Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 115 :

Ngày đăng: 04:52 19/04/20


Sau khi Lục Phong báo cảnh sát, buổi tụ họp cũng kết thúc. Không chỉ vì Lục Phong phải đến cục cảnh sát xem tình hình, mà những người khác cũng rất để ý đến chuyện này, định về nhà xem tin tức.



Thế là trong vòng nửa giờ, mọi người đều giải tán hết, trong biệt thự chỉ còn lại ba người Yến Khôn, Tư Không Dịch và Từ Đồ Chi.



Dường như ba người không biết nên làm gì, cứ ba mặt nhìn nhau.



Tư Không Dịch nhìn Yến Khôn, lại nhìn Từ Đồ Chi, không hiểu sao cảm thấy bầu không khí không được tốt lắm, cậu phải làm gì đó.



“Ừm, cùng nhau dọn dẹp đi, trong sân thật loạn.”



Khóe miệng hai người kia co giật, trừng mắt nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn chịu cực bắt đầu dọn dẹp. Sức lực ba người rất lớn, còn có Đại Hoàng giúp đỡ, lò nướng rác thải gì đó được bọn họ nhanh chóng thu dọn.



Tư Không Dịch nhìn động tác cực kỳ lưu loát của hai người kia, lấy làm ngạc nhiên chậc chậc: “Hai vị tổng tài các anh thế mà cũng biết dọn dẹp đồ đạc nha.”



Từ Đồ Chi mỉm cười: “Tôi từng là tên ăn mày mà, chuyện gì mà chưa làm qua chứ?”



Yến Khôn cười lạnh một tiếng: “Tổng tài có tiền không có nghĩa là tổng tài chuyện gì cũng không làm, đầu óc em nghĩ cái gì vậy?”



Tư Không Dịch cười ha hả một tiếng rồi quay đi vứt rác, không thèm để ý đến hai ông tướng này nữa.



Hình ảnh nhìn như hài hòa của bọn họ bị gã áo đen núp trong lùm cây nhìn thấy rõ ràng, gã phẫn nộ cắn răng, nhịn không được mắng chửi: “Sớm ba chiều bốn! Không biết xấu hổ! Đồ lừa đảo! Dối trá!” Hai mắt gã đỏ ngầu trông rất điên cuồng.



Tư Không Dịch khó hiểu quay đầu nhìn con đường ngoài biệt thự, lại không phát hiện ra điều gì như cũ. Cậu cau mày quay vào sân trong biệt thự, tự hỏi có phải cậu bị ảo giác không? Cậu đang nghĩ như vậy, bỗng Cỏ Nhỏ trên tay đột nhiên giật giật, nói một câu là cả người cậu ớn lạnh.



[Tiểu Dịch Tiểu Dịch! Em vừa tra theo hướng mà anh nghĩ không thích hợp, phát hiện có một người núp trong lùm cây! Hắn mặt áo khoác màu đen, đeo kính râm và cầm ống nhòm! Rất quỷ dị! Hình như hắn còn đang mắng anh.]



Tư Không Dịch nghe vậy cả người lập tức cứng đờ, động tác của cậu quá rõ ràng làm Yến Khôn và Từ Đồ Chi đang ở trong sân đều khó hiểu nhìn qua. Cậu cứng ngắt cong khóe miệng, dưới sự nghi hoặc của hai người lên tiếng: “Ừm, thu dọn xong chưa? Chúng ta vào biệt thự đi, em có chuyện muốn nói.”



Yến Khôn và Từ Đồ Chi cũng không phải đồ ngốc, ngược lại là người rất sắc bén, hai người lập tức gật đầu, cầm đồ đạc còn lại đi vào nhà. Cho đến khi ba người và cả thú cưng đều vào trong, Tư Không Dịch mới lộ ra vẻ kỳ quái: “Tôi phát hiện một việc.”



Từ Đồ Chi ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chuyện gì?”



Yến Khôn nhìn thoáng qua Cỏ Nhỏ trên tay cậu, gương mặt cũng trở nên nghiêm nghị.



