Tiểu Lang Tướng Quân
Chương 8 :
Ngày đăng: 00:20 22/04/20
Ngay khi hai vị Lang Vương sắp mang Sát Sát Nỗ Nhi trở về thần giới để tìm sự giúp đỡ, bỗng nhiên Sát Sát Nỗ Nhi lại tự bình phục như kỳ tích. Pháp lực nguyên bản không ngừng xói mòn,bây giờ hoàn toàn trở lại như lúc trước, có thể tự do biến hóa thành nhân thân hoặc lang thân đều được, Sát Sát Nỗ Nhi vui vẻ vừa chạy vừa nhảy đến trước mặt Lê Thiên Kình.
“Đại ca! Ta đã khỏe hẳn rồi!”
Hài lòng nhào vào trong ngực đại ca, Sát Sát Nỗ Nhi ôm lấy cổ của y,mặt mày rạng rỡ nói: “Nỗ Nỗ đã không có việc gì, đại ca có thể yên tâm rồi.”
“Thật tốt quá… Nỗ Nỗ không có việc gì thì đại ca an tâm…”
Lê Thiên Kình ôn nhu hôn lên mặt tiểu lang.
“Đại ca ngươi… Ngươi…” Sát Sát Nỗ Nhi đột nhiên đỏ mặt.
“Làm sao vậy? Nỗ Nỗ.”
“Đại ca có muốn… Có muốn *** với Nỗ Nỗ không?”
Cố gắng lấy hết dũng khí, Sát Sát Nỗ Nhi đơn giản nói thẳng ra chuyện quan trọng.
Lê Thiên Kình nghe vậy đột nhiên đau lòng,không thể thốt nên lời.
“Chủ tử nói rằng ta mấy ngày nay sinh bệnh, đại ca khẳng định là nhịn rất khổ sở. Nên bảo ta nhanh chóng trở về hảo hảo bồi ngươi. Biểu ca phu của ngươi thực sự rất quan tâm ngươi a.”
“Nỗ Nỗ… Thân thể ngươi vừa mới khỏe lại, vẫn là… vẫn là không nên…”
“Sẽ không sao đâu a, ta đã khỏe rồi, tất cả đều ổn. Thực sự mà, đại ca không nên lo lắng, chúng ta mau làm đi, Nỗ Nỗ thích nhìn thấy hình dạng hài lòng của đại ca.”
“Nỗ Nỗ… Xin lỗi… Đại ca sau này… Không bao giờ làm chuyện đó với ngươi nữa…”
“Đại ca, ngươi có ý gì?”
Đại ca từ trước đến nay đối với hắn luôn có cường liệt dục vọng,bây giờ lại nói là không bao giờ làm như vậy nữa, Sát Sát Nỗ Nhi không khỏi sợ hãi khóc oà lên:”Ô… Đại ca… Ngươi… Có đúng là không thích Nỗ Nỗ nữa không?”
“Đứa ngốc, đại ca sao có thể không thích Nỗ Nỗ?”
“Vậy sao đại ca lại nói như vậy?”
“Bởi vì… Xin lỗi… Nỗ Nỗ… Xin lỗi…”
Chẳng biết phải làm sao để giải thích cho tiểu lang hiểu, Lê Thiên Kình vành mắt phiếm hồng, chỉ có thể không ngừng xin lỗi: “Nỗ Nỗ, vạn nhất có một ngày đại ca không ở bên cạnh ngươi, có một việc xin ngươi vĩnh viễn không được quên, đó chính là… Đại ca vĩnh viễn chỉ yêu một mình Nỗ Nỗ… Vĩnh viễn vĩnh viễn chỉ yêu một mình ngươi… Xin Nỗ Nỗ vĩnh viễn không được quên…”
…..
…..
Sau khi khôi phục toàn bộ pháp lực,Sát Sát Nỗ Nhi một lần nữa quay về tới cương vị công tác, suất lĩnh ngự lâm quân tiếp tục tìm kiếm tông tích của quỷ đế lang quân. Nhưng khi mật thám ở thần giới vừa truyền đến tin tức quỷ đế lang quân đã ly khai nhân gian, trở về Ma giới, thì Lê Thiên Kình cũng mất tích vào ngay thời điểm đó.
Tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, Lê Thiên Kình tiêu thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Không có lưu lại bất cứ một câu nói nào hay một tia đầu mối nào. Từ ngày Lê Thiên Kình đứng tại cửa nhìn theo bóng dáng Sát Sát Nỗ Nhi xuất môn, y đã không còn xuất hiện nữa. Lê Thiên Kình cứ như vậy triệt để tiêu thất.
