Tiêu Dao

Chương 5 :

Ngày đăng: 16:52 18/04/20




Chương 4





Edit: Thiên Mạc



Phụ thân vốn không để mắt đến ta nhiều năm như vậy đột nhiên coi trọng ta, còn nói yêu ta nữa.



Ừm ừm, đây là chuyện tốt hay xấu nhỉ?



Người nói yêu ta, ta tự nhiên là mừng rỡ như điên, không còn mong gì hơn nữa. Ta không cần biết loạn luân là gì, chỉ cần biết người ta yêu yêu lại ta là được rồi. Nhưng tóm lại thì vẫn có chút ngạc nhiên, tại sao thái độ của phụ thân lại chuyển biến to lớn đến vậy?



Ngửa đầu nhìn bầu trời, màu xám xịt giờ pha thêm chút xanh thẳm lâu rồi không thấy, ta không khỏi cong môi cười. Chắc là do tâm tình tốt hơn cho nên cảm giác hoại tử cũng dần trở lại bình thường như cũ. Xem xem, phụ thân quả thực là mục tiêu sống duy nhất của ta.



Ta quay đầu lại, nhìn Tiểu Long đang đứng bất an ở đó, khẽ mỉm cười: “Ngươi muốn nói gì?” Bốn người bọn họ thay phiên nhau thủ vệ ở bên cạnh ta, ai không đến lượt thì dốc lòng khổ luyện để có thể thừa kế vị trí của đám Thanh Long. Cho đến khi ta trở thành người đứng đầu Xuất Vân cốc, họ sẽ chân chính trở thành người thủ hộ bên cạnh ta.



Khuôn mặt mơ hồ của Tiểu Long đổi sắc mấy lượt, sau đó mới ấp a ấp úng nói: “Thiếu chủ tử, chủ tử quyết định đợi cho tới khi hài tử của cô gia ra đời thì sẽ giết cô gia.”



Phụ thân vô tình, ta biết, chỉ là ta cũng không hiểu vì sao lại vậy. “Tại sao?”



Thanh âm của Tiểu Long có chút lúng túng: “Bởi vì chủ tử thấy chướng mắt.”



“Bị nhốt trong hỉ viện rồi mà còn chướng mắt…” Tham muốn chiếm giữ của phụ thân cũng thật là mạnh mẽ quá đi.



“Hài tử của cô gia sẽ đưa về cho nhà cô gia nuôi dưỡng. Nếu sinh con trai, chủ tử sẽ sai người giả dạng thành cô gia, định kỳ về nhà thăm người thân.”



Phương thức xử trí kỳ lạ. Ta cúi đầu liếc mắt nhìn bụng mình. “Hài tử của cô gia dường như còn chưa có mà?”



“Không phải là hài tử của thiếu chủ tử ngài mà là hài tử của cô gia thôi. Nha hoàn hầu hạ trong hỉ viện nói, dường như là có tin vui.”



Nghe Tiểu Long giải thích, ta đột nhiên cảm thấy khuôn mặt mình nóng bừng lên. Bản thân ta thì không quan tâm đến chuyện loạn luân nhưng mà những người khác thì sao? Ta từng đọc được trong sách, hình như quan hệ yêu đương cùng huyết thống làm cho người ta kinh sợ. Nhưng ta không hề nghe thấy chút dị nghị hay bàn tán gì trong cốc cả, người trong cốc lại còn biết rõ cả chuyện hôn phu của ta bị giam với nữ nhân khác ở trong hỉ viện.



“Ừm, Tiểu Long.” Ta không biết phải mở lời như thế nào. “Ta và phụ thân… Các ngươi có cảm thấy vô sỉ không?” Dù sao cũng là phạm phải luân thường đạo lý mà.



Giọng nói của Tiểu Long cực kỳ vui vẻ. “Thiếu chủ tử vui vẻ là tốt rồi. Ai dám nói xấu, ta sẽ chém bọn họ trước.”



“Vì lòng trung thành cho nên ngươi mới nói như vậy sao?” Ta nghi ngờ, tại sao lại ủng hộ chuyện như vậy?



Thật lâu sau, Tiểu Long mới nhỏ giọng nói: “Nụ cười của thiếu chủ tử… rất đẹp.”



