Tiểu Khả Ái, Tan Học Đừng Đi!

Chương 53 : Quỳ sầu riêng

Ngày đăng: 09:25 18/04/20


Edit: Min



Beta: Doãn Uyển Du



Kỳ nghỉ đông chỉ có mười ngày, lớp mười hai lại phải quay về trường bắt đầu chuỗi ngày khổ cực học bù, học thêm không có cuối tuần, cứ liên tiếp như vậy, đám người ngồi trong lớp học mà tưởng chừng như đang ở lò luyện ngục, một khung cảnh thê lương thảm não.



Hôm trước rằm tháng giêng, sáng sớm trong lớp tự học thây chất đầy đồng, một đám người nằm rạp tử trận.



Duy chỉ một người vô cùng có tinh thần là Lục Xuyên, mặt anh đỏ rần, cầm một quyển văn thơ cổ lớn tiếng đọc chậm, lớn tiếng mang theo mười phần sức mạnh.



"Quan quan thư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu!" (*)



(*) Trích bài thơ Quan thư trong Kinh Thi.



Giọng nói anh vang lên, mạnh mẽ khí phách khiến cho cả nửa phòng học đều có thể nghe.



"Cậu đọc thơ hay đi cãi lộn vậy." Trình Vũ Trạch mở to đôi mắt vẫn còn đang nhập nhèm vì buồn ngủ, bịt lỗ tai ghét bỏ nhìn anh: "Có thể nói nhỏ một chút được không?"



Lục Xuyên hoàn toàn không thèm để ý đến cậu ta, tiếp tục diễn cảm chầm chậm đọc thơ.



"Cầu chi bất đắc, ngụ mị tư phục. Du tai! Du tai! Triển chuyển phản trắc."



Bạn học chung quanh đang ngủ gà ngủ gật đều phải cầm sách che lại lỗ tai, giận nhưng không dám nói gì.



Sau khi Lục Xuyên đọc xong, anh còn nhắm mắt cảm nhận dư vị thâm tình: "Viết thật sự con mẹ nó quá hay!"



Trình Vũ Trạch bực mình ngồi dậy mơ màng như đi vào cõi mộng, trong miệng vẫn không quên lẩm bẩm: "Mùa phát tình mỗi năm vài lần của Lục Xuyên lại đến rồi."



Sở Sở ngồi hàng phía trước cũng đang mơ màng ngủ, đầu gật gù lên xuống mấy lần sắp đụng vào bàn, nhìn chẳng khác nào một con chim gõ kiến.



Nhờ vào các mối quan hệ mà Kiều Ngôn Thương tận dụng, nên Sở Sở được trường học cử đi tham dự kỳ thi kiểm tra chiêu sinh nghệ thuật cả nước của đại học S, vì chuẩn bị cho lần kiểm tra này mà cô đã mấy đêm liền chong đèn thức khuya, ngủ không ngon giấc, cho nên tâm tình lúc này vô cùng khó chịu.



"Sâm si hạnh thái, tả hữu thái chi. Yểu điệu thục nữ, cầm sắt hữu chi."



Sở Sở bỗng nhiên rùng mình một cái, giật mình tỉnh giấc, toàn thân ngay lập tức mệt mỏi rã rời đổ sập xuống mặt bàn: "Buồn ngủ quá~~"



"Tham soa hạnh thái, tả hữu mạo chi!"



"Yểu điệu thục nữ, chung cổ nhạc chi!"



Lục Xuyên như một cái máy lặp từ, một bài thơ thôi mà đọc lên đọc xuống niệm nguyên một buổi học! Lải nha lải nhải! Không ngừng!



Đọc bài không thì thôi đi, tên này vốn là đang gào thét, cuống họng muốn phá hư thế kia, mặc dù là lớp tự đọc nhưng tốt xấu gì cũng nên nghĩ đến cảm nhận của người khác nữa chứ!



Sở Sở rốt cuộc chịu không được nữa, "rầm" một tiếng đứng dậy, cách nửa phòng học hét lên một tiếng với Lục Xuyên: "Đừng đọc nữa!"



Trừng mắt, bộ dáng nhỏ nhắn nhưng hung dữ, trước nay chưa từng nhìn thấy.
"Thật ra em không phải như vậy." Sở Sở nhắm mắt, nhỏ nhẹ nói: "Có chút phiền mà thôi."



Ôi chao.



Lục Xuyên thật sự không có một chút tức giận nào, anh nâng tay đè lên đầu nhỏ của cô, cười một tiếng: "Không sao đâu."



"Hả?"



"Em không cáu kỉnh với anh, thì còn muốn cáu kỉnh với ai?"



"..."



"Những lúc không vui, Xuyên ca chính là bao thịt của em." Lục Xuyên nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Sở Sở: "Dùng sức mà nện, tuyệt đối đừng khách sáo."



Sở Sở cười thành tiếng: "Đau tay."



"Vậy nên, đến cùng là có chuyện gì, khiến cho thỏ lớn gấp đến độ đỏ mắt, còn cắn anh một miếng nữa?"



"Trường học đề cử em đi đại học S chiêu sinh."



"Đây là chuyện tốt mà, đại học S là trường đại học nghệ thuật không tệ, ở Bắc Kinh cũng là chỗ rất tốt." Lục Xuyên cùng cô đi dưới ánh chiều tà bên thao trường.



"Đúng là trường tốt, cơ hội khó có được" Sở Sở rầu rĩ nói: "Em phải cố gắng."



"Vậy sao lại không vui hả?"



Vì sao lại không vui á, bởi vì...



"Lục Xuyên, anh có mục tiêu không?" Sở Sở đột nhiên ngẩng đầu hỏi anh: "Muốn thi đậu đại học nào ấy."



Lục Xuyên nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Thật đúng là chưa nghĩ đến!"



Sở Sở thấp giọng nói: "Nếu anh chưa nghĩ ra, vậy em thấy đại học B cũng tốt lắm đó."



Đại học B là trường đại học vật lý công nghệ lớn nhất cả nước, quan trọng nhất chính là, nó cách đại học S chỉ một cái con phố ẩm thực mà thôi, Sở Sở trước đó đã lên mạng tìm hiểu rất kỹ.



Lục Xuyên nhíu mày: "Còn chọn trường học cho anh luôn rồi sao?"



"Nếu như anh không thích..."



"Vậy thì là B thôi." Lục Xuyên quả quyết nói: "Nghe lời vợ."



" Anh không cần suy nghĩ một chút sao? Bàn bạc với ba mẹ một chút?" Sở Sở kinh ngạc khi thấy anh dễ dàng quyết định như vậy.



"Em suy xét rồi, anh cũng đã suy nghĩ kỹ." Lục Xuyên sờ lên đầu nhỏ của cô: "Khi nào đi thi, anh sẽ đi cùng em."