Tiểu Khả Ái, Tan Học Đừng Đi!

Chương 7 : Bạn gái cũ

Ngày đăng: 09:25 18/04/20


Lục Xuyên dẫn Sở Sở ra khỏi vườn hoa nhỏ, mấy người anh em đi cùng dùng ánh mắt ra vẻ đã hiểu rõ tạm biệt Lục Xuyên: "Đi đây! Xuyên ca, một lát gặp lại."



"Ừm."



Sở Sở cúi đầu đi về phía phòng học, Lục Xuyên theo phía sau lưng cô.



"Chờ tôi một chút, tiểu đáng thương."



Âm thanh của anh chút uốn lưỡi âm cuối, mang theo một chút ý tứ khinh bạc mà hàm xúc.



Sở Sở thả chậm lại bước chân.



"Lục, cậu không nên đánh nhau với Kiều Sâm."



Nói xong câu đó, cô dừng lại một chút, có hơi không xác định hỏi: "Có...có thể không?"



"Chuyện này cậu mặc kệ, không có quan hệ gì với cậu cả."



Tay Lục Xuyên đút trong túi, cùng cô đi trên hành lang, ánh trời chiều chiếu nghiêng lên mấy sợi tóc ngang trán anh, trong con mắt hiện lên mấy phần tàn ác: "Tôi con mẹ nó từ lâu đã nhìn tên đó không thuận mắt rồi."



Sở Sở còn muốn nói thêm gì đó, Lục Xuyên trực tiếp lôi cô kéo vào trong một phòng học trống rỗng không người, anh nhấc một chân lên, đem cửa phòng học đóng kín lại.



Tim Sở Sở nhảy lên mãnh liệt: "Cậu làm...cái gì!"



Lục Xuyên nghiêng nghiêng đầu nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Sở Sở, nở nụ cười: "Cậu đoán xem?"



Lục Xuyên nhìn cô, cười đến mức vô cùng hạ lưu.



Sở Sở vô thức lùi về sau.



Lục Xuyên từng bước ép sát, dồn cô đến bàn học bên cạnh, Sở Sở không thể lui được nữa, chỉ có thể cắn chặt răng, nhắm mắt lại, không dám nhìn vào anh nữa.



Lục Xuyên chậm rãi cúi người, dán sát vào cô, hô hấp gần trong gang tất.



"Lục..." Sở Sở bị dọa đến mức âm sắc cũng thay đổi: "Mình vẫn chưa có chuẩn bị...tốt..."



Tay Lục Xuyên chậm rãi dời xuống, từ bên trong bàn học sau lưng Sở Sở, lấy ra một tờ đề thi số học nhăn nhúm, cầm đến trước mặt cô quơ quơ: "Cậu muốn chuẩn bị cái gì..."



"Ơ."



Sở Sở chớp chớp con mắt, sững sờ nhìn bài thi số học trong tay Lục Xuyên kia.



Hóa ra, chỉ là giảng đề, hình như cô....suy nghĩ nhiều rồi.



Mặt của cô thoáng chốc đỏ rần.



Miệng Lục Xuyên cười đầy vẻ xấu xa, cầm chiếc ghế bên cạnh kéo qua: "Ngồi."



Sở Sở nghe lời, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, Lục Xuyên đứng bên cạnh cô, cúi người, cầm bút trên bàn viết vài chữ lên trên giấy nháp.



"Kiến thức căn bản của cậu quá kém, cho nên trước tiên chúng ta bổ sung kiến thức đã, đề bài này, tôi sẽ đơn giản hóa nó một chút, rồi sẽ làm đề khác cho cậu, cậu chú ý một chút."



"Ừm."



Lục Xuyên nhanh chóng viết lên trên giấy nháp một loạt đầu đề, đồng thời vẽ một trục tọa độ và một đường cong vòng cung.


"Cậu ấy đối xử với Dương Tích...như vậy sao?" Sở Sở hoang mang không hiểu được.



"Hai người bọn họ, mình đoán Dương Tích còn lưu manh hơn."



Sở Sở không nói, xoay người đi, đem mặt đối diện với vách tường, nhắm mắt lại,im lặng không nói lời nào.



Trong lòng, có một chút không thoải mái.



...



Rất nhanh, cô thâm trầm đi vào giấc ngủ.



Trong mơ, ánh nắng xuyên thấu qua tán cây in rợp bóng cây trên thảm cỏ xanh mướt.



Cặp sách của cô còn treo trên cây.



Dưới cây có hai người, một là Lục Xuyên, một người khác là nữ sinh, nhìn không rõ hình dáng.



Anh đang hôn cô ta.



Tư thế của Lục Xuyên rất bá đạo, giữ chặt cái ót của cô ta, nâng mặt cô ta lên, ép cô ta tiếp nhận nụ hôn cuồng bạo này.



Sở Sở từ xa nhìn bọn họ, có cảm giác trong lòng bị đánh một cái phảng phất rất đau, cô che lấy lồng ngực mình, hơi há mồm, miệng lớn thở dốc.



Dường như, hít thở không thông.



Loại cảm giác này, trước nay chưa từng có.



Hoá ra, kiểu người không trọn vẹn như cô, cũng sẽ giống như những cô gái trên TV mong mà chiếm không được tình cảm của nam chính, sẽ đau lòng, sẽ khó chịu sao?



Gió lên bắt đầu nổi lên, bay lả tả rụng đầy đất, ầm mắt Sở Sở dột nhiên trở nên mơ hồ.



Phút chốc, nữ sinh kia quay mặt lại, Sở Sở cố gắng mở to hai mắt, muốn nhìn rõ hình dáng của cô ta.



Đúng lúc này, một sức mạnh to lớn bắt lấy cánh tay của cô, kéo cô ra hỏi giấc mộng.



Sở Sở bỗng nhiên ngồi dậy, bên ngoài cửa sổ, ánh sáng ban mai nhàn nhạt tiến vào rồi biến mất, cô bình phục hô hấp, tay xoa xoa lên trán của mình, dinh dính, tất cả đều là mồ hôi lạnh.



Trong nháy mắt mở mắt ra, cô nhìn thấy người con gái mà Lục Xuyên đã hôn trong mơ.



Chính là cô.



Tác giả có lời muốn nói:



Báo cáo Xuyên ca, tỷ tỷ thấy mộng xuân.



Xuyên ca bị bạn gái cặn bã đá.



Đối với Sở Sở, tuyệt đối sẽ là một trung khuyển... vô cùng vô cùng thê nô.



Lời của editor:



Edit chương này hậm hực dễ sợ hà.



Chờ ngày Xuyên ca thành trung khuyển thê nô.