“Hình như có người bám theo, hoặc là nói đang theo dõi tôi thì phải?” Tư Không Dịch cũng không quá chắc chắn nói, sau đó gương mặt cậu trở nên cổ quái, lặp lại hai lần: “Theo dõi tôi? Theo dõi tôi?!”
Vì tiếp theo có một fan của Tư Không Dịch lại bị hack tài khoản.



@Tư Không bát quái: Khuyên mấy người không cần lãng phí thời gian. Tư Không Dịch, sau khi nhìn thấy bài Weibo này, cậu có thể hành động. Nếu trong vòng một giờ mà cậu không hành động, hoặc là trong vòng 24 giờ cậu không tìm được Đinh Mộng Mộng, vậy thìcô ta chỉ có thể chết.



Sau khi mọi người nhìn thấy bài này đều phát điên, đây chính là trắng trợn khiêu khích! Ai cũng cực kỳ phẫn nộ mắng chửi bọn bắt cóc, nhưng đồng thời cũng có không ít người muốn xem náo nhiệt và dèm pha, muốn nhìn xem Tư Không Dịch có phản ứng gì, dù sao vị minh tinh này bị điểm danh chứ đâu phải là họ. Nhóm minh tinh hâm mộ ghen tỵ Tư Không Dịch lúc này quả thật cười muốn xỉu. Hiện giờ Tư Không Dịch bị đặt trên giàn hỏa, chỉ cần không cẩn thận một chút là con đường sự nghiệp sau này của cậu có thể bị hủy trong chốc lát.



Mà lúc này, trong đầu Tư Không Dịch như có một trăm con thảo nê mã đang chạy.



Cậu nhìn Weibo kia, phẫn nộ không biết nên mắng cái gì mới tốt. Cậu hít sâu vài hơi mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Điên rồi hả? Dù nhìn em không vừa mắt, hắn cũng không thể lấy mạng người như vậy!”



Yến Khôn âm trầm nhìn Weibo, sau đó mới bình tĩnh nói: “Hành động đi, dù có người giật dây hay không, hiện tại em không còn lựa chọn nào khác.”



Đương nhiên Tư Không Dịch cũng biết cậu bị ép làm việc ngoài khả năng, nhưng cậu vẫn cắn răng đăng một bài lên Weibo chính thức.



@Tư Không Dịch thích náo nhiệt V: Được, tôi hành động. Thế nhưng Bắc Kinh rộng lớn như vậy, mấy người phải đưa ra phạm vi mới được chứ?! Nếu mấy người không đưa manh mối gì, tôi hoài nghi mấy người lấy tôi làm trò cười, sau đó cố ý giết người.



“Trời đất ơi! Tư Không Dịch lên tiếng!!!”



“Đây đúng là tin hot nha.”



“Nhưng Tư Không Dịch nói rất đúng, muốn tìm cũng phải có phạm vi chứ, nếu không làm sao tìm được?”



Thế là nhanh chóng có một Weibo trả lời.



@Tiểu Dịch Tiểu Dịch: Ha hả, không tồi, vậy thì cho cậu phạm vi. Khu đông. Hiện tại bắt đầu tính giờ, bây giờ là mười giờ sáng Bắc Kinh ngày 4/2, mùng 8 tháng giêng Âm lịch.



Tư Không Dịch nhìn Weibo trên điện thoại, hít sâu một hơi rồi cầm áo khoác chạy ra khỏi biệt thự.



“Đại Hoàng!”



Gâu! Meo! Chít! Vo ve! Bốn nhóc đồng loạt chạy tới, mẹ nó chứ, chưa bao giờ chịu thiệt như vậy, đợi đến khi tìm được mày, xem tao đánh nát trứng mày thế nào!



Mà lúc này, Yến tổng đã ném mắt kính và mặc xong áo khoác, ngồi trên chiếc xe việt dã sang trọng, lần thứ hai phụ trách làm tài xế.