Tiểu Dạ Khúc

Chương 11 : Đừng ngại

Ngày đăng: 12:26 30/04/20


Edit: SpongeBob



Beta: Gà



Anh trai tóc húi cua tia chớp hưng phấn thêm bạn bè với Kim Tịch, còn không nhịn được khen cô: “Học muội, tên weibo của em thật văn nghệ.”



Tên wechat của Thẩm Bình Xuyên là: Sơn Xuyên Triều Tịch.



Thẩm Bình Xuyên đã dùng tên wechat này rất nhiều năm, do anh vắt hết óc mới nghĩ ra nickname vừa chứa tên anh, lại có cả tên em gái anh, nhìn qua vô cùng vĩ đại, vô cùng có khí thế.



Ảnh avatar WeChat của anh là hình Baymax ôm một cô bé con, cô bé con vùi đầu vào bụng phình mềm mại, xa xa là nắng chiều hoàng hôn, tràn đầy ấm áp.



Baymax là anh, cô bé con là Kim Tịch.



Có rất ít con trai dùng hình ảnh ấm áp này làm avatar, thế nên anh trai tóc húi cua tia chớp không chút hoài nghi, vui vẻ thêm WeChat.



Thẩm Bình Xuyên vừa tan học đã thấy thông báo có thêm bạn tốt, chưa kịp ấn vào đã nhận được tin nhắn của Kim Tịch.



Em gái thối: Thẩm Bình Xuyên, giống lần theo đuổi trước, theo đuổi trước nữa và các lần trước trước nữa, giúp em lễ phép từ chối người ta với.



Thẩm Bình Xuyên: Lại đi đâu trêu hoa ghẹo nguyệt. o( -_-)[email protected] 



Em gái thối: Không mà. ༼ಢ_ಢ༽



Thẩm Bình Xuyên: Quên đi.



Đây cũng chẳng phải lần đầu, Kim Tịch mềm mại đáng yêu, hoa đào nở rộ, phần lớn đều là trực tiếp từ chối, khi gặp phải mấy tên bám dai không buông sẽ nhờ anh cô xử lý.



Bình thường, nam sinh thêm Thẩm Bình Xuyên sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt Kim Tịch nữa.



Thẩm Bình Xuyên mở thông báo nhấn vào khung chat, chuẩn bị trực tiếp nói cho người kia, không được dòm ngó em gái anh.



Còn chưa kịp gửi tin nhắn chợt “ting” một tiếng, anh trai tóc húi cua tia chớp gửi ảnh qua cho Thẩm Bình Xuyên.



Điện thoại Thẩm Bình Xuyên mẹ nó suýt thì rơi.



Trong ảnh chụp, anh trai tia chớp để trần thân trên, khoe ra bắp thịt của bản thân.



Cơ thể rất rắn chắc, nhìn thấy làm cho người ta ghét bỏ.



Thẩm Bình Xuyên chửi tám đời tổ tông nhà cậu ta, chuẩn bị kéo người này vào blacklist, nhưng khi zoom ảnh, anh cảm thấy diện mạo của nam sinh này có chút quen mắt.



Lần trước kiểm tra kí túc nam, hình như nam sinh này có xích mích với anh.



Nhưng sao cậu ta tự nhiên lại tìm đến Kim Tịch?



Thẩm Bình Xuyên cảm thấy nghi ngờ, vì thế không trực tiếp cho vào blacklist, mà thử gửi đi dấu chấm hỏi.



Học muội, anh là Tôn Khải, lúc quân huấn đã chú ý đến em rồi. (*ノ▽ノ)



Thẩm Bình Xuyên: Anh muốn gì?



Tôn Khải: Muốn làm bạn bè với em. (^○^)



Thẩm Bình Xuyên: Thế anh gửi ảnh làm gì.



Tôn Khải: Học muội, em đừng nghiêm túc thế, em thấy ảnh anh có đẹp trai không nào. (>y<)




“Đi, anh đi với em.”



Kim Tịch:…..



Lúc cô xác định là Bạc Diên nhất định muốn cùng cô tham gia buổi họp mặt với các bạn gái thân thiết hồi trung học thì có chút lo lắng.



Trên đường, cô không ngừng hỏi: “Học trưởng, anh nhất định muốn theo em đi chơi hả?”



Bạc Diên bước lên ngồi sau lưng cô, thản nhiên nói: “Không vui sao?”



“Cũng không phải.” Kim Tịch thấp thỏm nói: “Thì…. Anh cũng không quen bạn em, chắc chắn muốn đi chơi với các bạn ấy sao?”



“Anh thích làm quen với người lạ.” Bạc Diên nói.



Kim Tịch không tin, anh cũng chẳng giống với người thích làm quen với người lạ.



“Bây giờ anh hối hận còn kịp, tới lúc đến nơi mà thấy chán, đừng trách em chưa nhắc nhé.” Kim Tịch buồn bực nói.



Sắc mặt Bạc Diên trầm trầm: “Sao, anh phiền lắm à?”



“Cũng không phải.”



“Vậy được rồi.”



Kim Tịch từ bỏ, người ta tràn đầy mong muốn cùng với mình ra ngoài chơi, mình cũng không thể quyết liệt ngăn không cho người ta đi.



Hai người xuống đổi xe bus, đến trung tâm thương mại A, Kim Tịch thông qua vị trí được bạn gửi trong WeChat, tìm được nhóm bạn nữ thân thiết của cô.



Các cô bạn đang đi dạo trong một cửa hàng chủ đề Hello Kitty vô cùng đáng yêu, quản lý đặt đủ loại mèo nhỏ xung quanh, các cô đứng ở cửa tiệm, điên cuồng dùng điện thoại tự sướng —–



“Kim Tịch lại đây!”



“Đến đúng lúc, mau mau mau, đến chụp ảnh nhóm!”



Kim Tịch lạch bạch chạy đến: “Cửa hàng này đáng yêu quá đi! Sao các cậu tìm được thế.”



“Hì hì, tớ để ý trên Weibo lâu rồi, hôm nay khai trương, đặc biện hẹn các cậu đến chụp ảnh!”



Mấy em gái tò mò nhìn Bạc Diên: “Ơ, Kim Tịch, cậu dẫn theo bạn à?”



Kim Tịch: “Anh ấy muốn đi chơi cùng bọn mình.”



“Nếu là bạn Kim Tịch, lại đây chụp ảnh cùng bọn em đi!”



“Ơ kìa, đừng ngại mà, không sao, tất cả mọi người đều là bạn bè, chút nữa đi dạo phố cùng bọn em nhé.”



Bạc Diên: ……..



Anh nhìn thấy xung quanh mình đều là những hình ảnh hoạt hình hồng hồng, bốn phía đều là những cô gái tạo đủ loại kiểu dáng để chụp ảnh.



Cả cửa hàng chỉ có một mình anh là con trai, vẻ mặt anh bình tĩnh, tay đút túi, đứng đờ bên mấy em gái đáng yêu, tự mình thể nghiệm hai chữ to tướng —–



Xấu hổ.Tác giả có lời muốn nói:



Bạc Diên: Đã…làm phiền rồi.