Không hiểu!



“Vì để nụ cười xinh đẹp không gì sánh bằng đó luôn nở rộ, tất cả mọi người trong Xuất Vân cốc có thể trả giá hết thảy.”



Ta đột nhiên run sợ, dĩ nhiên lại là vì nụ cười của ta sao? Ta toét miệng cười. “Tiểu Long, cảm ơn ngươi.” Trước khi rơi vào tình yêu của phụ thân, ta căn bản không biết cười.



Tiểu Long cũng cười. “Hy vọng thiếu chủ tử mau sinh hạ người thừa kế cho chủ tử, như vậy thì thiếu chủ tử sẽ vĩnh viễn vui vẻ.”



Ta bật cười hì hì. “Lý luận lạ vậy, nhưng mà ta thích. Cảm ơn người, Tiểu Long.” Ta xoay người sang, ôm lấy thân hình cao tráng của hắn. “Thật sự cảm ơn rất nhiều.”



Hơi thở âm lãnh lạnh lùng đột nhiên phả tới từ phía sau. Tiếng nói trầm thấp tràn đầy cảnh cáo vang lên: “Dao nhi, không muốn phụ thân giết hắn thì buông tay ra ngay.”



Ta cười khan, cảm giác được toàn thân Tiểu Long đang cứng ngắc, chỉ đành phải chậm rãi buông hắn ra. Ta xoay người, há mồm định nói nhưng rồi lại bị bất ngờ tới ngẩn người. “Phụ thân?” Người trước mắt rõ ràng là nam nhân quái dị kia mà. Trái tim co rút lại, ta có chút sợ hãi lùi về sau một bước, lòng không biết chuyện là thế nào.



Người trước mắt ngẩn ra, sải bước tới gần ta. “Các ngươi lùi hết ra ngoài.” Nhìn ta liên tiếp lùi về sau, cả người hắn tỏa ra khí lạnh. “Dao nhi, nhắm mắt lại!”



Con người trong trí nhớ và con người trước mắt hoàn toàn không có cách nào trùng lên nhau, ta hỗn loạn nói: “Ngươi… ngươi không phải phụ thân ta…” Tại sao ta lại nhận nhầm phụ thân, hoặc là tại sao ta lại không nhận ra phụ thân? Ta có bệnh hay hắn có bệnh?



Ta bị một cánh tay mạnh mẽ ôm vào lòng, một bàn tay đặt lên mắt ta. “Cảm giác ta, Dao nhi.” Giọng nói trầm trầm đè nén sự tức giận. “Đừng hoài nghi cảm giác của mình! Dao nhi, cảm giác ta, ta là phụ thân con đây mà.”



Bàn tay lạnh như băng dần trở nên ấm áp, hoảng loạn trong lòng dần bình tĩnh lại. Ta cắn môi, níu vạt áo người. “Phụ thân, có phải con điên rồi không? Tại sao con lại không nhận ra người?” Không thể dùng hai mắt để nhìn mà lại phải nhờ vào cảm giác.



Bàn tay nắm eo ta siết chặt lại khiến ta suýt tắc thở. “Đừng nói con điên! Dao nhi, con không sao hết! Là do phụ thân làm lòng con bị thương mới khiến con trở nên như vậy. Cho phụ thân thời gian, ta nhất định sẽ chứng minh tình yêu của mình với con, để con trở nên hoàn hảo như lúc ban đầu.”


“A a a, phụ thân… chỗ đó… chỗ đó…” Ta không thể nào phản kháng, chỉ có thể kích động hô to. Thân thể uốn éo đến điền cuồng. Sung sướng ăn mòn thần trí khiến ta không thể nào suy tư nổi. Chân vô lực mở rộng mặc cho dục vọng nóng rực của phụ thân ma sát vách thịt hồng.



“Ah… Dao nhi, con là đồ yêu tinh phóng đãng!” Phụ thân gầm nhẹ, cậy mạnh đâm ta, ngón tay cũng cấp tốc xoay tròn trong hậu môn. “Mấy ngày không chơi nó vẫn chứ chặt như vậy, muốn xoắn gãy ta ra mới vừa lòng, hả?” Vừa nói, phụ thân vừa tàn nhẫn dùng lực chọc mạnh vào trong.