Sát Sát Nỗ Nhi xuất động ngự lâm quân của mình, gần như đào quật đến ba lớp đất, điên cuồng tìm kiếm hình bóng đại ca khắp nơi, khiến cho nhân giới long trời lở đất. Nguyên bản chỉ cần dựa vào lực lượng của ngự lâm quân, muốn tìm ra một người bình thường không biết phép thuật ở nhân gian quả thực là chuyện dễ như trở bàn tay, cho dù là người đó đã chết,thì hồn phách cũng sẽ bị lôi ra.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, bọn họ vẫn không thể phát hiện được hình bóng của Lê Thiên Kình. Ngay cả hai vị Lang Vương phải liên hợp xuất động, cũng vô pháp tìm ra. Sau khi liên tục tìm kiếm suốt bảy ngày bảy đêm, bọn họ cũng cho ra một kết luận — Lê Thiên Kình nhất định đã không còn ở tại nhân giới. Hơn nữa thời gian y thất tung, vừa đúng lúc khi quỷ đế lang quân trở về Ma giới, chuyện này sợ rằng không thể không liên quan với nhau.
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy thì gấp đến độ hoang mang lo sợ, không để ý hai vị chủ tử ngăn cản, một mình quay về thần giới xin giúp đỡ —
“Cha!”
Vội vã chạy ào vào nhà giống như cơn gió xoáy, Sát Sát Nỗ Nhi hai vành mắt phiếm hồng,liền quỳ gối xuống trước mặt phụ thân, càng không ngừng dập đầu cầu xin: “Giúp ta cứu đại ca a, van cầu người giúp ta cứu đại ca! Cha, van cầu người…”
“Ngươi câm miệng cho ta!”
Theo tiếng gầm giận dữ, Sát Sát Nỗ Nhi trong nháy mắt đã bị phụ thân đè ngã xuống đất, cắn ngay yết hầu của hắn —
Sát Sát thân vương, một cự lang cao to cường tráng, khí thế hung mãnh tựa cao sơn, đang phẫn nộ nhìn chằm chằm vào đứa con trai độc nhất của mình. Thần giới gần đây nơi đâu cũng bàn tán sôi nổi, nói chỉ huy ngự lâm quân Sát Sát Nỗ Nhi vì một tên nửa người nửa ma, mà khiến cho nhân giới gà bay chó sủa, kêu ca tận trời.
Điều này làm cho Sát Sát thân vương luôn luôn coi trọng gia phong nề nếp bị mất mặt nghiêm trọng, thiếu chút nữa đã lên tăng xông mà hôn mê bất tỉnh.
“Cái tên chết tiệt nhà ngươi còn không mau giao đại ca của ta ra đây!”
Hắn kêu to.
“Cái gì đại ca với tiểu ca chứ, bản đế quân nghe không hiểu.”
“Ngươi còn giả ngu à?! Hảo, người khác sợ sự hung tàn của quỷ đế lang quân, nhưng Sát Sát Nỗ Nhi ta không coi ngươi ra gì! Ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của bản tướng quân!”
Hắn chạy về phía bóng người đang ẩn nấp bên trong cửa động,trong nháy mắt lộn ba vòng trên không trung, đột nhiên từ trong miệng phun ra một luồng hỏa diễm cực nóng, cực hung mãnh —
Hỏa diễm này hoàn toàn không giống với lửa bình thường, tia lửa có màu tím đỏ, vừa xuất ra đã khiến đám cây cối xung quanh cửa động trở thành một mảng trụi lủi, những tảng đá to lớn cũng không khá hơn,hoàn toàn bị đốt thành than, phát sinh thối vị kinh khủng,khiến kẻ khác vừa nghe qua đã buồn nôn.
“Chết tiệt! Ngươi dám sử dụng tam muội chân hỏa a, lẽ nào ngươi không sợ bị đám lão gia tự cho là thanh cao của lang thần giới nghiêm phạt sao?”
Bên trong động,ngữ điệu biếng nhác đã chuyển thành rống giận.
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy trong lòng hơi hơi rùng mình.
Tam muội chân hỏa uy lực cường đại,một khi đã xuất ra, vạn vật chung quanh đều không thể tránh khỏi sát thương.
Vùng đất bị ngọn lửa bình thường thiêu đốt, thì còn có thể dấy lên sinh cơ lần thứ hai,trường hợp này người ta thường bảo là “Lửa rừng thiêu bất tận, xuân phong xuy hựu sinh”.
Nhưng nếu như bị tam muội chân hỏa càn quét, thì sẽ không thể tái sinh được nữa. Bởi vì nó có tính chất hủy diệt và lực sát thương cao độ như vậy,nên phụ thân sau khi truyền thụ thần lực cho hắn,thì luôn đi theo căn dặn, nếu chưa gặp phải chuyện nguy hiểm đến tính mạng thì tuyệt đối không được vận dụng.
Nhưng hôm nay… Hanh, bản tướng quân không quản được nhiều như vậy, chỉ cần có thể cứu được đại ca, hắn mặc kệ tương lai sẽ bị nghiêm phạt như thế nào….
