Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể
Chương 43 :
Ngày đăng: 14:45 30/04/20
Bất quá huyện lệnh đại nhân bây giờ đang trải qua những ngày tháng ngọt ngào mà khoa cử mang lại nên cõi lòng huyện lệnh đại nhân tin tưởng tuyệt đối vào chuyện đọc sách học hành: “ Giờ đứa bé còn đang ở trong bụng nàng đã nghe sách thánh hiền, tương lai sau này chắc chắn là một trạng nguyên tài giỏi!”
Nghe Hứa Thanh Gia nói vậy Hồ Kiều liền nghĩ: Chẳng lẽ vị này đối với sự kiện năm đókhông đỗ được trạng nguyên liền sinh ra chấp niệm!?
Huyện lệnh đại nhân có phải hay không tầm nhìn qua hạn hẹp?!
Nàng thật sự không hiểu suy nghĩ học bá của thế giới học hành!
Hồ Kiều tựa vào đầu giường, phiền muộn nghe huyện lệnh đại nhân dùng giọng nam trầm ấm dễ nghe đọc một đống lí luận, thi từ nàng không hiểu chút gì: “ Kỳ thật…nếu ta đang mang thai một khuê nữ thì chàng đọc nhiều sách như vậy có phải là thành công cốc không?”
Nghe lão bà nói vậy huyện lệnh đại nhân càng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “ Là khuê nữ thì sớm nghe sách thánh hiền, thông tình đạt lý hiểu lễ nghi chẳng lẽ không được sao?” Những lời này của hắn trực tiếp làm bà bầu Hồ Kiều oán khí ngập trời, trên tay dùng sức kéo tai huyện lệnh đại nhân về phía mình nói: “ Ngươi nói như vậy là có y… Ta một chữ thánh hiền cũng không chịu đọc nên hiểu lễ nghĩa, không thông tình đạt lý sao?” Nàng không thể ra ngoài hoạt động thoải mái đã cả người bực bội rồi, giờ còn phải suốt ngày nghe hắn lải nhải bên tai, có muốn nàng sống nữa không đây!
Hứa Thanh Gia thấy Hồ Kiều nổi giận liền lập tức ném sách vở đi sán lại gần. Nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng nhỏ giọng nói, tay còn không quên xoa nhẹ bụng nàng:” A Kiều ngoan! A Kiều đừng nóng giận, nàng tức giận sau này tương lai đứa nhỏ sinh ra cũng sẽ có tính tình nóng nảy, như vậy thì không tốt rồi! Nàng nghỉ ngơi đi ta ra ngoài một chút.”
“…”
Hồ Kiều nhìn Hứa Thanh Gia đi khỏi gãi gãi đầu, nàng quyết định thừa dịp Hứa Thanh Gia còn chưa trở lại, nàng muốn hướng Hồ Hậu Phúc cáo trạng, vì vậy nàng liền lấy giấy bút ra viết thư cho Hồ Hậu Phúc.
Ca ca ngươi mau tới cứu ta đi, muội muội của ngươi sắp bị Hứa Thanh Gia làm cho buồn chết rồi!
Sau khi tiễn đại phu đi một lúc sau Lạp Nguyệt cầm thức ăn tới. Thấy Lạp Nguyệt Thôi Thái dùng quyền chống đỡ môi ho nhẹ một tiếng, cười khẽ: “ Hứa huyện lệnh cuối cùng cũng chịu mua một nha hoàn rồi.” Lần trước đến vô luận có chuyện gì đều là Hứa phu nhân suất thân làm. Ngoại trừ Vũ Sâm suất thân hoàng tộc thì Thôi Thái cùng Thôi Thái Lang cũng suất thân từ nhà cao cửa rộng gia đình không phú thì quý dù sao thì từ nhỏ đến lớn bọn họ cũng chưa nhìn thấy huyện lệnh nào nghèo như Hứa Thanh Gia.
Vũ Sâm cũng cười: “ Đây không phải là vì Hứa phu nhân có tin vui sao.” Bằng khôngthì chỉ sợ Hứa huyện lệnh vẫn không nỡ mua một nha đầu về hầu hạ đâu?!!!
Mấy người này đối với sự keo kiệt của Hứa Thanh Gia đã khắc sâu vào trong đầu.
Lạp Nguyệt bày cơm ra, ba người Vũ Sâm đều nhìn chằm chằm vào bàn cơm, trên bàn chỉ có ba chén canh bí thanh đạm.
“ Phu nhân nhà ta nói, các vị là khách quý từ xa tới ăn quá nhiều thức ăn dầu mỡkhông tốt cho dạ dày, giờ ăn trước chút canh thanh đạm lót dạ trước, một lúc sau sẽ có các món chính.” Lạp Nguyệt nói xong liền cảm thấy đầu lưỡi muốn rút gân( chuột rút đó), cắn môi cúi đâu lui ra ngoài, một bộ dáng chuột nhìn thấy mèo,
Thôi Ngũ Lang sờ sờ mặt mình: “ Ta cũng không phải là sói sẽ ăn thịt người, có cần phải sợ vậy không? Chỉ liếc mắt một cái thôi mà nàng đã sợ run lên như vậy lá gan thật là nhỏ so với lá gan của chủ tử mình thật là hoàn toàn trái ngược.
Hứa phu nhân lớn mật hắn không chỉ nghe qua mà còn được chứng kiến qua. Nghe Thôi Thái Lang nói vậy Vũ Sâm và Thôi Thái cũng chỉ nở nụ cười, tất cả cũng bê chén canh lên uống.
Lạp Nguyệt đưa đồ ăn đến chỗ Vũ Sâm xong lại đi tới phòng phía sau đưa cho nhà hoàn của Hai gia quyến Đại trưởng tử hai chén canh bảo nàng bê vào trong còn nàng thì ở gian ngoài nghiêng tai lắng nghe, nghe được bên trong có một giọng nữ nói: “ Đây là loại thức ăn cho heo gì??? Ta muốn ăn cháo tím. ( Mỵ không biết cháo tím là cái mẹ gì đâu nha).
Lạp Nguyệt cắn cắn môi, mang theo hợp cơm không chạy nhanh trở về.
Phu nhân nhà nàng đang mang thai còn phải xuống bếp làm cơm, giờ các nàng còn đòi hỏi cháo tím…Phòng bếp huyện nha căn bản không có thứ đồ quý giá như vậy.