Tiêu Diệt Hoa Đào Của Đế Vương

Chương 3 :

Ngày đăng: 13:20 18/04/20


Hai cô gái chậm rãi đi về phía nhạc phường.



Trong rừng hoa đào ngập cánh hoa rơi, một đôi giày bằng gấm được thêu hoa văn bằng tơ vàng và mũi giày được khảm ngọc thạch khẽ giẫm lên mặt đất phủ kín cánh hoa nhưng không phát ra chút tiếng động nào.



"Chuyện này...Hoàng Thượng."



Ngụy Đức Hải lau mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.



Không nghĩ tới, cùng Hoàng Thượng ra ngoài đi dạo còn có thể chứng kiến một chuyện như vậy...Đó chính là tội khi quân! Hai người này cũng dám ở một nơi nhiều người lui tới như rừng hoa đào mà bàn luận.



Hôm nay lại thật đúng lúc, tất cả đều bị Hoàng Thượng nghe thấy không thiếu một chữ.



Ngụy Đức Hải nhìn người trước mắt đang chắp tay sau lưng dõi theo hai bóng người dần khuất, trên môi còn vẽ ra một độ cong đầy hứng thú:"Ngụy Đức Hải, việc này ngươi không cần quan tâm. Trẫm ngược lại muốn nhìn xem, vị Hầu phủ Tam tiểu thư này nếu đã có can đảm dám mạo hiểm việc khi quân để đi giúp một vũ nữ không quen biết...thì có năng lực múa như thế nào."



"Vâng." Ngụy Đức Hải cúi đầu. Đập vào mắt hắn là thảm cỏ xanh mượt, phía trên được phủ một tầng cánh hoa đào nhỏ, hợp với nhau càng tăng thêm vẻ tươi đẹp.



Trong lòng hắn không khỏi suy tư.



Nghe giọng điệu này của Hoàng Thượng, có vẻ như...tâm tình cũng không tệ lắm?



"❀❀❀❀❀❀



Bên trong Long Hoa điện là cảnh tượng ăn uống linh đình.



Đèn rồng năm góc ở bốn phía vách tường ánh lên bóng người chằng chịt, sáng tối lập lòe muôn màu muôn vẻ, xung quanh còn có những tia ngân tinh màu bạc rải rác, giống như những đốm sao trong đêm tối, lóe ra ánh sáng lấp lánh.



Trương Ngự Sử giơ cao chén rượu xu nịnh trái phải, người này ngày thường coi như có quy củ, nhưng lại là một người yêu rượu, chỉ mình hắn uống cũng không sao, nhưng sau khi say lại thích lôi kéo người khác uống cùng. Lúc này suy nghĩ của hắn cũng không rõ ràng, chỉ lo kéo người khác uống rượu, ngay cả kẻ thù ngày ngày đấu đá với nhau trên triều đình hắn cũng không buông tha.



Hôm nay là ngày Tân Hoàng tổ chức đại điển đăng cơ, tất nhiên cũng không có người đi ngăn cản hắn. Trương Ngự Sử càng thêm tùy ý, quay sang bên cạnh thấy một bóng người, hắn chăm chú nhìn lên – ồ, đây không phải là Tĩnh Khang Hầu sao?



"Hầu gia sao lại ngồi một mình ở chỗ này? Đến...đến uống rượu..." Trương Ngự Sử giơ cao cái chén đi về phía Tĩnh Khang Hầu: "Hôm nay là ngày lành của Hoàng Thượng, Hầu gia nên nhập hội, nhập...hội."



"Đến, ta kính Hầu gia một ly."



"Trương đại nhân, đến đây một chút! A, đại nhân...Người đâu, không phải vừa mới ở đây sao..." Đối diện có người kêu lên.



Trương Ngự Sử khẽ giật mình, giương mắt nhìn cái chén trong tay mình trống không, vội vàng vẫy tay về phía đối diện: "Hức, tới đây tới đây, Hầu gia ngài cứ uống trước, ta qua bên kia xem thử."



"Trương đại nhân cứ đi đi, bản Hầu thích yên tĩnh, ngồi một mình cũng được."
Chính là kỳ tuyển tú lần này...Chỉ mong Cửu nhi đừng để bị tuyển chọn thì tốt.



❀❀❀❀❀❀



Lúc này vẫn chưa đến thời điểm vô tình gặp gỡ lần thứ hai, Tân Cửu đứng bên hồ Nguyệt Nha bị gió đêm thổi cho lạnh run...Đột nhiên nghe thấy tiếng nói nhắc nhở của hệ thống:



[Đinh! Mức độ hoàn thành nhiệm vụ lần này: 60%. Ban thưởng kim tệ: 100. Thưởng điểm mị lực: +10]



[Tư liệu]



1 – Điểm mị lực: 20



2 – Độ hảo cảm của Đế Vương: 0 (nhân vật mục tiêu không có tình cảm gì với ngươi)



3 – Mức độ hoàn thành nhiệm vụ: 0/10 (chưa thành công tiêu diệt đóa hoa đào nào)



4 – Kỹ năng:



Điềm Đạm Đáng Yêu: (hệ thống kèm theo kỹ năng, chưa sử dụng)



Cao Quý Lãnh Diễm: (hệ thống kèm theo kỹ năng, chưa sử dụng)



Tay áo Lưu Vân phi (hệ thống thưởng kỹ năng múa, đã sử dụng, thời gian làm lạnh là một ngày)



5 – Mức độ hoàn thành nhiệm vụ lần này: 60%



6 – Mức độ hoàn thành tất cả nhiệm vụ:... (chưa có công tác thống kê)



7 –Kim tệ: 100



Tân Cửu nhìn màn hình hệ thống có chút tức giận, không đúng, chuyện gì xảy ra? Hệ thống có phải là xảy ra vấn đề rồi không!?



"Này! Độ hảo cảm sao vẫn là 0?" Nếu dựa theo kịch bản giống như Âm Quy đi múa, hiện tại độ hảo cảm của Hoàng đế tệ lắm cũng phải là ba mươi bốn mươi chứ?



[...Ha ha, không biết a (nhìn trái nhìn phải) (huýt gió, huýt sáo, chột dạ).]



"..."