“Ya… Nhẹ một chút, phụ thân…” Ta không thể nào chịu nổi nữa, chỉ có thể thấp giọng cầu khẩn.



“Rên dâm đãng thêm chút nữa nào… Dao nhi, van xin thành khẩn thêm nữa!” Phụ thân không hề để ý tới lời cầu xin tha thứ của ta, vẫn dã man va chạm. Tại thời điểm ta đạt cao trào một lần nữa, phụ thân đột nhiên rút ra để cho ta run rẩy phun hết chất lỏng trong cơ thể ra ngoài.



Ta xụi lơ, suy yếu nằm trên giường, mặc phụ thân nâng mông ta lên, lại một lần nữa ấn cổ chai rượu lạnh như băng vào người ta. Rượu được rót vào. Chất lỏng lạnh lạnh khiến cho tiểu huyệt nóng hổi của ta đau nhói, nhưng rồi dư vị của từng đợt cao trào mãnh liệt kia lại kéo tới, nhanh chóng áp chế đau đớn.



“Phụ thân, đừng vậy mà…” Lần này, phụ thân rót rất nhiều rượu vào, nhiều đến nỗi ta cảm thấy bụng mình căng lên. Phụ thân ra lệnh: “Mút hết, một giọt cũng không được rò ra.” Vừa nói, phụ thân vừa rút bình rượu ra.



Tiểu huyệt khó khăn co rút lại. Ta che mặt, cảm giác cái chất lỏng kia phình lên đến khó chịu, khổ sở phát khóc: “Phụ thân, khó chịu quá, khó chịu quá…” Mị dược kích thích làm ta khát cầu, rượu lạnh gột rửa làm ta thanh tĩnh. Tinh thần bị co kéo liên tục khiến ta không thể nào nhịn được, thân thể căng phồng chỉ muốn giải thoát.



Hai tay của phụ thân nâng mông ta lên, ánh mắt nóng rực nhìn về phía u huyệt vẫn đang khốn khổ rung động. “Nhìn cái miệng nhỏ thế này, chắc là giữ không nổi rồi.” Ta không thể nào mà tưởng tượng nổi, phụ thân dĩ nhiên lại để cho cự long thô cứng của mình đâm vào trong!



“A a a a a… Phụ thân… Đừng vậy mà… Đừng mà…” Ta giãy dụa lại càng làm cho phụ thân tiến vào sâu hơn. Nhiều dịch rượu như thế không thể nào thoát ra ngoài lại tiếp tục áp vào sâu trong tử cung. Thật thống khổ!



“Nhịn một chút! Dao nhi, thú vị tới rồi đây.” Phụ thân cất tiếng cười trầm thấp, sau đó nặng nề đâm sâu vào bên trong, từng chút từng chút một. Dịch rượu kia không ngừng lưu động trong bụng ta.



Cảm giác đáng sợ này khiến ta nổ tung! Ta sợ cho dù mình chưa tới cao trào cũng đã hỏng mất. Nước mắt rơi xuống hai gò má, ta run rẩy kêu khóc: “Đừng mà, phụ thân, đừng mà…” Quá đáng sợ! Tại sao lại có loại khoái cảm tà ác đến vậy? “Van người, phụ thân đừng vậy mà… a a a a a…”



Phụ thân sung sướng gầm nhẹ. Động tác va chạm càng lúc càng tàn bạo, bàn tay to đột nhiên cầm hai vú của ta, tàn nhẫn xoa nắn. “Ác… Cứ như vậy, chặt thêm chút nữa… đồ dâm đãng, cắn chặt thêm nữa!”



Núm vú bị chà xát nóng rực đến tê dại. Ta sung sướng đón nhận đợt cao trào đầy thống khổ, cơ thể vậy mà lại vô cùng khát cầu. “Ya ya ya… phụ thân, xin người dùng lực mạnh hơn nữa, nhanh hơn nữa… a a a…” Tại sao ta lại theo đuổi thống khổ lớn hơn? Tại sao?”



Phụ thân hưng phấn gầm nhẹ: “Đê tiện! Muốn phụ thân chơi thêm mới hưng phấn có phải không? Hả?” Lời nói hạ lưu tục tĩu không ngừng kích thích thần kinh yếu kém của ta. Phụ thân vừa tàn khốc đâm mạnh vào cơ thể ta vừa bóp mạnh vào hai vú ta. “A a, Dao nhi! Dao nhi của ta!”



