Tiểu Long Nữ Bất Nữ
Chương 5 :
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Giết người đền mạng, tự mình kết liễu đi!
◊ ◊ ◊
Tiếu Lang hiện tại đang hưng trí bừng bừng đi dạo phố…
Cậu thầm nghĩ, thế giới trong game thật tốt ha —— nếu như người ta có thể thực sự đi vào thế giới này thì hay quá rồi, nhìn đi, ăn nè rồi uống nè, áo rồi quần nè, cả mũ cả giày… Đủ loại đủ kiểu, cần cái gì có cái đó, đó..
Nhìn xem bát bánh trôi hoa quế này đi, làm thực sự giống như thật vậy, nhìn chỉ muốn mua một chén nếm thử…. 15 đồng tiền? Rẻ tới vậy!
Tiếu Lang quyết đoán mua một bát bánh trôi hoa quế, bấm ăn…
『 Hệ Thống 』nêu lên : Khí huyết của ngài đang đầy, không cần dùng thức ăn!
Tiếu Lang “…”
Tiếu Lang bỏ bánh trôi hoa quế trở lại hành lý, tiếp tục đi dạo… Bước đến trước một quầy bán vũ khí, bên trên quầy bày ba thanh kiếm, một cái là trường kích, còn lại là hay thanh chủy thủ, trong đó có một cây chủy thủ màu bạc phát ra ánh sáng màu tím lấp lánh, nhìn đặc biệt đẹp!
Hiện tại cậu đang dùng là một thanh chủy thù bằng đồng, so với cái này chả khác gì rác rưởi, Tiếu Lang có điểm ghét bỏ.
Công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí![10] Làm một thích khách đúng nghĩa, có trong tay một thanh chủy thủ tốt là chuyện cực kỳ trọng yếu!
Tiếu Lang nhìn nhìn giá, hai lượng bạc… lại nhìn trên người mình, chỉ còn 1 bạc 89 đồng (100 đồng đổi 1 lượng bạc)
Tiếu Lang phẫn hận mà chọt chọt bát bánh trôi hoa quế vừa mới mua, nếu sớm biết vậy đã không mua nó rồi…
Trong chốc lát, một cái đối thoại khung nho nhỏ hình bong bóng phù phù bay ra từ đỉnh đầu của Tiểu Long Nữ “Chủ quán, cái thanh chủy thủ tử sắc đó 1 bạc 89 đồng bán cho tui đi được không a?”
Bịt mặt chủ quán, một chút phản ứng cũng không có.
Tiểu Long Nữ lại nói “Trên người tui chỉ còn có 1 bạc 89 đồng hà.”
Bịt mặt chủ quán nhìn không chớp mắt, ánh mắt tối tăm không chút ánh sáng…
Tiểu Long Nữ “Bù thêm một bát bánh trôi hoa quế nha, mua giá 15 đồng đó, còn chưa có kịp ăn nữa, toàn bộ tài sản của tui rồi đó!”
Bịt mặt chủ quán chính là cái mặt than! Tiếu Lang dạo quanh người hắn một vòng, oán hận chạy tới bãi dã ngoại giết thụ yêu.
Lần trước Phong Hỏa dẫn cậu đi giết thụ yêu, cậu nhớ là mỗi lần giết một con thụ yêu liền có một đồng tiền rớt xuống đất.
Giết xong 12 con thụ yêu, nhặt được 11 đồng, góp đủ được 2 lượng bạc, rớt nửa thanh máu, ăn bánh trôi hoa quế, Tiếu Lang cảm thấy mỹ mãn trở về thành mua thanh chủy thủ kia, mỹ mãn lựa chọn “Trang bị”…
『 Hệ Thống 』nêu lên : Cấp bậc quá cao, không thể sử dụng.
“…” Tiếu Lang hối hận đến ruột đều tái đi rồi, ức chế vô cùng!
Lúc này, người bên cạnh đột nhiên toát ra một loạt tự trên đỉnh đầu “Ha ha ha ha ha ha…”
Tiếu Lang “…”
『 Phụ Cận 』Tiểu Long Nữ : “Ha!”
『 Phụ Cận 』 Người xa lạ : “?”
Tiếu Lang tiếp tục lách ca lách cách gõ lên bàn phím.
『 Phụ Cận 』 Tiểu Long Nữ : “Ha cái đầu của ngươi chứ ha!”
『 Phụ Cận 』 Người xa lạ : “…”
Tiếu Lang đang muốn rời đi, người nọ lại tiếp tục nói “Tiểu muội muội, mới 13 cấp, mua thanh chủy thủ 30 cấp làm sao dùng được nha.”
Tiếu Lang phẫn hận mà nghĩ, ngươi biết vậy sao ngươi không chịu nói sớm một chút!!
Kỳ thực, người nọ từ lúc Tiếu Lang đứng ở trước quầy hàng lẩm ba lẩm bẩm liền bắt đầu chú ý đến, thông thường những người bày quán bán kiểu này đều là treo máy, chủ quán bảo đảm là không ngồi trước máy tính, vậy mà cô nàng này lại ngốc hề hề mặc cả, nhìn là biết ngay mới biết chơi.
Lại vô tình liếc mắt nhìn hàng bày bán, ha, lần đầu tiên thấy một người mua cái chủy thủ còn cò kè mặc cả 11 đồng, rất nhị!! Hơn nữa cô nàng này mới có 13 cấp, mua chủy thủ 30 cấp để làm chi? Để dành làm của sao?
