Tiêu Diệt Hoa Đào Của Đế Vương
Chương 21 :
Ngày đăng: 13:21 18/04/20
Câu chuyện của nữ tướng quân Nhĩ Du với Vĩnh Hi đế nói tiếp cũng rất đơn giản - Vĩnh Hi đế thân là nhân vật cấp độ BOSS, tất nhiên gặp thần sát thần, gặp Phật sát Phật, không bao lâu sau đã đánh hạ Nam Cương. Vì vậy vào ngày thành Nam Cương bị phá vỡ, thân là thống soái Nam Cương, Nhĩ Du tướng quân khí thế hùng hổ dẫn binh đến đây, quyết tâm muốn cùng quân đội của Đại Khánh đồng quy vu tận. Chỉ là chẳng biết tại sao hai người đang ở trên chiến trường đánh nhau túi bụi, sau đó hai bên đều kích động, cùng nhau rơi xuống đáy vực, mấy ngày sau ở dưới vách núi bỗng sinh mập mờ...ngay sau khi xem xong cả cái màn hình chợt hiện mã tái khắc*.
"*mã tái khắc (马赛克): là hiệu ứng chỉnh sửa hình ảnh Mosaic cho phép bức ảnh trở nên mờ nhạt hơn bằng các ô vuông, thường được dùng để làm nhòe hình ảnh, khuôn mặt của một nhân vật, hoặc các chi tiết mang tính cá nhân.
Tân Cửu im lặng.
Hiện giờ mấy cái hoa đào ai cũng mang tuyệt kỹ, võ nghệ đầy mình, nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng sớm muộn cũng không chống đỡ được.
Không bàn tới chiến trường nguy hiểm cỡ nào, chỉ nói đến Nhĩ Du võ nghệ đầy mình cùng với tính cách kiên cường cũng không phải là kẻ dễ chọc gì, Tân Cửu cũng đã chuẩn bị nhặt xác chính mình - không thành thì xả thân, biểu hiện rõ ràng. Cho nên trải qua phân tích, nếu muốn ngăn cản Vĩnh Hi đế cùng Nhĩ Du mập mờ, thì trước đó phải cam đoan Vĩnh Hi đế sẽ không rơi xuống vách núi.
Tân Cửu ở trên đường thăm dò được cái vách núi ở trong phim trên một bãi đất trống, tìm thấy bên bờ vực mọc một bụi cây nhỏ ở một chỗ tương đối kín đáo, rất dễ dàng che giấu thân hình. Tân Cửu chuẩn bị tốt tất cả, chỉ đợi đến thời khắc Vĩnh Hi đế công phá Nam Cương rồi khải hoàn trở về.
Đã qua vài ba ngày, người trong khách điếm thảo luận chiến sự ngày càng nhiều, trong lời nói cũng đề cập tới cửa thành Nam Cương đã phá, Sở tướng quân đại danh đỉnh đỉnh lợi dụng chiến thuật kỳ lạ khó đoán gạt quân đội Nam Cương phải xoay mòng mòng, cuối cùng dùng nội ứng trong thành tiếp trợ, một kích chiếm thành. Trước khi đăng cơ, Vĩnh Hi đế vẫn là một hoàng tử quanh năm chinh chiến sa trường, chiến công vĩ đại của hắn không thể không nói khiến cho người ta phải phẫn nộ. Hiện nay "Vĩnh Hi đế" vẫn còn ở trên triều đình, Sở tướng quân lại âm thầm đến đây, Nam Cương không có bất kì chuẩn bị tâm lý nào đã phải chống lại Chiến Thần, có thể không gặp thất bại hay sao?
Nội tâm Tân Cửu nhiệt huyết sôi trào, nàng thu dọn xong túi vải, hạ quyết tâm đợi sau khi nàng ngăn cản Vĩnh Hi đế rơi xuống vách núi thì cùng trở về với hắn.
"Không được, ngươi không thể tới chiến trường!" Ám vệ căng mặt sau tấm khăn đen che mặt, nói lời đầy chính nghĩa.