Khi mà ta sắp bị phụ thân hành hạ tới phát điên, người bỗng nhiên rút cây gậy th*t to lớn kia ra. Sau đó, miệng của ta bị phụ thân mở rộng. Dục vọng cứng rắn có mùi xuân dịch hỗn hợp với mùi rượu xâm nhập vào sâu trong cổ họng.



Hạ thân không còn bế tắc, những chất lỏng kia tuôn ra toàn bộ. Toàn bộ cơ thể bởi vì khoái ý bài tiết kia mà run rẩy, căn bản không thể nào kháng cự được phụ thân thô bạo xâm nhập vào miệng ta.



(Edit: Nhớ ngày xưa nhịn hết một tiết học, ra chơi mới được xả ra. Cảm giác nó thật là.)



“Nhìn đây! Dao nhi, mở to mắt ra nhìn!” Phụ thân lớn tiếng quát: “Nhìn xem phụ thân cho con ăn no thế nào!”



Ta mơ hồ tuân theo mệnh lệnh của phụ thân, chậm rãi mở mắt ra. Trong thế giới phấn hồng của đợt cao trào, ta si ngốc nhìn về phía khuôn mặt anh tuấn vẫn luôn làm ta đau đớn. Ta như quên đi mùi vị nồng nặc căng đầy hai má, quên đi cảm giác nôn mửa sâu trong cổ họng.



Người nhìn chằm chằm ta: “Dao nhi, ta là phụ thân của con, con có biết không?”



Ta biết, ta biết người là phụ thân ta thích nhất. Ta vô lực run rẩy.



Phụ thân bỗng nở một nụ cười vô cùng tuấn mị. “Vậy con hãy ăn cho hết tinh dịch của phụ thân đi nhé!” Vừa nói, phụ thân vừa động mông. Người hét lớn một tiếng, bắn hết tinh dịch nóng hổi ra ngoài. Phụ thân khàn giọng gầm thét: “Ăn hết, ăn hết toàn bộ! Con là của ta! Dao nhi, con là của ta! A!”



Chật vật nuốt hết toàn bộ dịch thể kia, ta thiếu chút nữa thì tắc thở. Cho tới khi phụ thân tiết nốt giọt tinh dịch cuối cùng, người mới ôn nhu rời khỏi miệng ta. Cái lưỡi nóng rực tỉ mỉ liếm đi nước bọt tràn ra ngoài cằm ta. “Dao nhi, ta yêu con, ta yêu con.”



Khóe miệng tê dại của ta cố gắng nở nụ cười. Ta vô lực nằm trong lòng phụ thân. “Con cũng yêu người, phụ thân.”



Nhẹ nhàng xoa nắn cơ thể bị đối đãi thô bạo của ta, phụ thân thương tiếc hôn qua từng tấc thân thể bị mình tàn sát bừa bãi. “Dao nhi, phụ thân thật muốn chơi con đến hỏng. Vẻ đẹp của con làm ta không thể nào kiềm chế!”



Ta nở nụ cười mềm mại. Ta cảm giác được cự long của phụ thân lại thức tỉnh, đang ma sát khe mông của ta. Ta cười nói: “Phụ thân, con lại muốn rồi!” Đón nhận cái nhìn chăm chú của người, ta cười vừa yêu mị vừa hấp dẫn. Ta quỳ gục xuống, mân mê cái mông vểnh ướt át của mình, lay động eo lưng tạo thành một độ cong phóng đãng: “Cắm vào đi, phụ thân, dùng cây gậy th*t của người đùa bỡn con đi…”



Đôi mắt đen láy thâm thúy trở nên tà mị. Tay người nằm chặt lấy hai cái mông của ta, dùng sức đẩy sang hai bên. “Chiều theo con, Dao nhi, phụ thân sẽ tận tình chơi con.”



Ta nhắm hai mắt lại, phóng đãng nghênh đón va chạm cường hãn của phụ thân, nghe tiếng gầm rú đầy khoái ý của người.



Thật hạnh phúc! Phụ thân đang yêu ta! Thật hạnh phúc!



END