Tiểu Long Nữ Bất Nữ
Chương 43 :
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Máy bay hạ cánh nha
☆ ☆ ☆
Ngay lúc Tiếu Lang vẫn chưa rõ tình huống lúc này lắm thì đã bị một đám nam sinh người nào người nấy cao hơn mét tám bao quanh vây lấy.
Bạn nhỏ Tiếu Lang của chúng ta lá gan vốn bé xíu, bị một đám vây đứng bên trong cảm thấy toàn thân khẩn trương lên, lúc trước nghe đồn mấy người mà ở trong đội bóng đá hay bóng rổ gì gì, túm lại là thuộc về vận động bạo lực (?) hay có mấy học sinh cá biệt ức hiếp người yếu hơn mình (?), bọn họ sẽ tự mình moi ra các loại lý do khó tin để đánh nhau hoặc cướp tài sản của người khác… Chẳng lẽ hôm nay tới phiên mình gặp phải sao? Cái gì mà mộc a hoa a kia, chẳng lẽ là lý do bọn họ tùy tiện bịa ra?
Tiếu Lang trợn mắt lạnh lùng, phô trương thanh thế nói “Các ngươi muốn làm gì a?”
Đám người nọ đều cười một cách đáng khinh.
Tiếu Lang quát “Tui nói cho mấy người biết nha! Ban ngày ban mặt, trước đám đông công chúng (?) đừng có hòng giở trò xấu xa nha!”
Đám người nọ “?”
Tiếu Lang không hề phát giác thanh âm của mình lúc này dần trở nên run rẩy “Đừng tưởng là mấy người thấy cao hơn tui là muốn làm gì thì làm nha!”
Đám người nọ “…”
Tiếu Lang nhanh chóng chọt tay vào túi lôi túi quần, túi áo ra, dùng tốc độ cực nhanh nói “Trên người của tui một xu cũng không có!”
Đám người nọ ai nấy đều hai mắt nhìn nhau, nam A dở khóc dở cười “…Mợ nó, thằng này lảm nhảm gì vậy!?”
Nam B che mặt lắc đầu “Nó nghĩ tụi mình ăn cướp hay sao ấy?”
Nam C sờ sờ mặt mình “Bộ dạng anh mày đáng sợ tới vậy sao?”
Nam D, cũng chính là người nhận ra Tiếu Lang, mở miệng nói “Học muội, à không, học đệ, tụi anh đâu có giật tiền của em đâu.”
Tiếu Lang vẻ mặt đầy đề phòng trừng mắt nhìn, nam D xấu hổ cười cười, vươn tay nói “Tụi anh chỉ muốn làm quen với em chút thôi à, khụ khụ, em là học lớp C1 năm nhất đúng không?”
Tiếu Lang “…”
Tiếu Lang đang do dự có nên bắt tay cùng người này hay không thì, chợt nghe thấy một thanh âm quen thuộc gọi tên mình.
“Làm sao vậy?” Vương Mân bước lại gần, lúc này cậu mặc trên người áo thun vận động lửng tay, cánh tay vắt bộ áo khoác đồng phục, trên trán lẫn mặt hoàn toàn không có chút mồ hôi, phần tóc trán có hơi ươn ướt, có lẽ là vừa mới rửa mặt.
Tiếu Lang nhìn thấy Vương Mân, lập tức cả gương mặt tươi cười sáng lạn, đá một đám lang sói đuôi to sang một bên, tung tăng tung tăng hướng về phía Vương Mân chạy qua.
Vương Mân vươn tay ra, dùng ngón tay khoát khoát phần tóc hai bên vành tai của Tiếu Lang, cười nói “Chờ lâu đói bụng lắm rồi đúng không?”
Tiếu Lang ùa một tiếng, nói “Đói muốn xỉu luôn rồi, nếu không thấy anh ra em tính tự đi căn-tin ăn mình ên a.”
Vương Mân vẻ mặt đầy nghi hoặc hướng sang phía đám học sinh năm hai kia nhìn một cái, quay lại hỏi “Bọn họ tìm em có việc sao?”
Có Vương Mân ở bên cạnh, Tiếu Lang lập tức cáo giả oai hùm, phấn chấn bừng bừng nói “Không biết ai hết! Tự dưng lại nói muốn làm quen cái gì đó a!”
Vương Mân “…”
Vài người cùng Vương Mân đi ra ngoài, trong đó có bạn nhỏ Ứng Trì đẹp trai, đều yên lặng hắc tuyến : cái này gọi là “bắt chuyện” trong truyền thuyết đây sao?
Vương Mân cười cười, bước tới gần chào hỏi với đám người nọ “Chào học trưởng.”
Trong đám người nọ có vài người biết mặt Vương Mân. Thứ nhất, hồi trước anh hai của Vương Mân ở Hoa Hải cũng là một nhân vật có tiếng tăm; thứ hai, trong mấy trận thi đấu bóng rổ hồi đại hội thể thao, Vương Mân biểu hiện rất xuất sắc; thứ ba, nghe nói người này gần đây ở trong khối năm nhất rất là nổi tiếng.
