo bối của nàng, bộ dạng càng ngày càng đẹp. Xem này cái mũi nhỏ đôi mắt ti hí, thấy thế nào cũng đáng yêu chết đi được, làm cho nàng nhịn không được muốn hôn nhẹ. 



Chỉ là... Aizz 



Ngày qua ngày, đứa nhỏ này càng lúc càng giống Hoàng Phủ Nam Ninh. Mặc dù Bộ Ngưng Vận mỗi lần ôm hắn đều lẩm bẩm tự nói đây là nam tử hán Bộ gia bọn họ, lớn lên giống gia gia, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú này của bé con, cùng miệng nhỏ hồng hồng nộn non mềm kia, thật sự cũng không có nhiều chỗ tương tự nàng và người cha thô lỗ này. 



Mà người nam nhân kia... 



Trước mắt, bóng dáng của Hoàng Phủ Nam Ninh lại hiện ra. Hắn gầy, cũng không có tinh thần như trước kia, có thể thấy được những chuyện gần đây đã tác động đến hắn không nhỏ. Người này, thông qua chuyện này cũng nên được dạy dỗ đi. 



Đông đông đông 



Thanh âm gì vậy? 



Tâm mạnh run lên, Hạ Mộng đứng lên, vừa muốn xoay người hướng phương hướng thanh âm truyền đến đi thăm dò một chút, chỉ nghe thấy - - 



Cốc cốc cốc. 




"Cha, bây giờ nói cái này còn quá sớm đi? Ta mới rời vương phủ không lâu, Duệ nhi tuổi cũng còn nhỏ, loại chuyện như vậy, ta không muốn nói." Lúc lắc đầu, nàng nhỏ giọng nói. 



"Ta biết rõ." Bộ Ngưng Vận liền vội vàng gật đầu, "Ta bất quá là nói cho con biết trước, dù sao đến đó cũng có sư huynh bên cạnh. Đến lúc đó, hắn sẽ chiếu cố con thật tốt. Ta cũng sớm cùng hắn nói qua, việc này không thể gấp, hắn nói hắn sẽ chờ. Chúng ta chờ Duệ nhi lớn lên, sóng gió cũng qua, sau đó lại thương nghị chuyện này." 



Dù sao, nói đi nói lại, bọn họ chính là đem nàng định cho hắn rồi. 



Hạ Mộng phiết môi. Thôi, bây giờ cùng hắn nói rõ cũng là nói vô ích, thôi thì đi được bước nào hay bước đó. 



Liền gật đầu. "Hảo." 



Thấy nàng gật đầu, Bộ Ngưng Vận xem như nàng đáp ứng, trên mặt vội vàng nâng vui cười. "Tốt, vậy chúng ta quyết định như vậy đi. Trời cũng trễ rồi, con đi ngủ sớm một chút đi. Duệ nhi ta ôm ra đưa cho bà vú là được." 



"Vâng, cha đi thong thả." 



Đưa tiểu oa nhi đang ngủ say cho Bộ Ngưng Vận ôm ra ngoài, Hạ Mộng đóng cửa lại, xoay người, chợt thở dài. 



Đây đều là những chuyện gì vậy chứ? Vì cái gì nàng cảm giác mình mới rời đi hang hổ, liền lại bị đẩy sang hang sói thế này? 



"Bộ Nhu Nhi" 



Đột nhiên trong lúc đó, một giọng nói hàm chứa sự tức giận truyền vào trong tai, một cánh tay dùng lực đạo ôm chặt lấy nàng, dùng sức đem nàng hướng bên cạnh. 



"A, người đâu - - ngô" 



Mới vừa muốn mở miệng kêu cứu, không nghĩ tới đôi môi đỏ mọng đã bị người hôn lên, chiếc lưỡi nóng bỏng cạy ra môi của nàng, thăm dò vào bên trong tùy ý dây dưa triền miên.