Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 74 :

Ngày đăng: 04:52 19/04/20


Tuy rằng Yến Khôn đã sớm thích ứng với định luận “thỉnh thoảng Tư Không Dịch sẽ làm vài chuyện như con thiêu thân”, nhưng dù hắn bổ não thế nào cũng không ngờ có ngày hắn sẽ phải đến cục cảnh sát đón người.



Tuy cục trưởng Lưu đã nói cho Yến Khôn biết Tư Không Dịch chỉ là nhân chứng cho lời khai, nhiều nhất một giờ là có thể đi được, nhưng Yến tổng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến cục cảnh sát.



Lúc Yến Khôn thấy Tư Không Dịch, cậu đã cho lời khai xong, đang cầm cốc cà phê hòa tan nói chuyện với đội trưởng Triệu. Hắn cũng coi như quen biết Tư Không Dịch, dù là lần đầu tiên Tư Không Dịch triệt phá ổ mại dâm, hay là lần thứ hai cứu Trương Đồng Đồng và Chung Nhạc Nhạc đều do đội trưởng Triệu phụ trách. Thế nên lần này Tư Không Dịch lại làm việc tốt một lần nữa, cứu được một sinh viên sắp nhảy lầu, đội trưởng Triệu vô cùng sảng khoái xem Tư Không Dịch thành đội viên ngoài biên chế của bọn họ, còn trao đổi cách liên lạc với nhau.



“Tiểu Dịch à, tôi thấy cậu đúng là có thể chất cát tường, gặp dữ hóa lành nha, chuyện gì cũng vậy, chỉ cần có cậu tham dự vào là cuối cùng đều có kết quả không tồi. Tôi nghĩ cậu có thể làm nhân viên ngoài biên chế của chúng tôi được đó, hơn nữa Đại Hoàng, Đại Hoa nhà cậu cũng siêu cừ, không có việc gì thì để chúng đến cục cảnh sát ngồi một lát, chúng có thể huấn luyện đám chó con ngốc nghếch kia.” Đội trưởng Triệu cười tủm tỉm nói với Tư Không Dịch.



Cậu nhìn hắn rồi nói: “Thôi, tôi không muốn làm khách quen của cục cảnh sát đâu. Lại không trả tiền, tôi còn phải nuôi cả đại gia đình, không có thời gian đến đâu.”



Đội trưởng Triệu “ha” một tiếng: “Sao lại nói vậy? Cậu đến đây cũng là cống hiến cho xã hội mà! Cậu nhìn xem, cậu vừa mới cứu được một thanh niên bị trượt chân nha, chẳng lẽ chuyện này không quan trọng hơn việc đóng phim sao?”



Tư Không Dịch lười nói chuyện với vị đội trưởng toàn thân đều tỏa ra hơi thở lưu manh lẫn tinh anh này. Lúc này cậu không nói gì ngồi đó, Yến Khôn vừa vào cửa và Hình Lưu Vân ngồi cạnh cậu bỗng đồng thời mở miệng.



“Tôi thấy đóng phim rất quan trọng, không hiểu thì câm miệng.”



“Bây giờ Tiểu Dịch còn là sinh viên, đương nhiên phải lấy việc học làm trọng.”



Hai câu này cùng phản bác đội trưởng Triệu, bảo vệ Tư Không Dịch, nhưng giọng điệu lại khác hẳn nhau. Tư Không Dịch vừa ngẩng đầu liền thấy Yến Khôn đang kéo lỏng cà vạt, vẻ mặt hắn có chút tối tăm… Còn bên cạnh?



Cậu chậm rãi quay đầu nhìn sang bên cạnh, hơi giật mình phát hiện Hình Lưu Vân luôn mang gương mặt mỉm cười, thế nhưng lúc này trên mặt không có biểu cảm gì nhìn chằm chằm phía trước, theo ánh mắt của hắn, đó chính là đang nhìn Yến Khôn.



“… Ế?”



