Tiểu Thất Bên Cố Đại Nhân

Chương 9 : Huynh muội

Ngày đăng: 12:20 30/04/20


Tỉnh lại sau giấc ngủ trưa, đầu óc lộn xộn, Khương Viện chống tay ngồi dậy, nhìn quanh một vòng, tầm mắt rơi xuống bàn tròn trong phòng.



Quản nhiên, có mấy bọc đồ được gói chặt trên bàn, quen thuộc hiện lên, là đồ ăn ngoài phố, trong mắt nhiều hơn một chút vui vẻ.



Xuân anh đỡ nàng đứng dậy, vui mừng nói, “Nô tì liền biết được, tiểu thư nhất định muốn tìm quà ăn vặt nhị gia mang về.” Lại duỗi tay chỉ từng bao điểm tâm đang được tháo ra nói cho nàng nghe, “Là Phúc Thuận bên người nhị gia đưa tới, đây là bánh ngọt hoa quế bên ngõ nhỏ, đây là hương bánh của Đồng ký. Còn có thứ ngài thích nhất, trà hoa cúc và đậu hủ cuốn nữa.”



“Coi như Nhị ca có tâm.” Được Lục Phù hầu hạ rửa mặt chải đầu đơn giản, cũng không chờ Thôi mẹ bày điểm tâm nên đĩa. Đưa tay bẻ khối đậu hủ cuốn, đưa tới miệng ăn vụng.



“Lúc này ngài mới nhớ tới nhị gia hảo. Tới lúc gặp người, lại cùng hắn đối đầu.” Vừa cười vừa cầm cái khăn lau sạch tay cho nàng, Thôi mẹ quá rõ tình hình giữa nhị gia và cô nương nhà mình.



Hai huynh muội đều là do phu nhân sinh, tự nhiên là tình cảm cực tốt, mấy ngày không gặp liền nhớ nhau. thật sự gặp mặt, lại đối chọi gay gắt, nơi chốn không nhường nhau. Đổi lại, trên sự việc đứng đắng, đôi mắt nhị gia vừa đảo qua, thất cô nương còn không phải ngoan ngoãn nghe lời sao. nói tới tình hình này, thực sự buồn cười.



“Hừ, chúng ta đi tìm nhị ca nói chuyện!” Nha hoàn Xuân anh vén rèm cửa, Khương Viện mang theo đám người tới tứ phương trai của Khương Dục, la cà tán gẫu.



Còn chưa vào viện, liền nghe tới tiếng cười như chim hoàng oanh truyền ra của ngũ cô nương, từng tiếng “Nhị ca ca” kêu đến mềm lại nhẹ.



“Tiểu thư, ngũ cô nương cũng ở đây.” Xuân anh nhíu nhíu mày, trong mắt lộ ra bất đắc dĩ. Mỗi lần như vậy, ngũ cô nương đều giành đi trước tiểu thư nhà mình, không tới viện của đại gia, trái lại quấn lên nhị gia.



Nam nhân vừa mới hồi phủ, ngồi xe ngựa nửa ngày, không cho người ta nghỉ ngơi sao!



“Ngũ tỷ tỷ ở đây, đoán chừng cũng kéo cả đại ca tới.” rõ ràng đã có người thông truyền, biết mình sẽ tới, Khương Viện quá rõ ràng diễn xuất của Khương Nhu, sớm diễn thành thói quen đi!



Huynh đệ hữu cung, tỷ muội hòa thuận, đổi lại niềm vui của phụ thân, giao hảo với Khương Dục có hi vọng nhập sĩ, đối với nàng(ý chỉ Khương Nhu) hữu ích, tự nhiên làm không biết mệt.
“Phu nhân không nói.” Quay đầu bưng tách trà lên nhấp một ngụm, nghiêng người cười tủm tỉm, “Nhị ca nhưng biết được?”



Khương Dục nâng tay đoạt lại nắp trà, theo thường lệ giáo huấn, “Quy củ đều không học?” Nhìn tới mức nàng ngoan ngoãn cúi đầu ngồi đoan chính, lúc này mới cân nhắc, nói:



“Người tới có chút quan hệ sâu xa. Dòng dõi là cao không thể chạm.”



Khương Nam vốn tính toán khơi mào chủ đề, huynh muội mấy người cùng náo nhiệt. không nghĩ tới Khương Dục thế nhưng đáp lại nghiêm túc như vậy.



Khương Viện cũng không ngờ, mình thuận miệng trêu ghẹo, lại có đáp án này. Có lẽ cha nàng đã gọi hai người tới nói chuyện này.



sự việc bên trên, Khương Viện chỉ thấy bất đắc dĩ. Dù nàng được quận thủ đại nhân yêu thương, cuối cùng cũng không vượt qua được quy củ của tổ tông “Nữ tử không bàn đại sự”. Phàm là đại sự trong phủ, quận thủ đại nhân chỉ kêu đại gia nhị gia tới trước mặt nói. Mấy cái cô nương trong phủ, cả phu nhân Hứa thị, chỉ cần an ổn sinh hoạt là được.



“Người tới là ai? Vì sao nói có chút quan hệ với phủ chúng ta?” không đợi Khương Viện mở miệng, Khương Nhu đã không kiềm chế được, tò mò nhìn Khương Nam.



Bất đồng với thất cô nương luôn được mọi người trong phủ khen ngợi. Khương Nhu ngày đầu tiên mở miệng gọi Hứa thị phu nhân, nàng tự nhận thức được bản thân không còn là cô nương vợ cả duy nhất nữa.



Kỷ thị đi sớm, không tới một tuổi nàng không còn mẹ đẻ. Nếu không có Trương mẹ bên người Khương Nam nhắc nhở, Kỷ thị tốt như thế nào, nàng đã sớm quên ân sinh, sớm bị Hứa thị dưỡng thành con rối đi?!



Trương mẹ bị đưa đi thôn trang, lẻ loi nằm trên giường, kéo kéo tay nàng. Phụ thân bốn mươi tuổi, đầu tóc hoa râm. Cặp mắt sưng đỏ, quan tâm rặn, luôn nói nàng phải đề phòng phu nhân Hứa thị, phải biết tính toán vì đại gia cùng bản thân.



Khương Nhu ghi tạc trong lòng, đối với mọi thứ có thể trở thành trợ lực của mình sau này, nàng đều cực kỳ coi trọng, không muốn có sai sót gì cả.