Tiểu Long Nữ Bất Nữ
Chương 80 :
Ngày đăng: 11:04 18/04/20
Cả thế giới đều biết
☆ ☆ ☆
Thứ bảy hai tuần sau đó, Tiếu Lang trở về nhà, gặp lại em trai hồi lâu không gặp.
Năm nay Tiếu Mông lên năm ba sơ trung, trung tuần tháng sau phải tham gia thi lên cao trung, cho nên mấy ngày cuối tuần đều bị lịch học phụ đạo dày đặc chiếm lấy, buổi chiều thứ bảy học toán, buổi chiều chủ nhật học anh ngữ… ngoại trừ này ra, buổi tối thứ sáu còn phải đến nhà của một vị giáo viên dạy mỹ thuật học vẽ.
Về phần vẽ vời này, là do chính sách thêm điểm dành cho những thí sinh thi vào trường nghệ thuật. Thí sinh nào am hiểu về mỹ thuật hoặc nhạc khí, đạt được tới yêu cầu nhất định đặt ra sẽ được thêm điểm trong phần điểm thi.
Âm nhạc bao gồm các loại cuộc thi về nhạc khí mọi cấp bậc. Trước mắt Tiếu Mông đàn piano cấp tám, có khả năng sẽ được thêm tám điểm cộng vào điểm thi. Còn về mỹ thuật thì dựa vào cuộc thi riêng, thi vẽ phác họa cùng vẽ tranh màu nước, mỗi môn ba tiếng. Nếu Tiếu Mông có thể thông qua cuộc thi này, sẽ được cộng thêm mười điểm nữa.
Những người thi được thành tích tốt, dựa vào chênh lệch một hai điểm cũng có thể hơn kém thứ hạng rất xa. Dựa vào trình độ của Tiếu Mông, nếu được cộng thêm hai mươi điểm nhờ phần tài năng nghệ thuật, nói không chừng có thể lọt vào các thứ hạng đứng đầu của toàn thị.
Năm đó Tiếu Lang thi lên cao trung, nhờ vào vận may là chính mới có thể phát huy vượt trội người khác, vào được Hoa Hải. Cậu cảm thấy em trai mình vĩ đại hơn nhiều so với mình năm đó, hơn nữa lại nghe mẹ bảo trong danh sách tuyển thẳng của Nhất Trung vừa thông báo, Tiếu Mông cũng được liệt vào. Cả Tiếu mẹ lẫn Tiếu ba đều muốn Tiếu Mông trực tiếp chọn lựa tuyển thẳng, vậy thì không cần phải tham gia thi cử, cũng không cần phải đi thi mỹ thuật văn nghệ cái gì đó, như vậy thoải mái hơn rất nhiều.
Bất quá, hiển nhiên là bạn nhỏ Tiếu Mông của chúng ta vô cùng hùng tâm tráng chí.
“Mày chọn ra được trường để vào chưa?” Tiếu Lang ngồi trên giường, thuận miệng hỏi em mình.
“Chưa biết nữa.” Tiếu Mông cầm trên tay quyển sách bài tập, miệng ngậm bút máy ngồi trên ghế xoay qua xoay lại.
Tiếu Lang nói “Vào Hoa Hải đi, anh đây bảo kê.”
“Lên năm ba không phải chương trình học của hai rất nhiều sao? Nghe bảo năm ba của Hoa Hải không phải là dành cho người ta đâu.” Tiếu Mông liếc mắt nhìn anh mình, không biết có phải ảo giác hay không, một năm này sao cảm giác hai nhà mình càng lớn càng đẹp hẳn ra ta… Sắc mặt tốt hơn, mặt mày tỏa sáng, thần sắc lẫn ánh mắt đều ướt át hơn… thoạt nhìn giống như mấy nhỏ con gái ấy.
Tiếu Lang nói “Đúng ha, nghe nói chỉ có mấy kỳ nghỉ dài hạn cùng nghỉ đông và nghỉ hè mới có thể về nhà, bình thường thứ bảy lẫn chủ nhật đều phải ở lại trường để phụ đạo…” Năm ba đầy khủng bố!
Tiếu Mông “Tức là nói, mỗi tuần em đều phải mình ên lết về nhà, chán phèo.”
Tiếu Lang “…”
Tiếu Mông lại tiếp tục đọc sách, thuận miệng nói “Thi xong rồi tính đi.”
Tiếu Lang ngồi chồm hổm góc giường, đầu đầy mây đen, buông tha cho việc giật dây xúi em trai mình vào Hoa Hải.
☆ ☆ ☆
Sáng chủ nhật, Tiếu Lang trở về trường, Vương Mân ở ký túc xá, cùng cậu thương lượng chuyện kết hôn.
Vương Mân “Thứ năm này chúng ta kết hôn.”
Tiếu Lang “…Tại sao lại là thứ năm?”
Vương Mân cầm một cuốn sổ nhỏ, mở ra, nói “Cuối tuần trước anh trở về nhà tra xét hoàng lịch, thứ năm là ngày 8 tháng sáu, âm lịch là mùng mười tháng năm, thích hợp với cưới gả, cầu phúc, cầu tự.”
Tiếu Lang “…”
Vương Mân nghiêm túc nói “Ngày đó cũng không xung khắc với cầm tinh của anh và em, một khoảng thời gian ngắn về sau không có ngày nào tốt như ngày đó.”
Tiếu Lang rối rắm kêu to “Mắc gì đi tra mấy cái này a! Không phải là chơi game vui đùa một chút thôi sao!” Làm cho chính thức như vậy để làm gì a, cảm giác giống như… thật sự kết hôn lập gia đình ấy!!
