Tiểu Long Nữ Bất Nữ
Chương 31 :
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Tui thích anh ấy
☆ ☆ ☆
Băng Lăng gọi cậu trong kênh tán gẫu môn phái : “Long muội muội, mau vào a, sắp sửa giết boss rồi!”
Tiếu Lang “…”
Tiếu Lang cũng không biết phải nói cái gì, chỉ đứng ngây ngốc vào màn hình, đầy người đến người đi trên đường lớn Trường An.
Tank A cũng gọi cậu trong kênh môn phái : “Tiểu Long Nữ, xin lỗi nha, hồi nãy không chú ý đến muội, đang ở đâu vậy a?”
Tank B : “Lúc nãy quá trời quái túa ra, tui tưởng tui cũng đứt luôn rồi chứ!”
Tử Vận Nhi : “Nếu không có tôi thì ba người chết từ đời nào rồi.”
Băng Lăng : “Long muội muội, sao không nói gì vậy, giận rồi sao?”
Tiếu Lang “…”
Lời này Băng Lăng vừa thốt ra, không ít kẻ thích lặn ở kênh môn phái xem náo nhiệt lẫn tám chuyện trồi lên sủi bong bóng.
Môn phái quần chúng A : “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Môn phái quần chúng B : “Tiểu Long Nữ nổi giận? Tiểu Long muội muội cũng nổi giận sao? Tính của Tiểu Long Nữ tốt lắm a ~”
Môn phái quần chúng C : “Tiểu Long Nữ a, ai khi dễ muội vậy, nói với ca ca đi, ca ca báo thù cho muội.”
“…”
Tiếu Lang cảm thấy bực bội, thuận tay che lại kênh môn phái.
Tức giận sao? Chắc là không phải đâu…
Nhưng là cảm thấy có chút nhàm chán, có chút cô đơn, có chút tưởng niệm đến những lúc cùng nhau chơi với đám người Mạt Danh, Thường Tiếu Thiên, Vọng Tình, Phong Hỏa… Lần nào cũng đều rất vui vẻ, rất khoái nhạc…
Thật là… Đang yên lành tại sao lại phải vào Bắc Vân Phải chứ? Những người này đâu phải người quen của mình… Làm cho bây giờ danh sách hảo hữu ngoại trừ người của Bắc Vân Phái, chẳng còn ai hết, chẳng có đến một người để tán gẫu…
Không lẽ đây là hi sinh mà tất cả những tên nằm vùng phải chịu sao?
Ai…
Tiếu Lang suy nghĩ miên man hồi lâu, ngẫm nghĩ hay là tự mình đi giết hầu tử một lát đi… đột nhiên khung hảo hữu chớp lên.
Tiếu Lang mở ra nhìn, là Mộ Dung Vô Địch.
Mộ Dung Vô Địch : “Tiểu Long Nữ, có chuyện gì xảy ra vậy? Em theo mấy người đó cãi nhau hả?”
Tiểu Long Nữ : “Ha?”
Mộ Dung Vô Địch : “Mấy đứa tụi nó đang ở kênh môn phái xin lỗi em kìa, Băng Lăng còn bắt Tử Vận Nhi phải nói xin lỗi em, Tử Vận Nhi không chịu nói xin lỗi, sau Băng Lăng lại nói nó vài câu, Tử Vận Nhi tức giận đến rời môn phái luôn rồi.”
Tiểu Long Nữ : “…”
Mộ Dung Vô Địch : “Hiện tại cả chưởng môn đều ra mặt xử lý chuyện này, đang lên tiếng hỏi em, sao em không trả lời?”
Tình huống nào đây a, 囧… Lão tử chẳng qua muốn thay đổi tâm trạng một chút thôi mà!
Tiếu Lang lại mở ra kênh môn phái, quả nhiên thấy một đám đang spam một đống. Mấy dòng cuối cùng là Dạ Hành Vân phát ra, phía trước tên của anh ta có kèm theo một cái danh hiệu vàng chóe hết sức màu mè 『Chưởng Môn』.
