Tiểu Long Nữ Bất Nữ

Chương 42 :

Ngày đăng: 11:03 18/04/20


Em muốn đi làm “phây cơ”



☆ ☆ ☆



Học kỳ mới bắt đầu ngay vào thời điểm cuối đông đầu xuân.



Chỉ mới ngắn ngủi hai mươi mấy ngày thôi, mà cả đám học sinh tựa như nửa đời rồi chưa được gặp nhau vậy, mang theo cảm xúc hưng phấn lẫn theo chút xấu hổ ngượng ngùng gặp lại nhau tại Hoa Hải.



Cảm giác đầu tiên của Tiếu Lang khi gặp lại Nhạc Bách Kiêu cùng Cố Thuần ở ký túc xá là “Hai tên này béo ra!”



Nhạc Bách Kiêu vẻ mặt hồng hào, trong trắng lại lộ ra hồng, trên mặt còn trồi ra ba bốn hạt thanh xuân đậu, lúc này cậu chàng đang an vị trên giường, nhớ lại kỳ lễ mừng năm mới vô cùng thê thảm mà mình đã trải qua “Ngoại trừ ăn ra chính là ăn, mẹ tui giống như hận không thể coi tui như heo mà đút cho ăn a!”



“Me too!” Mặt của Cố Thuần lúc này càng giống bánh bao hơn, cậu cảm khái nói “Bị đút ăn còn đỡ a, tui cảm giác tui trôi qua lễ năm mới giống như một con heo biết tự mình ăn ý! Kháo, ngày nào ngày nấy đều bị nhét đến mức hết ga mới thôi!”



Tiếu Lang sờ sờ cằm của mình, nói “Nếu nói như hai người thì, hình như tui cũng vậy na, nghỉ tết ăn quá chừng luôn, báo hại bây giờ cằm toàn là thịt~~”



Vương Mân ngồi ở bên cạnh Tiếu Lang, vươn ngón trỏ cùng ngón giữa nâng nâng cằm cậu lên, nhẹ nhàng gãi gãi thịt ở cằm, nói “Ừm, đúng là mới ra, rất mềm.”



Nhạc Bách Kiêu ngồi bên cạnh nhìn, cười ha ha “Vương Mân a, động tác này của cậu giống như đang đùa giỡn con gái nhà lành ấy!”



Tiếu Lang nghe xong chuẩn bị xù lông, há mồm ra giống như muốn cắn người, Vương Mân lập tức rút tay trở về.



Tiếu Lang cũng thò tay ấn ấn phần bụng của Vương Mân, nói “Anh cũng béo ra, không cứng như hồi trước.”



Vương Mân rất là thoải mái trả lời “Mùa đông phải tích trữ thịt để chống lạnh, tới mùa xuân là cứng lại thôi.”



Mọi người “…”



Cả bốn người hi hi ha ha cười đùa một hồi lâu, sau đó mạnh ai nấy tự lôi ra bài tập chuẩn bị bài cho học kỳ mới. Ở Hoa Hải, đa số các học sinh đều học chơi phân biệt rất rõ ràng.



Mấy ngày nghỉ, Tiếu Lang không những phải làm bài tập mà trường bố trí, còn phải hoàn thành những nhiệm vụ mà Vương Mân đặt ra cho mình. Học kỳ đầu tiên đạt được kết quả khá cao cổ vũ Tiếu Lang khá nhiều, cho nên dù là ăn tết cậu vẫn rất là thành thật ở trong nhà học tập.



Vương Mân nhìn Tiếu Lang một bộ biểu tình vạn phần chờ mong nghe được khen ngợi, lập tức không hề keo kiệt xoa xoa đầu cậu, khích lệ “Làm rất tốt, Tiểu Tiểu.”



Tiếu Lang thỏa mãn cực kỳ, mím mím môi, cười vui vẻ tựa như một con mèo đang phơi nắng một cách hạnh phúc.



☆ ☆ ☆



Năm mới, cũng báo hiệu một mùa mới đến.



Hoa Hải hàng năm vào độ xuân đến, các câu lạc bộ trong trường đều sẽ tổ chức hoạt động chiêu mộ người mới.



Đối với những tân sinh đã phần nào hiểu rõ với hoàn cảnh của trường cùng quen thuộc nhịp độ của việc học mà nói, những hoạt động của câu lạc bộ sau những tiết học căng thẳng chắc chắn là lựa chọn tốt nhất để tạo cơ hội làm phong phú hơn cuộc sống ở nhà trường cùng với kết giao bạn bè mới. Hầu hết các học sinh đều sẽ tham dự một chút, coi như xem náo nhiệt, dẫu cho hoạt động của các câu lạc bộ vẫn là chiêu nạp người mới mọi năm như một.



Các hoạt động của Hoa Hải chia làm hai loại, một do từ phía nhà trường đứng ra tổ chức, còn lại là được tổ chức dưới danh nghĩa của hội học sinh.



Loại đầu tiên gồm có các kiểu như tổ chức hội học sinh của trường, đội bóng rổ của trường, đội mô hình của trường, đội lễ nghi đội của trường, vân vân… Loại thứ hai tổ chức hoạt động có phần đa dạng hơn, câu lạc bộ văn học, câu lạc bộ khoa học tự nhiên, câu lạc bộ cờ, câu lạc bộ yêu thích điện ảnh… đủ loại, không gì là không có! Chỉ cần thỏa mãn đủ điều kiện đưa ra, các học sinh mới có quyền xin hội học sinh cho phép thành lập câu lạc bộ mới.