Tư Không Dịch bỗng nhiên cảm thấy toàn bộ không khí trong phòng như ngưng đọng lại. Thật giống có thứ gì động một cái liền bùng nổ, cậu phải nói gì đó mới được!



“Ừm, Yến tổng, sao anh lại đến đây?” Tư Không Dịch quyết định chào hỏi đại ma vương trước.



Yến đại ma vương nghe thế lộ ra một nụ cười thắng lợi, đang muốn mở miệng, Hình Lưu Vân lại thản nhiên nói tiếp: “Yến tổng bận như vậy mà lại đến đây, không đến mức vì chuyện của tôi và Tiểu Dịch ở đại học Bắc Kinh đó chứ.”




Tư Không Dịch: Đội trưởng Triệu, ngài có hỏi được gì không? Nam sinh kia bị người ta hại phải không? Nếu hắn không nói đã xảy ra chuyện gì, tôi có thể cung cấp manh mối khác, nhưng hy vọng đội trưởng Triệu đừng rút dây động rừng, cũng đừng hỏi tôi có tin tức này từ đâu.



Đội trưởng Triệu bên kia gần như trả lời trong vòng một giây: Được, cậu nói đi.



Tư Không Dịch: Buổi sáng lúc phát hiện Ngô Kỳ tử vong, có một nữ sinh hét lên rồi bỏ chạy, Đại Hoa đã đuổi theo cô ta. Cô ta tên là Lâm Văn Văn, hình như biết chuyện gì đó, là sinh viên khoa nghệ thuật đại học Bắc Kinh. Anh có thể đi điều tra.



Đội trưởng Triệu nhìn tin nhắn Wechat, hai mắt hơi nheo lại, nhanh chóng trả lời: Được, nếu là manh mối quan trọng, xong việc sẽ thưởng cho cậu. Thế nhưng cậu thật sự không cân nhắc đến việc làm nhân viên ngoài biên chế cho chúng tôi sao?



Tư Không Dịch trả lời hai chữ: Ha hả.



Chuyện tiếp theo cứ giao cho đội trưởng triệu là được, tin là không lâu sau sẽ có thu hoạch. Hiện tại Tư Không Dịch đang suy nghĩ, cậu có nên để lộ chuyện ba ngày này, tối nào Lâm Văn Văn cũng đến hội sở tư nhân kia không? Cậu đang ngẫm nghĩ, bỗng nhiên bên cạnh vang lên một tiếng hét thất thanh.



Tư Không Dịch giật mình nhìn qua, liền thấy người đại diện vừa rồi còn rất nghiêm chỉnh lộ ra vẻ mặt hỏng mất nhìn cậu: “Trời đất ơi! Vừa rồi Yến tổng cũng ở trong cục cảnh sát hả?!”



Tư Không Dịch trợn to hai mắt: “Anh không biết sao?!”



Khổng Triệu: “…” Hắn cảm thấy khó mà giữ được tiền lương tháng này rồi.



Tư Không Dịch: “…” Trách không được anh có thể bình tĩnh như vậy, thì ra là trực tiếp làm lơ hiện trường Tu La sao?



Vừa nghĩ đến hiện trường Tu La, Tư Không Dịch cảm thấy sau này sẽ phải lần lượt đối mặt với Yến Khôn và Hình Lưu Vân, lập tức cả người đều không khỏe.



Tại sao hai người không thể ở chung hòa bình chứ? Rõ ràng đều là người tốt mà?



__________________________________



Trong vụ An Nhạc Hương có nhắc đến cục trưởng Triệu là cục trưởng bên cục cảnh sát phía tây thành phố. Còn ở đây đội trưởng Triệu là đội trưởng đội hình sự dưới quyền của cục trưởng Lưu, cục cảnh sát Bắc Kinh. Nhìn cách xưng hô thì đội trưởng này cũng trẻ hơn ông cục trưởng Triệu kia, sau một hồi xoắn xuýt thì tui nghĩ là hai người khác nhau. Vậy nha.