[Tiểu Lâu Truyền Thuyết] Quyển 5 - Phong Vân Tế Hội
Chương 79 : Đối diện không nhận ra
Ngày đăng: 22:09 21/04/20
Kính Tiết…
Mấy năm rồi, mỗi lần mạch suy nghĩ chuyển hướng đến cái tên này, là sẽ nhớ tới khoảnh khắc khoan tim ấy, Lư Đông Ly sẽ hỗn loạn mê mang, mất đi năng lực suy nghĩ.
Mỗi một lần, loại đau thương đó, hoặc là ở trong hỗn loạn dần dần bị quấy nhiễu tiêu mòn đến bình hòa lại, hoặc là người sẽ hôn mê đi, đây đại khái là việc tự mình bảo hộ cuối cùng mà thân thể có khả năng làm.
Thấy Lư Đông Ly xanh mặt, ánh mắt rời rạc, Phong Kính Tiết truyền vào một chút chân khí, giúp y bình hòa tâm mạch. Rốt cuộc thở dài một tiếng: “Đừng có ngây ra, không phải ngươi chưa từng thấy loại y thuật này chứ. Phương pháp tra bệnh này, năm đó chính là ta đã dạy Phong Kính Tiết. Tuy nói luận y thuật, ta nhận đệ nhị, thiên hạ không ai dám làm đệ nhất, nhưng bệnh nhân ngươi tốt xấu cũng phối hợp một chút đi, ta chỉ là thần y, không phải thần tiên.”
Loại y thuật này là y dạy Phong Kính Tiết? Lư Đông Ly chậm rãi kiềm chế tâm thần, nhưng tâm tình ngược lại càng thêm thê lương. Đến đây mới cảm thấy đau nhức truyền tới từ chỗ nhấn, lúc này mới hơi nhíu mày gật đầu.
“Rất đau đúng không? Là loại đau nào, ta báo ra từng dạng, nói đúng thì ngươi hãy gật đầu…”
…
Sau khi làm xong việc kiểm tra toàn thân đơn giản cho Lư Đông Ly, Phong Kính Tiết ngồi bên giường ngẩn người. Khó trách rất nhiều người chủ trương nói, đại phu cao minh hơn, cũng nên cố hết sức tránh chữa bệnh cho thân nhân. Y thấy không phải bởi vì sợ đại phu không thể bảo trì tâm tư bình thường, phán đoán sai lầm cho người bệnh, mà là… sợ đại phu nhân tài rất có trách nhiệm kia, bị giày vò đến đoản thọ thôi!
Nhìn thấy người mình quan tâm tự chà đạp thân thể như thế, thời gian dài dinh dưỡng không tốt, thân thể ẩn hoạn trùng trùng, tâm can tì vị không tìm ra một chỗ không bệnh tật, y đích xác rất có cảm giác không tốt là phải bị tức điên.
Nhất là, y nhiều lần kiểm tra họng và mắt Lư Đông Ly, vẫn bất đắc dĩ xác định thương tật của Lư Đông Ly hoàn toàn là nguyên nhân trên *** thần, là chướng ngại tâm lý tạo thành bệnh câm và dở mù của y. Đã như vậy, những linh đơn diệu dược công nghệ chế tác trên thực tế là vượt khỏi thời đại mà mình không tiếc vi quy mang về đó, trên cơ bản cũng đều là đồ bỏ.
Tuy rằng theo lý mà nói, Phong Kính Tiết không cần lo lắng Lư Đông Ly nhìn ra chân tướng. Dù sao chuyển thế làm người, tướng mạo thanh âm đều khác, một đao chém đầu, chín kiếm xuyên tim của kiếp trước kia, đều là Lư Đông Ly tận mắt nhìn thấy, khắc cốt minh tâm, nhưng y vẫn cứ cảm thấy bất an không hiểu.
Lúc y làm việc, luôn tận lực chú ý bớt dùng những động tác kiếp trước thường dùng, tận lực cấm tiệt ngữ khí và từ ngữ kiếp trước nói chuyện thường dùng, bình thường trừ chuyện trị liệu, y thậm chí không dám trao đổi quá nhiều với Lư Đông Ly, khắc ý dùng ngữ khí lỗ mãng hung ác bá đạo quá rõ ràng để che giấu, thu hút lực chú ý, mà làm cho y nhãng qua một số thói quen rất nhỏ mình có thể không sửa được, trước kia Phong Kính Tiết chưa từng hung ác như vậy, bá đạo như vậy với Lư Đông Ly.
Lư Đông Ly luôn là người cẩn thận, cho dù mắt đã dở mù, nhưng tâm tư vẫn minh bạch như thế, sao y dám lơ là.
Thời gian ngày một qua đi, dưới sự điều dưỡng tỉ mỉ của y, thân thể Lư Đông Ly khôi phục rất nhanh, chỉ có cổ họng không thể nói chuyện, mắt không thể nhìn vật bình thường, hai tàn tật nghiêm trọng nhất này, lại thủy chung chẳng thấy chuyển biến.
Phong Kính Tiết có phần thúc thủ vô sách.
Vô luận bức bách y không ngừng nỗ lực nhìn, nói chuyện như thế nào, vô luận tận lực ở bên khuyên bảo giải thích như thế nào, đều vô dụng, Phong Kính Tiết bất đắc dĩ, năm lần bảy lượt nhắc tới mẫu tử Tô Uyển Trinh, hỏi y sao nhẫn tâm để Tô Uyển Trinh nhìn dáng vẻ tàn tật này của y mà đau lòng đứt ruột, nhưng vẫn không hề có hiệu quả.
Có đôi khi giận đến đỉnh điểm, Phong Kính Tiết thật muốn liều mạng đập mấy chưởng lên đầu Lư Đông Ly, coi có thể đánh thông cái đầu gỗ này hay không. Xem ra muốn chữa khỏi cho Lư Đông Ly, sợ là chỉ có Phong Kính Tiết y sống lại, nhưng y đã làm Khúc Đạo Viễn trước mặt Lư Đông Ly lâu như vậy, phải mở miệng như thế nào, y mới có thể một lần nữa quay về làm Phong Kính Tiết? Lư Đông Ly không tin quỷ thần, làm “Phong Kính Tiết”, không muốn ở trước mặt y nói lời bịa đặt thấu trời kia thì căn bản chẳng nghĩ ra cách nói của mình, sẽ khiến Lư Đông Ly phản ứng ra sao.
Cho dù y quay lại làm Phong Kính Tiết, về sau lại nên làm thế nào. Làm “người sống”, y và Lư Đông Ly, đều sẽ có hằng hà sa số phiền toái.
Thời khắc Phong Kính Tiết đau đầu vô cùng, thủ hạ của y đã truyền lại tin tức của Hà Dũng.