『 Chưởng Môn 』: Dạ Hành Vân : “Đừng spam nữa, Tiểu Long Nữ đâu, ra đây.”
『 Quần Chúng 』Tiểu Long Nữ : “…”
Mọi người : “…”
Dạ Hành Vân : “Ra đây nói xem, rốt cuộc chuyện là như thế nào?”
Tiểu Long Nữ : “Lúc nãy đi phó bản, tui chết.”
Dạ Hành Vân : “Sau đó?”
Tiểu Long Nữ : “Đẳng cấp phó bản đó với tui mà nói thì có phần hơi cao, đội ngũ của tụi này hiệu suất không tốt, tui ở trong đội cũng không có tác dụng gì.”
Dạ Hành Vân : “Ừ.”
Tiểu Long Nữ : “YS thêm máu cũng khá chậm, không kịp chú ý tới tui.”
Dạ Hành Vân : “Ừ.”
Tiểu Long Nữ : “Cho nên tui chết trở về Địa phủ rồi về thành xong, không định trở lại chết nữa.”
Mọi người : “…” Ha ha ha ha!
Tiếu Lang “Vậy em về ký túc xá trước ha…”
Vương Mân kéo lấy tay cậu hướng về phía mình định đi, nói “Cùng đi với anh đi.”
Tiếu Lang “Ờ.”
Đây là lần đầu tiên Tiếu Lang cùng Vương Mân đi tìm Liêu Tư Tinh. Ký túc xá của Liêu Tư Tinh nằm cùng tòa nhà của bọn họ, lầu hai nữ sinh, phòng số A1-003.
Tiếu Lang bị Vương Mân lôi kéo, cảm thấy có hơi kỳ cục, liền rút tay trở về.
Vương Mân buông cậu ra, đưa tay gõ cửa, không thấy ai lên tiếng. Đợi một lúc, Vương Mân thò tay vào túi lấy ra cái gì đó, lại bấm bấm mấy cái.
Tiếu Lang nhìn kỹ, thứ kia đích thị là cái di động Nokia mà lần trước Tiếu Lang phát hiện được khi nhìn lén ngăn bàn của Vương Mân.
Vương Mân nhìn thấy Tiếu Lang ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào di động trên tay mình, liền đưa cho cậu xem “Chưa từng thấy qua sao?”
Tiếu Lang nhận lấy di động cầm xem một lúc, cảm khái nói “Chưa từng thấy học sinh trung học nào có di động…” nói chưa dứt câu, đột nhiên di động trên tay run lên, Tiếu Lang hoảng sợ, lập tức nhét lại vào tay Vương Mân.
Vương Mân bấm mở ra xem, bảo “Mới nãy nhắn tin cho Tư Linh, nhỏ trả lời lại là, đang đi ăn cơm với bạn ở căn-tin, bảo chúng ta trở về ký túc xá đi, lát nữa nhỏ tự mình qua.”
Hai người xuống lầu, trở về phòng ký túc của mình, Tiếu Lang cầm di động của Vương Mân, biểu tình tựa như một hài tử vừa mới được tặng một món đồ chơi mới lạ, yêu thích không muốn buông tay.
Vương Mân thúc giục Tiếu Lang đi ăn cơm hai lần ba lượt, cậu đều ừ hử đáp qua loa. Cuối cùng âm điệu của Vương Mân bắt đầu lạnh dần “Tiểu Tiểu, đi ăn cơm.”
Vừa mới bị kêu “Tiểu Tiểu”, Tiếu Lang giống như bị người ta bấm công tắc, lập tức nghe lời.
Tiếu Lang vừa ăn vừa hỏi Vương Mân “Sao anh lại có di động vậy? Mắc lắm hả?”
Vương Mân nói “Cũng bình thường, cỡ chừng hai ngàn.”