Tiếu Lang cũng là người thích góp náo nhiệt, vừa nghe Cố Thuần thuyết minh có những loại hoạt động nào trong buổi họp lớp, cậu liền bắt đầu hăm he chuẩn bị nhảy vào một phen.




Tới chừng năm giờ mười lăm phút, bụng của Tiếu Lang liền chính xác báo giờ, ục ục ục ục một tràng… Buổi chiều mọi khi đều chỉ học có bốn tiết, hai tiết đầu học môn chính, hai tiết sau thường là môn phụ. Cứ đến năm giờ chiều thì Tiếu Lang cùng Vương Mân trực tiếp đi căn-tin ăn cơm.



Năm giờ vừa đến, rất nhiều học sinh liền đổ xô tràn về phía căn-tin, cho nên trong phòng học lúc này không có bao nhiêu người, mà những người ở lại này phần lớn đều là những học sinh treo cổ đâm đùi gian khổ vùi đầu vào học tập, chưa cảm thấy đói tới muốn chết thì, liền không ý thức được mình là nhân loại cần ăn cơm.



Tiếu Lang chán muốn chết ngồi ngây người trong lớp học, uống một chút nước, liên tục nhìn đồng hồ.



Chịu đựng tới năm giờ ba mươi, cậu liền ngồi không yên. Dù sao lúc này Vương Mân chắc cũng gần xong rồi… hay là chạy tới sân thể dục chờ đi!



Tiếu Lang nghĩ như vậy, lập tức mau chóng thu dọn đồ đạc rồi vừa chạy vừa nhảy vọt xuống cầu thang.



Phòng tập bóng rổ của sân thể dục Hoa Hải có mái nhà trong suốt, từ xa nhìn lại cũng có thể thấy rõ ràng mồn một. Tiếu Lang chạy một hơi đến trước cửa.



Vương Mân rốt cuộc ở đâu a? Thành viên đội bóng rổ rất nhiều, hơn nữa có không ít là học sinh năm hai, Tiếu Lang cảm giác nếu cứ như vậy không đầu không đuôi mà vọt vào thì có chút vô ý tứ… thế là đành đứng ở cửa, chần chờ nhìn vào bên trong.



Đúng lúc này, chợt nghe thấy một trận nói cười rộn ràng nhốn nháo từ bên trong truyền ra, tiếp theo đó liền thấy thấp thoáng bóng người bước đến!



Tiếu Lang liếc mắt nhìn một cái, những người này… hình như là đàn anh năm hai a! Có vẻ như mới vừa tập luyện xong, một đám đều mặc áo thun thể dục ngắn tay, trên cổ còn vắt một cái khăn mặt, tán gẫu với nhau về chuyện tập luyện mới nãy… Đang mùa đông mà mặc mỏng như vậy, lợi hại ghê!



Một đám thành viên của đội bóng rổ ai nấy đều cao to, Tiếu Lang so với bọn họ, quả thực đúng là cái tàn phế bậc ba~



Tiếu Lang nhanh chóng né qua một bên, cẩn thận phòng ngừa đám người nọ bất cẩn hất văng mình đi.



Mấy “cao” nhân nọ lúc vượt ngang qua Tiếu Lang thì, có một người phát hiện Tiếu Lang thập thò trong góc, hỏi “Mỹ nữ, tìm ai a?”



Tiếu Lang “…” Mỹ nữ? Nữ ngươi cái quỷ a!



Có vài người nghe người nọ nói vậy, nháy mắt pặc pặc quay đầu lại, một trong số đó liếc mắt nhìn một cái, cười nói “Tối mờ tối mịt, mày hoa mắt sao, người ta là nam đó!”



Người nọ lại trêu tức nói “Tụi mày nhìn rõ ràng không, này chẳng phải là Tiếu Lang mà thằng Mục Hoa thầm mến đó sao?”



Tiếu Lang “…” Mục Hoa? Đứa nào?



Mọi người nghe vậy, tò mò bước sát lại một chút, đánh giá Tiếu Lang từ trên xuống dưới một phen, giống như nghĩ ra gì đó, nói “Không phải chứ, là nhóc này sao!”



Tiếu Lang “…”



______________________



Chú thích nhỏ : trong văn bản gốc, tác giả dùng chính xác là từ “hôi ky” (tớ sửa thành phây cơ), giải thích như sau :



“Hôi cơ” chính là nói phi cơ. Hiện tại rất nhiều người nói phi cơ thành hôi cơ, là một kiểu nói khôi hài, sau này dần trở thành từ ngữ lưu truyền trên Internet.



Về nguồn gốc



1. Là dựa vào tình tiết trong phim hoạt hình “Hỉ Dương Dương cùng Hôi Thái Lang”, câu nói kinh điển của Tiểu Hôi Hôi “Nhìn kìa, ba tớ lại bay rồi.” (ở đây là hội (hui), đồng âm với hôi (hui).)



2. Có người bảo dân ở vùng Mân Nam bởi vì ảnh hưởng ngôn ngữ địa phương Mân Nam, những lúc nói “phi” rất dễ bị ngữ điệu Mân Nam cường điệu nhấn mạnh âm “phi”, mà trong tiếng Mân Nam, “phi” phát âm gần giống với “hôi” trong tiếng phổ thông, cho nên mới có “hôi cơ”