[Tiểu Lâu Truyền Thuyết] Quyển 4 - Phong Trung Kính Tiết
Chương 73 : Mối nghi
Ngày đăng: 22:07 21/04/20
Sẽ chết rất nhanh, là bởi vì việc này sao?
Phong Kính Tiết lãnh nhãn nhìn bốn phương tám hướng, vô số Trần quân đột nhiên tuôn ra.
Nhiều lần tác chiến, Mạc Sa tộc đều phối hợp với họ không ngừng tập kích lương đạo của Trần quân. Một nhánh quân đội đi ngang qua sa mạc, tuyến tiếp viện kéo dài và rất khó duy trì trong bão cát, nhược điểm rõ ràng như vậy, bất cứ một nhà binh pháp nào cũng không thể vứt bỏ cơ hội tiến công.
Lần này Trần quân dùng tám vạn nhân mã đến công, nhân thủ dư dả, sau khi đã nếm ngần ấy lần thua thiệt, nếu không tăng cường phòng vệ tuyến tiếp viện, đó mới thật sự là việc lạ.
Cố ý lấy xe lương bày cạm bẫy, dụ dỗ người cướp lương xuất hiện, bất cứ một tướng lĩnh đủ thông minh nào cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thế này.
Đưa mắt nhìn, nơi nơi đều là cờ xí của Trần quân, nơi nơi đều là quân đội trùng trùng điệp điệp, chiến mã đen kịt gào thét lao đến, mà tiếng hô giết, đã chặn hết bão cát đại mạc.
Xem chừng phải hơn vạn nhân mã nhỉ, đáng tiếc…
Phong Kính Tiết hơi nhướng mày, đảo mắt nhìn tướng sĩ bốn phía, trận trượng thế này muốn lưu lại tính mạng ta, dường như còn thiếu xa lắm.
Ba ngàn thiết kỵ bao quanh y, mắt thấy vô số Trần quân đang áp sát, không chỉ người, ngay cả chiến mã cũng chẳng phát ra thanh âm dư thừa gì.
Vẻ mặt mọi người đều trầm ổn trấn định, đao đã ra khỏi vỏ, tên đã sớm lên cung, họ chờ đợi, bất quá là một tiếng mệnh lệnh của chủ tướng.
Họ là quân đội *** nhuệ nhất Định Viễn quan, những chiến sĩ dũng hãn nhất, họ là những sĩ binh do Phong Kính Tiết danh xưng chiến thần đích thân dạy ra, họ có đủ kinh nghiệm chiến tranh, đủ dũng khí, đủ lòng tin, cùng với đủ sự chuẩn bị, nghênh đón bất cứ chiến đấu gian nan nào.
Phong Kính Tiết mỉm cười, gật đầu với Tiểu Đao.
Tiểu Đao sớm đã không kiềm chế được, đột nhiên dương tay, một đạo dị thải bay thẳng lên chín tầng mây, giây lát bung ra vô số hỏa hoa rực rỡ trên không trung, hào quang chói mắt, mấy dặm cũng thấy được.
Cùng thời gian, Phong Kính Tiết tiện tay vung lên, ba ngàn thiết kỵ tựa như ba ngàn đạo gió lốc, xông thẳng đến chỗ quân địch đông nhất, bao vây dày nhất.
Lúc này, Mạc Sa tộc toàn tộc dũng sĩ nhận được pháo hoa tín hiệu của Phong Kính Tiết, mới thình lình xuất hiện, phục kích tứ phía, cùng kỵ binh *** nhuệ của Phong Kính Tiết trong ngoài kiêm tiến, trước sau giao bức.
Trần quân vốn đã mệt mỏi hỗn loạn vì vậy lại cả kinh, vừa bị dọa, quân tâm sớm tan, khó mà tổ chức phản ngự hữu hiệu và phản kích kiên định. Rõ ràng nhân số vẫn đang chiếm ưu, lại không đủ đấu chí, dũng cảm nghênh kẻ địch người ít, đều chạy trốn tứ tán.
Sau một phen kịch chiến như thế, Trần quân hầu như bị diệt sạch, chỉ còn hơn ngàn kỵ binh nỗ lực chạy trốn.
Phong Kính Tiết vốn còn đề phòng mình sẽ chết trong trận chiến này, nói cho cùng vũ dũng cá nhân lợi hại hơn, tác dụng giữa quân đội vạn mã cũng là có hạn. Trước nay tướng quân khó tránh vong trên chiến trận, chuyện người một đời anh hùng, hơi không cẩn thận, để hạng người vô danh trong lúc vô ý giết chết, nhiều không đếm nổi.
Lại không ngờ, đánh xong một trận, ngay cả da giấy y cũng chưa bị cà rách một miếng. Lăng lăng nhìn đám sĩ binh luôn miệng hoan hô, Mạc Sa tộc trưởng dùng ánh mắt vô cùng sùng bái nhìn y, y cũng đành phải theo cảnh phất tay, nói vài câu ủng hộ quân tâm.
Đương nhiên, nguy hiểm vẫn chưa kết thúc.
Trận này đánh xong, họ khẳng định không thể qua đại doanh của Trần quân trở lại Định Viễn quan.
Y dẫn theo nhân mã quay về nơi Mạc Sa tộc đóng quân nghỉ ngơi chỉnh đốn, chuẩn bị tìm cơ hội đi tập kích hậu phương Trần quân, cùng Định Viễn quan tiền hậu giáp công, đến lúc đó trên chiến trường cũng có nguy hiểm như thế.
Lại chẳng ngờ đến, y ở đây còn chưa bắt đầu bố trí, quân đội Trần quốc bên kia đã bắt đầu triệt binh.
Phong Kính Tiết nhân mã ít, đương nhiên không thể chạy đi công kích đội ngũ Trần quân đang rút lui, chỉ có thể trốn trên đường Trần quân về nước, kinh ngạc nhìn quân đội của họ thần tốc rời đi.
Tiểu Đao và các binh lính khác không ai không vui mừng, trận này đã kết thúc, họ đã thắng, người Trần quốc đã lui binh, hẳn là lại có một khoảng thời gian bớt lo.
Nói đến thì đám người Trần này đúng là ngày càng vô dụng, tám vạn nhân mã, cứ thế im hơi lặng tiếng chạy mất.
Phong Kính Tiết cũng đang buồn bực. Làm sao thế, Trần quân cho dù bị đứt lương đạo, lương thực theo quân chí ít cũng có thể dùng một tháng, nhưng hiện tại còn chưa đến nửa tháng đã phải quay về.
Tám vạn người hùng dũng này chạy đến làm gì? Chơi trò chơi à?