“Hãy bớt sàm ngôn đi, nếu biết tam muội chân hỏa lợi hại, thì mau phóng xuất đại ca của ta ra đây. Nếu không bản tướng quân sẽ cho cái tổ chim của ngươi cháy sạch hoang tàn!”
“Ngu ngốc! Không phải ta không buông tha cho y, mà là y không muốn nhìn thấy ngươi.”
“Ngươi gạt ta! Đại ca của ta sao lại không muốn gặp ta, đại ca của ta yêu ta nhất, y yêu ta nhất mà!”
“Xấu hổ chưa kìa, đường đường là đại tướng quân dũng mãnh thiện chiến dưới trướng Lang Vương, vậy mà lại ở nơi này dõng dạc nói chuyện yêu với không yêu, thực sự là làm mất mặt lang thần giới mà.”
“Đại ca của ta yêu ta, ta cũng yêu y, có cái gì mất mặt chứ. Quên đi, ngươi không nên tiếp tục chuyển hướng trọng tâm câu chuyện, lập tức giao đại ca cho ta, nếu không thì đừng trách bản tướng quân không khách khí.”
“Cái tên tướng quân ngu ngốc như ngươi,rốt cuộc đã náo loạn đủ chưa? Từ lúc ngươi bắt đầu đi tìm đại ca, ngươi đã khiến cho tam giới long trời lở đất. Bản đế quân nế mặt Lê Thiên Kình,nên đã không muốn đụng đến ngươi, ngươi đừng cho là ta thực sự sợ cái tên tướng quân nho nhỏ như ngươi a.
Đại ca ngươi thật sự không muốn nhìn thấy ngươi, chứ nếu không, hôm nay y đã trở thành thân vương của Ma giới, ai có thể ngăn cản được y?”
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy,trong ngực đột nhiên cảm thấy một trận quặn đau. Không sai, y đã trở thành thân vương Ma giới mấy ngày rồi,y muốn làm gì thì ai có thể ngăn cản được chứ…. Nhưng…Nhưng hắn vẫn tin tưởng vào đại ca, y thương hắn đến tận xương tủy,vậy mà tên kia nói đại ca không bao giờ muốn nhìn thấy hắn nữa, bảo hắn làm sao mà chịu được đây?
“Ta không tin… Ta không tin… Nhất định là các ngươi gạt ta! Các ngươi gạt ta!”
“Hảo, ta cũng lười giải thích với ngươi, ngươi xem đây là cái gì? Đại ca ngươi bảo đem trả lại cho ngươi,y nói các ngươi từ nay về sau ân đoạn nghĩa tuyệt, không có quan hệ gì nữa.”
Một vật gì đó từ bên trong động bay ra, Sát Sát Nỗ Nhi tập trung nhìn, đột nhiên vội lao đến đón lấy nó.
Thứ này sao lại ở đây? Thứ này là ta đưa cho đại ca mà. Đại ca đã phát thệ với ta là vĩnh viễn cũng không để nó rời thân. Vì sao y phải đem trả lại cho ta? Lẽ nào… Lẽ nào đại ca thực sự không cần ta nữa…?
“Ô… Không… Không nên… Đại ca… Van cầu ngươi đi ra đây… Van cầu ngươi đi ra cho Nỗ Nỗ nhìn thấy ngươi… Đại ca –”
Tiếng gào thét thê thảm, khiến kẻ khác ruột gan đứt từng khúc, vang vọng trong sơn cốc,một lần lại một lần,cứ quanh quẩn không dứt …
Sát Sát Nỗ Nhi khóc, cầu xin, gào rống, ***g ngực đột nhiên cảm thấy một trận đau nhức tê tâm liệt phế, hắn nhịn không được mà cuồng phun ra một ngụm tiên huyết – vì đã lao tâm lao lực quá độ nên Sát Sát Nỗ Nhi cũng vô pháp chống đỡ trọng lượng cơ thể, hắn chậm rãi yếu đuối ngã xuống, dần dần biến hóa thành một tiểu lang…
Tiểu lang hấp hối nằm trên mặt đất, hai mắt đã không còn tiêu cự.
Cứ như vậy chết đi cũng tốt… Nếu như trước khi chết có thể được ban cho một điều ước, vậy hắn sẽ xin Đằng Cách Lý mang hồn phách của hắn đưa về bên cạnh đại ca.
Đại ca của ta yêu ta nhất. Y vừa thấy ta thì rất vui vẻ. Chỉ cần có thể nhìn thấy y hài lòng, thì dù muốn ta chết ta cũng không từ chối. Đằng Cách Lý vĩ đại, xin thương hại đến con dân của người,hãy mang ta trở lại khoảng thời gian trước khi chết, khi đó, ta cùng đại ca đã từng rất hạnh phúc ngọt ngào……
———————————————–