Tiêu Diệt Hoa Đào Của Đế Vương
Chương 46 :
Ngày đăng: 13:21 18/04/20
"Không thoải mái?" Giọng nói mềm mại của nam nhân vang lên bên tai.
Tân Cửu nắn nắn chiếc bình chứa Nước Giải Cổ đột nhiên xuất hiện trong tay, bỗng có chút xoắn xuýt. Tuy nói trên người mình sẽ luôn xuất hiện những kỹ năng kỳ kỳ quái quái, nhưng đối với chuyện mấy ngày trước hãy còn thúc thủ vô sách với Tương Tư cổ, mấy ngày sau lại là hiện tượng có thể lấy ra giải dược đầy vô căn cứ, cho dù là người ngu ngốc đi chăng nữa cũng có thể cảm giác được không đúng, huống chi đối phương lại là Vĩnh Hi Đế.
Tân Cửu liếc trộm hắn một cái, vừa che chiếc bình nhỏ đồng thời còn gắng sức nhướn người lên, giống như động tác của Phượng Hoàng khi nhào đầu và chén cơm nhỏ vậy, nàng cũng lập tức nhanh chóng dựa lên bả vai Vĩnh Hi Đế.
Hai cánh tay thon như ngó sen của nàng vòng lên cổ hắn, cằm tựa lên vai hắn, giống như muốn dung hòa bản thân vào trong cơ thể của đối phương vậy.
Trong lòng than thầm một tiếng, làm chút chuyện tốt thực không dễ mà.
Sợi tóc mượt mà bên má Tân Cửu rơi lên gò má của Vĩnh Hi Đế, hắn nâng cơ thể đầy hương thơm trong ngực, nơi khóe mắt chỉ có thể nhìn thấy gáy tóc đen mượt của nàng, trong lòng Vĩnh Hi Đế cảm thụ sự ấm áp lướt qua, hắn không phải quân tử ngồi yên không động, nhưng hôm nay ôm người thương yêu trong lòng hắn lại không mang quá nhiều dục vọng như trước kia, ngược lại thần sắc lộ vẻ yên bình.
Trên tay phải là chiếc bình cổ dài bụng tròn đựng Nước Giải Cổ, chất lòng màu xanh thẳm đầy mê hoặc, xem qua sách hướng dẫn, màu sắc của loại thuốc này ở dị giới là hết sức phổ biến, mặc dù nhìn không giống như thứ giải cổ, nhưng hiệu quả trị liệu lại thực sự tốt đến kỳ lạ.
Tân Cửu rót nước thuốc vào miệng, hai tay tạo khoảng cách với Vĩnh Hi Đế, ngay sau đó đôi môi đỏ thắm liền hôn lên đôi môi hắn, đầu lưỡi xin xắn ở bên khóe môi hắn khẽ khàng lả lướt, sau đó thuận theo khớp hàm hé mở mà quất quýt lấy đầu lưỡi mềm mại bên trong, một thứ hương vị ngọt ngào phiêu tán giữa hai người, từng giọt chất lỏng thơm nồng từ trong miệng Tân Cửu trượt vào miệng Vĩnh Hi Đế.
Bình ngọc nhỏ chứa Nước Giải Cổ không còn giải dược màu xanh thì rạn nứt từng mảng, vật này tựa như mang theo kỹ năng dưỡng hóa vậy, chất lỏng bên trong không còn, bản thân chiếc bình của nó ở trong tay phải Tân Cửu trực tiếp hóa thành bột, thậm chí ngay cả mảnh vụn cũng không lưu lại.
Bản thân những thứ ở bên trong cửa hàng lấy ra ngoài đã đủ nghịch thiên, cho nên sau khi bình ngọc nhỏ chứa đựng nước thuốc được sử dụng sẽ làm theo trình tự tiêu hủy tự động cũng là hợp tình hợp lý. Loại hiện tượng đột phát này, nếu đổi lại là những người khác có lẽ sẽ tiếc nuối một phen, bất quá đối với Tân Cửu mà nói, bình ngọc có thể lập tức tiêu hủy thực sự là không thể tốt hơn nữa.
Trong tay nàng nắm giữ vật này, chung quy vẫn là sợ bị người khác phát hiện.
Muốn Tân Cửu tự động dâng lên nụ hôn cũng là rất không dễ dàng gì.
*nguyên văn là "sát" (thị = thích, nghiện; sát = giết). Ý nói tính cách của VHĐ khá cuồng bạo, khát máu.
Dường như đã sớm biết lời giải thích của người đối diện, Vĩnh Hi Đế hừ lạnh một tiếng, nâng bầu rượu ở trên bàn ném cho hắn ta, còn bản thân mình thì phi thân lên mái nhà.
Ở giữa mái đình bốn góc, huyền bào Đế Vương ngồi nghiêng trên ngói lưu ly, cầm bầu rượu trong tay rót vào miệng, Hoàng Đế uống đương nhiên là rượu ngon, nhưng khi nhìn thấy rượu chảy xuống từ trên cổ Vĩnh Hi Đế, Tần Đại Học sĩ liền đau lòng, hành động này là phí của trời cỡ nào a.
Bất quá...vẫn là lần đầu tiên thấy một mình Hoàng Thượng tĩnh lặng uống rượu, cứ giống như không phải đang uống rượu, mà là một loại tâm tình vô cùng kiềm nén.
Tần Chính Ca khẽ than một tiếng: "Hoàng Thượng có phải là có chuyện phiền lòng?"
Trong mắt hắn, chuyện khiến Vĩnh Hi Đế phiền lòng chắc chắn phải cao đến trình độ quốc tế, bởi vì người như Sở Dịch, hắn chưa bao giờ vì chuyện vặt vãnh mà buồn phiền, có thể khiến hắn kiềm nén kiểu này, nhất định là quốc gia đại sự vô cùng nghiêm trọng.
Tần Chính Ca đã sẵn sàng rửa tai lắng nghe.
Nhưng không nghĩ tới Vĩnh Hi Đế chẳng qua là lạnh lùng nhìn hắn ta một cái, hừ một tiếng: "Ngươi thì biết cái gì, trẫm đang rất cao hứng."
"A, đúng rồi..." Vĩnh Hi Đế dừng một chút, đột nhiên vô cùng xấu xa nhếch môi, nghiền ngẫm cười một tiếng: "Người chưa từng cưới vợ như ngươi...đúng là sẽ không hiểu được."
Nói xong câu này, tâm tình vui vẻ mà thản nhiên phóng đao, Vĩnh Hi Đế nắm bầu rượu cười khẽ một tiếng, sau đó rốt cuộc không nhịn được mà càng cười càng lớn.
Hắn thực sự, cao hứng vô cùng.