Tiểu Thư Thần Toán

Chương 116 : Hai tên gây hài muốn ăn đòn

Ngày đăng: 16:31 27/05/20


Translator: Nguyetmai



Mộc Hàn Yên cau mày, bỗng nhiên có cảm giác thôi thúc muốn lừa người.



"Không đúng." Hoa Nguyệt chợt bác bỏ lời nói của Tư Dung, cũng tạm thời kiềm chế hành động của Mộc Hàn Yên.



"Là vì giả heo ăn thịt hổ." Hoa Nguyệt nghiêm khắc nói thêm.



Mộc Nam bên cạnh nhếch miệng cười, cái này cũng có lý, hai tên gây hài này cũng thú vị thật.



"Hai người các ngươi, không muốn sống thì cứ nói thẳng." Mộc Hàn Yên tức giận, hai tên này, không cho bọn họ một trận thì không biết tại sao hoa lại màu đỏ như vậy. Mộc Hàn Yên rút thanh trường kiếm xông lên.



Hai tên gây hài quay lưng bỏ chạy, Xa Hạng ở phía sau nở nụ cười ấm áp, đây có phải là quan hệ giữa chủ tử và hộ vệ không? Xem ra có vẻ giống bằng hữu, tình bằng hữu như vậy khiến hắn cảm thấy ấm áp và ngưỡng mộ.



Con đường phía trước càng gập ghềnh khó đi, càng thêm nhiều hiểm trở, ngay cả Hoa Nguyệt và Tư Dung cũng dần mất sức. Nếu như không sử dụng sức của cọng dây giống như Xa Hạng, e rằng rất khó để đi tiếp, nhưng dựa vào thực lực kiếm sĩ cấp sáu của Mộc Hàn Yên, cho dù bọn họ có gặp báo động cũng sẽ không nguy hiểm. Mấy người nhanh chóng lần theo dấu vết trên vách núi lúc Xa Hạng trượt chân rơi xuống.




"Phải rồi, việc này đối với Tiên Nhi đích thực không có gì khó, là ta nhiều lời." Thấy vẻ mặt nàng ta không vui, Triệu Tư Ninh lập tức cười lấy lòng.



"Còn nữa, đã nói bao nhiêu lần, đừng gọi ta là Tiên Nhi." Triệu Tứ tiểu thư kích động, bất mãn nói.



"Được thôi, ta cam đoan sau này không gọi Tiên Nhi nữa." Triệu Tư Ninh gật đầu bảo đảm.



Triệu Tứ tiểu thư bị nén giận đến mắt trợn trắng, khóe miệng co giật mấy lần, giậm chân rồi đuổi theo hướng mà đám người Mộc Hàn Yên đã rời khỏi.



Mà ở một nơi cách khá xa bọn họ, Mộc Thành mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển đuổi theo.



Hai nhóm người phía trước, thực lực của Mộc Hàn Yên và Triệu Tư Ninh đều không tệ, cho dù bọn họ đều mang theo một bình dầu(*) nhưng tốc độ cũng không chậm. Còn hắn ta thì khác, trên con đường ngoằn ngoèo hiểm trở như thế này, một kiếm sĩ cấp ba muốn đuổi theo hai cao thủ kiếm sĩ cấp năm trở lên thật sự không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa hắn ta cũng không dám đến quá gần Mộc Hàn Yên, sợ bị phát hiện.



(*) Bình dầu: người làm vướng tay chân.



Cũng may hắn ta mang theo một con thú nhỏ, to cỡ bàn tay. Toàn thân con thú là bộ lông màu vàng nhạt, chóp mũi vàng óng bắt mắt, đó chính là loài thú mũi vàng dùng khứu giác tìm người. Đừng thấy nó không phải là dị thú, khứu giác của con thú mũi vàng này nhạy bén hơn những con dị thú khác nhiều.



Chính nhờ vào khứu giác của con thú mũi vàng này, hắn ta không bị mất dấu, vẫn luôn theo sát phía sau Mộc Hàn Yên từ đằng xa.