Tân Cửu cũng trương khuôn mặt căng cứng, cố ý nói khác đi: "Đạo bất đồng bất tương vi mưu, ngươi nếu không đi, vậy ngươi ở lại chỗ này không cần lo cho ta, ta tự mình tới chiến trường!"
"Không được, trách nhiệm của ta là bảo vệ ngươi an toàn, trên chiến trường nhiều người dễ xảy ra sơ xuất, ta không thể mạo hiểm." Ám vệ kiên trì với ý kiến của mình, không bị dao động.
"❀❀❀❀❀❀
Tướng sĩ của Nam Cương hãn bất úy tử*, trong đó bắt mắt nhất chính là hồng y tướng quân ở giữa, một thân thiết giáp đỏ tươi như lợi kiếm, thế tới như tên, nữ tướng quân như một ngọn lửa rực cháy trên chiến trường.
*hãn bất úy tử (悍不畏死): ý nghĩa dũng cảm không sợ cái chết - QT.
Tương tự, Vĩnh Hi đế mặc một kiện thiết giáp trên người, vẻ mặt thanh lãnh mà quay đầu ngựa, chẳng qua khi tầm mắt của hắn dừng lại ở một chỗ bên phía Nam Cương thì không khỏi nhíu mày, sau đó dường như là vô cùng kinh ngạc mà cau chặt mày.
Ánh mắt của hắn lạnh lùng đảo qua bụi cỏ nằm bên phải quân đội Nam Cương, từ từ trở nên bình tĩnh, chỉ có mi tâm vẫn gồ lên. Hắn đối với khí tức rất chắc chắn tuyệt sẽ không nhầm lẫn, nhưng... sao nàng lại xuất hiện ở nơi này? Nội tâm Sở Dịch phẫn nộ đồng thời kiềm không được sự lo lắng trỗi dậy từ đáy lòng, chỉ là trên mặt không thể hiện chút gì, hắn vẫn chưa quên, đây là chiến trường.
Trong bụi cỏ, Tân Cửu che ngực nghĩ lại mà sợ, nhớ đến đôi mắt hơi dừng lại rồi trở nên ác liệt, cảm thấy trì độn, mình vừa rồi... không phải là bị phát hiện đấy chứ?
Không biết tại sao, càng ngày càng tiếp xúc, Tân Cửu cảm thấy Vĩnh Hi đế so với nội dung kịch bản miêu tả này kia có chút không hợp, mặc dù năm đóa hoa đào trước đó đều bị nàng trêu chọc đùa giỡn cùng với chút thủ đoạn nhỏ để đánh bại trong hòa bình, nhưng nàng sâu sắc cảm thấy dù không có bản thân ở bên cạnh ảnh hưởng, chỉ e Vĩnh Hi đế cũng sẽ không yêu thích bất kì ai trong năm người, không liên quan đến phân tích sâu xa thế nào, mà chỉ là một loại trực giác.
Trực giác kinh người.
Tâm người này, rất khó tiến vào.
Môi Vĩnh Hi đế mím lại thành một đường thẳng, dường như từ lúc bắt đầu khai chiến đã có biểu cảm này, lúc này khôi giáp đã nhuộm đầy máu, hắn vẫn giữ nguyên nét mặt, so với người bình thường mang tâm tình phập phồng đợi đến lúc tập hợp rồi tìm nơi không người mà lên tiếng tâm sự hoặc kể lể với người khác, thì Vĩnh Hi đế luôn thích đem tâm sự giấu ở trong lòng, cho nên hắn bắt đầu điên cuồng giết địch, so với trước kia còn hung mãnh hơn.
Thành Nam Cường vốn đã thuận lợi công phá, lực lượng lại không đủ, không thể đánh với Đại Khánh được lâu dài, vì vậy trong lúc quân địch dần bắt đầu biểu hiện thế bại, Vĩnh Hi đế mặt không biểu tình vung kiếm chém địch, cuối cùng "keng" một tiếng chạm đao với Nhĩ Du. Hai người liếc nhau, ánh mắt lộ vẻ hung ác, mỗi người đều là thấy chết không sờn, không nói hai lời chiến đấu với nhau.