Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 35 :

Ngày đăng: 04:51 19/04/20


Yến tổng không vui.



Một khi Yến tổng không vui, những người khác cơ bản cũng không cách nào vui nổi. Trong phòng phó tổng ở Quang Diệu, Yến Khảm, Ngô Hình, Khổng Triệu xếp hàng đứng đó, nhìn Yến Khôn phóng khí lạnh.



Yến Khôn mặt không thay đổi nói: “Tôi thấy tôi rảnh lắm.”



Yến Khảm nhanh chóng tiếp lời: “Nào có, anh họ có thể rút chút thời gian đến động viên nhân viên làm chúng em rất vinh hạnh!”



Yến Khôn tiếp tục: “Thế nhưng nhân viên được tôi vinh hạnh đến động viên lại không có ở đây.”



Khổng Triệu lau mồ hôi không tồn tại trên trán: “Tôi lập tức gọi điện cho cậu ấy, cam đoan trong vòng nửa giờ túm cậu ấy về, cậu ấy quả thật hết nói nổi! Tổng tài đặc biệt đến đưa kịch bản mà cậu ấy dám không có ở đây!”



Khí đen quanh thân Yến đại tổng tài càng thêm dày đặc: “… Ha hả, tôi còn cố ý đến đưa kịch bản.”



Yến Khảm và Khổng Triệu nhìn dáng vẻ như sắp hóa cuồng của tổng tài đại nhân, trong lòng rơi lệ đầy mặt, bọn họ không cách nào tiếp lời câu này a! Càng nghĩ càng cảm thấy Yến tổng giống như một tên hèn mọn đang đuổi theo người ta xum xoe lấy lòng, nhưng hiện tại cái tên hèn mọn này sắp thành đại ma vương rồi.



Lúc không khí trong văn phòng lạnh đến nỗi sắp đông chết người, di động của Khổng Triệu đột nhiên vang lên, ba cặp mắt đồng loạt chăm chú nhìn hắn chăm chú. Khổng Triệu chịu đựng áp lực cực lớn nghe điện thoại: “Alô?”



“Anh Khổng, tôi là Tư Không Dịch đây. Vừa rồi Yến tổng gọi điện thoại cho tôi mấy lần, nhưng tôi ra ngoài mua cơm nên không nghe thấy, tôi muốn hỏi hiện tại Yến tổng đã đi chưa? Không có chuyện gì đặc biệt chứ?”



Khổng Triệu đau xót trong lòng, sao có thể không có việc gì hả? Hắn vừa định mở miệng nói chuyện, di động đã bị một bàn tay vươn qua lấy mất, khóe miệng đại diện Khổng giật giật, bất đắc dĩ không dám phản kháng.



“Cậu ở đâu?”



Tư Không Dịch nghe thấy giọng nói này, khóe miệng cũng giật giật luôn, chết rồi, tên này chưa đi! Bây giờ còn đang ở đó với anh Khổng. “À, hai ngày trước tôi vừa quen biết một tiền bối diễn xuất rất giỏi, đang nghe anh ấy hướng dẫn diễn xuất. Vừa rồi thật có lỗi, tôi thật sự đang mua cơm, không nghe thấy điện thoại của anh.”



Lúc Yến Khôn nghe mấy chữ “tiền bối diễn xuất rất giỏi”, lông mày nhếch lên, nhìn kịch bản trong tay, hỏi lại lần nữa: “Mấy người đang ở đâu?”



“Anh hỏi chuyện này làm gì, anh muốn đến đây sao? Nhưng có lẽ vị tiền bối này không tiện.” Tư Không Dịch đúng là không định để Yến Khôn gặp mặt Từ Đồ Chi, không rõ vì sao, tuy thái độ của Từ ảnh đế đối với cậu rất ôn hòa, Yến Khôn đối với cậu cũng ôn hòa, nhưng cứ cảm thấy hai người này mà gặp mặt chắc chắn có chuyện không hay.