Vương Mân khụ nhẹ một tiếng, nghiêng đầu, nói “Cưới bà xã, đương nhiên phải chọn ngày lành.”
Tiếu Lang xấu hổ tới nóng cả mặt, cậu có chút lúng túng nói “Thứ năm làm sao ra ngoài, phải lên lớp nữa a.”
“Được a, thứ năm nhớ đến nha, đến lúc đó kêu Âu Dã Tử công bố danh sách phù dâu.” Tiếu Lang vừa gõ chữ trả lời lại Đại Mạch Trà, vừa xoay sang hỏi Vương Mân “Anh, đồ đệ anh muốn làm phù dâu… cho em.”
Vương Mân “Ừ, anh hai cũng bảo muốn làm phù rể…”
Rồi luôn, cả phù dâu lẫn phù rể đều có.
“Có người làm chủ hôn chứng hôn chưa a?” Tiếu Lang hỏi.
Vương Mân nói “Người chủ hôn là do NPC của hệ thống làm mà, hình như gọi là Nguyệt Tiên Tử cái gì đó.”
Tiếu Lang “…”
Vương Mân “Còn người chứng hôn, anh mời Dạ Hành Vân với Giang Phong Vũ Hỏa làm chứng hôn cho chúng ta rồi, hai người họ đều đã đồng ý (mời riêng từng người)…”
Tiếu Lang nghe mà lau mồ hôi một phen, đột nhiên có dự cảm hôn lễ lần này không khí có thể sẽ rất quỷ dị lại rất xấu hổ…
Hai người đem những chuyện cần giải quyết đều giải quyết hết, tiếp theo Vương Mân bắt đầu mua loa bắt đầu thông báo——
『 Loa 』Tây Phong Phái – Âu Dã Tử : “Bỉ nhân quyết định vào sáu giờ tối ngày tám tháng sáu tổ chức thành thân, cưới 〖 Tiểu Long Nữ 〗 làm vợ, hoan nghênh các lộ bằng hữu đến tham gia.”
『 Loa 』Tây Phong Phái – Âu Dã Tử : “Bỉ nhân quyết định vào sáu giờ tối ngày tám tháng sáu tổ chức thành thân, cưới 〖 Tiểu Long Nữ 〗 làm vợ, hoan nghênh các lộ bằng hữu đến tham gia.”
『 Loa 』Tây Phong Phái – Âu Dã Tử : “Bỉ nhân quyết định vào sáu giờ tối ngày tám tháng sáu tổ chức thành thân, cưới 〖 Tiểu Long Nữ 〗 làm vợ, hoan nghênh các lộ bằng hữu đến tham gia.”
…
Tin tức này vừa phát ra, kênh thế giới liền nổ tung.
Thần Tượng Âu Dã Tử của Tây Phong Phái là một người luôn thần bí lại thích hoạt động trong âm thầm, lần đầu tiên thấy người này lên tiếng trước công chúng, lại là thông báo cưới vợ, hơn nữa “vợ này” lại còn là người bên Bắc Vân Phái.
Mà Tiểu Long Nữ cũng có thể xem như một nhân vật nổi danh ở server Hoa Bắc này, toàn thân cao thấp đều là trang bị cực phẩm không nói đi, dạo gần đây lại thấy cô nàng mon men leo lên hạng bảy Bảng cao thủ Thích Khách, tuy rằng xếp hàng gần chót, nhưng đủ để chứng minh thực lực cô nàng không kém.
Những người chơi có quen biết với Tiểu Long Nữ và Âu Dã Tử nhìn thấy tin tức đều lên tiếng chúc mừng, cũng có những người chơi thích xem trò hay bắt đầu hóng hớt tin trên kênh thế giới, hỏi lẫn nhau có phải vừa nhìn lầm hay không.
Người của Tây Phong Phái với người của Bắc Vân Phái công khai kết hôn như vậy? Mà chưởng môn hai bên ngược lại không hề nói một tiếng nào? Cái này xem như chấp nhận? Thiên hạ thái bình rồi?
Qua mười phút sau, Vương Mân lần nữa bắt đầu lặp đi lặp lại tin tức nọ, một lượt phát mười cái loa, spam kênh khí phách vô cùng!
Trên cửa sổ trò chơi, ở khung thông báo phía trên cùng hết lần này tới lần khác liên tục hiển thị dòng thông báo kia của Vương Mân, cứ cách mười giây liền nháy một cái, cũng tương đương với việc cứ cách mười giây tốn mười kim, mười cái tin tức là một trăm kim.
Một trăm kim tương đương mười nhân dân tệ, bốn ly trà sữa, hoặc hai bữa cơm.
Tiếu Lang ánh mắt không thèm chớp nhìn chằm chằm vào màn hình, trái tim thình thịch thình thịch đập loạn.
Vương Mân len lén theo khóe mắt liếc nhìn Tiếu Lang, nhìn thấy nụ cười ngốc nghếch vô cùng của thiếu niên, trong lòng thích vô cùng.
“Nè, nè… đừng phát nữa…” Tiếu Lang nhỏ giọng nói, âm điệu hơi run lên.
Vương Mân vờ như không nghe thấy, xoay sang hỏi “Hử?”
Tiếc là khóe miệng hơi cong cùng với ý cười rõ ràng trong đáy mắt bán đứng cái bộ giả vờ của Vương Mân, Tiếu Lang duỗi tay nhéo lên đùi Vương Mân, rên lên “Đừng phát nữa, cả thế giới ai cũng biết hết rồi!”
Vương Mân khẽ cười, nói “Biết hết mới tốt.”