Thực sự là gà mờ hàng năm đều có, năm nay lại rải đầy đất a…
“Ha ha, mang muội đi thăng cấp nha?” Người nọ tâm tình coi bộ không sai, cũng có thể là muốn… tái gái…
『 Phụ Cận 』Tiểu Long Nữ : “??”
『 Phụ Cận 』Người xa lạ : “Không muốn a? Mang muội thăng lên 30 cấp là có thể dùng được cái thủy thủ kia rồi.”
『 Phụ Cận 』Tiểu Long Nữ : “Muốn muốn muốn!!”
『 Phụ Cận 』Người xa lạ : “Vậy thêm anh bạn tốt tạm thời đi.”
Tiểu Lang click chuột phải lên người nọ 【 Thường Tiếu Thiên, 72, cao cấp dược sư 】,lại thêm người nọ làm bạn tốt tạm thời.
Thường Tiếu Thiên mời Tiểu Long Nữ vào đội ngũ, tán gẫu hình thức liền thay đổi thành tổ đội tán gẫu.
Bạch y nhân : “36 cấp, vẫn còn mặc đồ cấp 10…”
Hắc y nhân : “Lăng quăng cùng với đám bọn chúng, phỏng chừng cũng là người của Tây Phong phái… giết cho rồi.”
Bạch y nhân : “Không giết nó cũng chẳng sống được bao lâu, ngó huyết nó đi, còn lại nhiêu đâu, một con rắn trong ruộng cũng có thể giết chết nó ngay lập tức.”
Hai người đang tính bỏ đi, trên đỉnh đầu Tiểu Long Nữ đột nhiên phù phù bay ra một cái bong bóng đối thoại : “Cẩu tặc, hãy xưng tên ra!”
Hắc y nhân : “…”
Bạch y nhân : “…”
Bạch y nhân đổi hình thức tán gẫu chuyển qua tán gẫu kênh phụ cận, một cái bọt khí từ trên đầu bay ra : “Dạ Hành Vân.”
Tiểu Long Nữ : “Ai thèm quản ngươi là Dạ Hành Vân hay là Dạ Lưu Thủy! Giết người thì đền mạng, ngươi còn không tự mình kết liễu đi!”
Hắc y nhân : “…”
Bạch y nhân : “…”
Tiếu Lang kỳ thực rất là không biết tự lượng sức mình, nhưng đã là nam tử hán đại trượng phu, há có thể để người khác khi dễ mình mà không rên một tiếng? Thà là sính võ mồm một trận sau đó bị giết cũng đỡ hơn…
Thực ra thì, bị giết cũng không có gì ghê gớm lắm, trước mặt hai người nọ rõ ràng một bộ phong phạm của cao thủ, hơn nữa chính mình bây giờ cũng chỉ còn 5% khí huyết, huống hồ bản thân mình cũng chỉ là một con gà, chết không mất mặt, nhưng là thù của đồng đội không báo, còn gì là nghĩa khí giang hồ nữa!
Hắc y nhân lén lút nói với Bạch y nhân : “Nhỏ này đầu óc có vấn đề na? Nhỏ nghĩ đang diễn phim sao?”
Bạch y nhân : “Rất thú vị chứ.”
Thế là, Bạch y nhân nói với Tiểu Long Nữ : “…Ta đây không giết nữ nhân, đi đi.”
Hắc y nhân lại lén lút nói : “Trợn mắt mà nói dối!”
“Ngươi không giết ta, nhưng ta lại muốn giết ngươi!” Tiểu Long Nữ cầm trên tay thanh chủy thủ tốn hai lượng bạc để mua, hùng dũng oai vệ đầy khí phách hiên ngang lẫm liệt phóng về phía Bạch y nhân!
Bạch y nhân nọ vẫn không nhúc nhích, chỉ nghe thấy đinh một tiếng khi chủy thủ đâm vào người mình, sau đó, một cái “-1″ chậm rì rì bay lên.
Bạch y nhân bình tĩnh nói : “Ta có 50 vạn huyết.”
Tiểu Long Nữ hây da một tiếng chói tai, lại đâm một phát.
“-2″
…
Bạc y nhân khen ngợi : “Cách đâm người khác không tệ, những thích khách khác đâm ta thường là không trúng.”
Lại đâm thêm một cái “-3″
….
Hắc y nhân nhịn không được, nói : “Cứu mạng a ~ mày cho nhỏ cái thống khoái đi, tao cười sắp rút gân rồi!”
Tiếu Lang một bên đâm, một bên xoay sang cầu cứu Vương Mân “Vương Mân, mau tới giúp tui!!”
Vương Mân “A, cậu ở chỗ nào?”
Tiếu Lang “Đảo Tiên Trúc! Mau tới!”
Vương Mân “…cậu đến Đảo Tiên Trúc làm gì?? Nơi đó quái vật đều trên 70 cấp! Cậu giết quái hay giết người?”
Tiếu Lang “Người!”
Vương Mân “…Người nào?”
Tiếu Lang “Một tên cẩu tặc tên là Dạ Hành Vân!”
Vương Mân “…”
Tiếu Lang “Mau tới coi! Tui sắp chết nè…”
Vương Mân “Cậu vẫn là chết đi cho rồi… Cho dù thêm mười lão anh tui cũng không thể cứu cậu được…”
Tiếu Lang “???”
Vương Mân “Cái người tên Dạ Hành Vân đó là lão đại Bắc Vân Phái, cửu cấp thánh kiếm sư, đệ nhất cao thủ toàn server!”
Tiếu Lang “…”
______________________
.