Cỡ hai ngàn! Đối với Tiếu Lang mà nói, kia là con số trên trời!
Tiếu Lang lại hỏi “Liêu Tư Tinh cũng có di động?”
Vương Mân “Ừ, nếu không làm sao anh nhắn tin cho nhỏ được? Đồ ngốc…”
Tiếu Lang bị ai đó gọi đồ ngốc không phục, một bên gặm thịt sườn, một bên nhăn mặt nhăn mũi hàm hồ nói “Hỏi thôi làm thấy ghê!”
◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊
Tiểu kịch trường 001
[ Sinh nhật của Tiểu Tiểu ]
Một ngày nọ, Cố Thuần từ trong phòng giáo viên bước ra, trên tay ôm một đống giấy tư liệu trở về làm công tác thống kê, mỗi một học sinh đều cần điền một ít tư liệu cá nhân, bao gồm ngày sinh, địa chỉ gia đình, tư liệu phụ huynh, điện thoại liên hệ, vân vân…
Đám ba người Tiếu Lang bởi vì cùng chung phòng ký túc với Cố Thuần, cho nên trước hết nhận được giấy điền. Tiếu Lang nằm úp sấp trên bàn học của mình trong phòng ký túc điền hết các tư liệu cần thiết, sau đó đặt lên bàn của Cố Thuần, chuẩn bị đi tắm rửa.
Lúc này, Vương Mân vừa mới tắm rửa trở về, Tiếu Lang cũng đã chuẩn bị xong xuôi khăn tắm cùng với quần áo thay sau khi tắm, trước khi đi tắm, cậu bảo “Vương Mân, Cố Thuần bảo điền xong lý lịch cá nhân rồi đem giấy để lên bàn ổng a.”
Vương Mân “Ờ, biết rồi.”
Vương Mân vừa dùng khăn lau tóc, vừa liếc mắt nhìn vào giấy lý lịch. Cư nhiên bắt điền tư liệu về phụ huynh? Cả đơn vị công tác của phụ huynh?
Cậu cầm bút lên, nhanh chóng bắt đầu viết, địa chỉ gia đình chỉ viết ở khu nào, đường nào, điện thoại liên hệ thì viết số điện thoại di động của mình, còn về tư liệu phụ huynh : không biết.
Viết xong, cầm lấy giấy bước tới bàn Cố Thuần đặt xuống, đột nhiên Vương Mân trông thấy… tờ mà Tiếu Lang mới điền lúc nãy ——
[ Trung Học Hoa Hải niên khóa OX - Bảng thống kê sơ yếu lý lịch học sinh ]
Lớp : Năm nhất – Lớp C1
Họ tên : Tiếu Lang
Ngày sinh : ngày 14 tháng 2 năm 198x
…
Cha : Tiếu nghị – Hợp tác xã vận chuyển hàng hóa Thành Kiến C thị.
Mẹ : Lâm Nguyệt Nhu – Hợp tác xã vận chuyển hàng hóa Thành Kiến C thị.
Điện thoại gia đình : 5432XXX
…
Vương Mân cũng không biết vì cái gì mà… tờ tư liệu kia cậu chỉ nhìn một lần liền nhớ kỹ vào đầu, ngay cả mỗi một con số của dãy số điện thoại, cả ngày sinh của Tiếu Lang, tựa như là một chiếc máy chụp ảnh chụp lấy, khắc sâu vào đầu của cậu.
Tháng 2… là sinh ra sau năm mới không bao lâu nhỉ.. Hóa ra cậu ấy nhỏ hơn mình những năm tháng, khó trách thoạt nhìn có phần hơi trẻ con.
Một năm sau đó, anh của Vương Mân bảo Vương Mân giúp đỡ, đặt một bó hoa hồng tặng cho người mình thích, hôm ấy cũng chính là ngày 14 tháng 2… Lúc đó, Vương Mân mới biết được, sinh nhật của Tiểu Tiểu, cũng là ngày lễ tình nhân.