Làm học trưởng, tất nhiên sẽ không dại gì đi đối nghịch với đám đàn em trai lẫn gái dưới mình một năm, huống chi Vương Mân bề ngoài hiền lành lại lễ phép, Vương Mân người này, chỉ cần nói chuyện với cậu hai ba câu, người nói sẽ lập tức bị cuốn vào tiết tấu của riêng Vương Mân : bình tĩnh, tao nhã… giống như chỉ cần ở gần bên cạnh người này, kẻ nào có tức giận đến mấy cũng tức không nổi nữa.
Thầy Trầm “Cho nên, nếu em có thể gấp ra một cái máy bay gần giống nhất với hình dạng của máy bay thật, liền có thể bay rất xa.”
Chỉ đôi ba câu, lập tức liền kéo lên hứng thú của Tiếu Lang trong việc gấp máy bay.
Thầy Trầm mở ra quầy triển lãm, lôi ra một cái mô hình phỏng theo máy bay thật mà mấy học sinh các khóa trước dùng giấy các-tông làm, để Tiếu Lang tham khảo. Lại cầm thêm một đống giấy áp phích cùng với công cụ kéo, hồ… đưa cho cậu dùng.
Tiếu Lang cảm giác mình giống như đang trở về với những tiết tập làm thủ công thời còn đi nhà trẻ, hưng trí bừng bừng bắt đầu loay hoay làm…
Lúc thầy Trầm hồi thần trở lại thì, giáo viên phó cố vấn đã đến, lại còn bất tri bất giác đứng bên cạnh nhìn hai người họ nhìn ngắm hồi lâu.
Thầy Viên hỏi “Học sinh mới tới sao?”
Thầy Trầm gật đầu “Ừ, đứa trẻ này rất thông minh.”
Thầy Viên nói “Nhìn anh dạy hắn, hệt như năm đó dạy tôi vậy.”
Thầy Trầm mím môi mỉm cười, khóe mắt loan loan, hiện ra nếp nhăn nhàn nhạt. Thầy im lặng ngồi ở đó, cả người tản mát ra một loại khí chất tri thức của người trưởng thành.
Thầy Viên ở bên cạnh nhìn, cảm thấy được ánh mắt của người nọ có chút buồn bã.
Thầy Trầm nhẹ giọng nói “Đột nhiên rất muốn có một đứa con trai.”
Thầy Viên “…”
◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊
Tiểu kịch trường 006 :
[ Khác nhau giữa anh trai và em trai ]
Khi Vương Kỳ cùng Tiếu Mông trong lúc vô tình nhìn thấy < Cuộc sống tình yêu của Mân ca & Tiểu Tiểu > thì…
【 Ver. Vương Kỳ 】
Vương Kỳ mang theo tâm lý tò mò cùng nhiều chuyện, xem hết cả chương H của em mình cùng em dâu, trong khoảng thời gian đọc, ánh mắt của Vương Kỳ trển nên nóng rực lại thâm thúy vô cùng, hơi thở cũng loạn.
Vương Kỳ sờ sờ cằm, thầm nghĩ : hóa ra xem nam nhân cùng nam nhân làm tình với nhau cũng có thể làm người ta kích động như vậy, thằng em mình cũng rất mạnh mẽ na, hơn nữa, tên tiểu quỷ chết tiệt kia cư nhiên đối với người yêu ôn nhu tới vậy, quả thực bất khả tư nghị!
A ~~~ cả em dâu nữa ~~ vừa phóng khoáng vừa đáng yêu, a… thực sự rất muốn đích thân…
Vương Mân nhìn thấy vẻ mặt tươi cười đáng kinh của anh mình, đột nhiên có một loại mong muốn bóp chết tên này cho rồi…
【 Ver. Tiếu Mông 】
Tiếu Mông trong lúc vô ý thoáng nhìn qua chương H văn, cậu nghi hoặc ngó phần mở đầu, tiếp theo càng đọc càng không thể vãn hồi… Mặt đỏ tai hồng, tim đọc gia tốc, ánh mắt vừa rối rắm lại vừa mê mang…
Nhìn xong rồi, nội tâm của Tiếu Mông quả thực tựa như kinh đào hải lãng, công năng biểu đạt ngôn ngữ hoàn toàn vỡ nát…
…Người kia, cư nhiên là anh hai của mình! Hai mình, hai mình…. như vậy thực sự rất không bình thường! Nhưng là, nhưng là thật kỳ quái… bản thân mình, cư nhiên lại… phản ứng!
Tiếu Mông nhân sinh quan sắp sửa bị đoạn H này khiến cho sụp đổ, cậu mơ thấy ác một suốt đêm, trong mộng đều là bộ dáng xuân sắc bốn phía của anh hai mình… Ngày hôm sau thức dậy thì, Tiếu Mông chợt phát hiện mình nổi lửa rồi…
Tiếu Mông cả người run rẩy, hướng lên trời giận dữ hét “Vương Mân! Ta phải giết ngươi!
【 Tổng kết 】
Cho nên mới nói, anh trai cùng em trai chung quy là khác nhau a~