“Vậy là cậu không định xem kịch bản bộ phim Dong binh chi vương? Nếu vậy thì thôi, tạm biệt.”



Tư Không Dịch nghe thấy chữ kịch bản bộ phim Dong binh chi vương, hai mắt vụt sáng: “Đừng đừng! Tôi muốn xem! Anh thật lợi hại, thế mà đã lấy được kịch bản. Anh ở đâu tôi đi tìm anh? Cái gì, anh muốn gặp vị tiền bối diễn rất giỏi này hả? Tôi không thể quyết định chuyện này được, để tôi hỏi anh ấy trước đã. Mười phút sau tôi gọi lại cho anh! Anh đừng bỏ đi đó, tối nay mời anh ăn cơm!”



Yến tổng nghe được câu nói sau cùng, cao lãnh cười lạnh một tiếng, trực tiếp cúp điện thoại.



Tư Không Dịch quay lại nhìn Từ Đồ Chi, hắn cơ bản đã nghe được toàn bộ nội dung cuộc điện thoại, lúc này đương nhiên biết cậu muốn nói gì. Trong lòng hắn tất nhiên không muốn, dù sao bị Tư Không Dịch nhìn thấy dáng vẻ chật vật như vậy đã là rất bất đắc dĩ rồi, còn bị người khác thấy nữa? Hắn không nguyện ý.




Từ Đồ Chi nhìn hai người đang nhìn nhau cười, không hiểu sao cảm thấy như bản thân bị cách ly đến một thế giới khác. Lúc này hắn nhận thức rất rõ ràng, Tư Không Dịch và Yến Khôn không phải là quan hệ nơm nớp lo sợ của cấp trên cấp dưới, mà có thể nói là ngang hàng như bạn bè tương giao.



Từ Đồ Chi mím môi, sau đó nói: “Vậy chúng ta ăn cơm đi. Ăn xong thì luyện tập.”



Tất cả mọi người không có ý kiến. Thế nhưng không biết có phải do khí tràng của Yến đại tổng tài và Từ ảnh đế không hợp nhau hay không, rõ ràng hai người đều mỉm cười ngồi trong phòng, nhưng Tư Không Dịch lại cảm thấy như đang bị tra tấn trong hiện trường Tu La cả buổi chiều. Thật vất vả luyện xong mấy phân đoạn Từ Đồ Chi muốn, Tư Không Dịch gần như là chạy như điên ra khỏi khách sạn.



Lúc Yến Khôn định rời đi, Từ Đồ Chi bỗng nhiên mở miệng: “Yến tổng, anh nghĩ thế nào về tình yêu?”



Yến Khôn ha một tiếng: “Loại tình cảm dư thừa ngu ngốc không xác định chỉ lãng phí thời gian, tôi cần gì nó?”



Khóe miệng Từ Đồ Chi giật giật, mặt không thay đổi gật đầu nói: “Hy vọng sau này Yến tổng vẫn có thể kiên định như vậy.”



Yến tổng hừ một tiếng: “Tôi vĩnh viễn kiên định như vậy.”



Sau đó tổng tài đại nhân đi xuống lầu, thấy Tư Không Dịch sắp đi bộ trở về căn tin ăn tối, lông mày dựng lên: “Không phải cậu nói mời tôi ăn cơm sao?”



Tư Không Dịch: “… À.” Ông đây nhịn không nổi nữa! “Anh không bận sao? Mỗi phút mấy trăm vạn mà.”



Yến Khôn: “Ông đây có rất nhiều thời gian.”



Tư Không Dịch thầm nghĩ, ai nói Yến tổng rất bận, cậu bảo Đại Hoàng cắn đứt jj của người đó.



___________________________



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:



Từ Đồ Chi: Ông đây chờ cậu bị vả mặt.



Yến Khôn: Gia vĩnh viễn không bị vả mặt.



Tư Không Dịch: Bốp bốp bốp.



___________________________



Trình độ móc họng của Yến tổng thật tuyệt vời =.=