Tiêu Dao

Chương 6 :

Ngày đăng: 16:52 18/04/20




Tiêu Dao – Xuất cốc ký





Edit: Thiên Mạc



Đây là lần đầu tiên phụ thân muốn dẫn ta ra khỏi cốc du ngoạn.



Ta có chút buồn bực nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Sáng sớm được ôm lên xe ngựa, ta thoải mái ngủ say trong lòng phụ thân.



Không biết đã bao lâu, ta bị nụ hôn của phụ thân đánh thức. Ta lười biếng mở mắt xong rồi lại khép lại, chậm rãi nghênh hợp với đầu lưỡi linh hoạt của phụ thân. Nụ hôn nóng ướt của phụ thân chuyển qua cần cổ trắng mịn của ta, ta nhạy cảm co rụt người lại. “Phụ thân, đến rồi sao?” Xe ngựa vẫn còn đang đi, người gọi ta dậy làm gì?



Tiếng cười hùng hậu nhẹ nhàng lượn lờ bên tai. Hơi thở nóng rực làm ta thấy bối rối. “Sắp đến rồi.” Phụ thân vừa nói vừa mút vành tai của ta, liên tục khiêu khích. Bàn tay to mập mờ vuốt ve bờ eo, rồi sau đó vạch đai lưng ta ra, trườn xuống phía dưới bụng.



Ta yêu kiều hừ một tiếng, cong eo lên. Ta vẫn bối rối như cũ nhưng cũng không ngăn cản động tác của phụ thân, thậm chí còn theo thói quen mở rộng chân để người dễ dàng chơi đùa. Đầu óc hỗn độn chậm rãi suy nghĩ, tại sao sắp đền rồi mà phụ thân còn muốn làm loạn?



“Đã tỉnh chưa, Dao nhi?” Ngón tay cái đè xuống trước tiểu hạch, nhẹ nhàng xoay tròn. Ngón trỏ thô dài thì thử thăm dò ngoài khe hở vẫn luôn chặt chẽ co bóp kia.



Khoái ý từ từ được đánh thức, ta miễn cưỡng mở mắt ra, vươn thẳng eo lưng mới nói: “Tỉnh rồi ạ.” Sau đó ta lại tiếp tục nhắm mắt nhưng rồi ngón tay của phụ thân đột nhiên đâm thật mạnh vào tiểu huyệt khiến ta cả kinh trợn to mắt. “Phụ thân…” Ngón tay cái của người thuần thục gẩy hoa hạch đang từ từ sưng đỏ. Ngón tay bên trong thì cẩn thận ma sát với vân da non nớt, tạo nên từng đợt run rẩy cho cơ thể ta.



“Tỉnh thật chứ?” Dường như thấy thú vị, phụ thân liếm lỗ tai của ta, ngón tay lại bắt đầu nhịp nhàng ra vào, lúc nhanh lúc chậm. “Dao nhi, tai con thật là đẹp.” Người vừa nói vừa cắn cắn lên vành tai ta.



Tê dại từ dưới bụng khuếch tán đi toàn thân. Ta giãy dụa, nắm lấy tay áo của người. “Phụ thân, sắp đến nơi rồi, đừng tiếp tục…”



“Hưm, ngoan.” Phụ thân ôm ta ngồi dậy, ngón tay vẫn tiếp tục đâm sâu vào trong cơ thể ta. “Đã ướt như vậy rồi mà còn mạnh miệng à.”
“Thật nhạy cảm! Dao nhi, con thích bị người nhìn thấy có phải hay không?” Đợi cho ngõ tối khôi phục lại sự tĩnh lặng vốn có, phụ thân bắt đầu điên cuồng chạy nước rút. Có lẽ do ta quá nhạy cảm, liên tục đạt cao trào đã dẫn phát thú tính của người. Vậy nên phụ thân rất thô bạo, người dùng tận hai ngón tay khuấy động cúc hoa của ta.



Ta dùng sức kẹp chặt eo người, cảm giác mình sắp vỡ tung ra. “Ya ya… Phụ thân… Đừng vậy mà, xin người… đừng vậy mà…” Bụng bị đâm căng trướng, sẽ nổ tung mất thôi.



“Nhịn xuống mau!” Phụ thân tàn khốc ra lệnh, tận tình chuyển đổi góc độ đụng chạm vào trong tiểu huyệt mềm mại. “Mồm nói đừng vậy mà nhưng sao còn mút chặt thế! Con là đồ dâm tiện, có thật là đừng vậy mà không? Hả?”



Ta lắc đầu kêu rên, nước mắt đã sớm chảy ra ướt vạt áo phụ thân. Khoái cảm tê dại khiến ta thật khổ sở, chỉ muốn tìm kiếm sự giải thoát. “Cho con, phụ thân, mau cho con…”



“Cho con cái gì?” Phụ thân ngang ngược cắn lên cổ ta.



Ta ngửa đầu, che miệng mình, nức nở cầu xin. “Dùng lực thêm một chút, phá nát con! Phụ thân, hãy phá nát con đi…” Phụ thân tàn nhẫn không cho ta đạt tới cao trào làm ta thật khát vọng, thật trống rỗng, thật khó chịu.



“Yêu tinh!” Phụ thân hừ nhẹ, nặng nề đâm vào cổ tử cung của ta, đồng thời rút ngón tay cắm ở hậu môn ra, hung hăng búng lên hoa hạch sung huyết.



Sung sướng ngang ngược tàn bạo đánh tới, ta nức nở thẳng người lên. Cảm giác được phụ thân bắn tinh dịch nóng hổi vào người mình, một đợt cao trào ập tới, ta run rẩy xụi lơ ra, mặc cho phụ thân lay động thêm mấy cái để kéo dài khoái cảm.



“Có thích không? Bảo bối?” Phụ thân trầm giọng cười. Bàn tay phụ thân quẹt qua vùng đùi non ướt nhẹp của ta, giơ tay lên để cho ta liếm sạch tay người. “Mùi vị thế nào?” Đầu lưỡi của phụ thân rất nhanh tiến tới, trêu chọc, khiêu khích, liếm thứ chất lỏng trong suốt dính dính kia.



“Hơi mặn ạ.” Ta cười cười. Phụ thân từ từ rời khỏi thân thể ta, giúp ta mặc lại quần áo rồi cuối cùng mới ôm ta rời khỏi con hẻm.



Ánh mặt trời rạng rỡ chiếu xuống. Ta nhắm mắt, trốn vào ngực phụ thân. Nghe được tiếng cười đắc ý của người, ta vừa tức vừa thẹn. Phụ thân thật đáng ghét!