Tiểu Thư Thần Toán

Chương 88 : Khoe khoang như thế thực sự là tốt sao?

Ngày đăng: 16:31 27/05/20


Translator: Nguyetmai



Hắn thật sự đang khen Mộc Nam, khen Mộc Hàn Yên ư? Sao mà lòng vòng một hồi thật ra lại là khen chính bản thân hắn?



"Quá... quá không biết xấu hổ!" Ngay cả Hoa Nguyệt luôn trầm mặc cũng không nhịn được nữa, liếc mắt nhìn Tư Dung mà nói.



Ngay cả hắn cũng cảm thấy mất mặt khi làm bằng hữu với người như thế.



Phòng đấu giá ở ngay phía sau đình viện nhưng Mộc Hàn Yên lại không hề nóng vội, nàng nhìn dọc theo các quầy hàng tiếp theo.



Hiện nay, thương hội Nam Mộc đang trong giai đoạn đầu, lấy vật đổi vật là chính. Đương nhiên các tiểu thương này sẽ không lấy những thứ rác rưởi ra để lừa người khác. Bọn họ đều là người tu luyện, cũng đều có chút tu vi, làm như thế không khỏi dẫn đến đao kiếm tương tàn không cần thiết.



Bởi vậy, rõ ràng phẩm chất hàng hóa cao hơn ngoài chợ rất nhiều, có điều, việc khiến Mộc Hàn Yên thất vọng chính là không có thứ gì có ích với nàng cả.



Nàng đi dạo một vòng, bất giác đã đi tới phòng đấu giá.


Trong cơ quan cót két một tiếng, chính giữa bức tường lộ ra một khoảng trống. Bên trong trưng bày vài cái rương làm bằng thép, đúng là dùng thép nóng chảy tưới lên tường.



Mộc Nam lấy một xâu chìa khóa dài ra, liên tiếp nhét vào các ổ khóa.



Thì ra không chỉ cơ quan trên tường có thiết kế tinh xảo, mà mấy cái rương này cũng được thiết kế rất tinh xảo.



Từng rương một được mở ra, đa số đều trống rỗng, chỉ có ba cái là có đồ đạc.



Kéo lớp gấm bên ngoài ra, sau đó mở chiếc hộp được chế tạo công phu ở bên trong, Mộc Hàn Yên mới nhìn thấy, trong đó có một cây linh chi, một viên ngọc thạch, còn có một mảnh xương thú.



Trông cây linh chi này đã hơn trăm tuổi, tuy niên đại không dài nhưng toàn thân lại trong suốt như ngọc, đúng là Ngọc Linh Chi hiếm thấy, còn quý hiếm hơn cả mấy thảo dược năm sáu trăm tuổi.



Còn viên ngọc thạch thì nhẵn nhụi sáng loáng, vừa lấy ra lập tức khiến người ta cảm thấy mát rượi toàn thân, đây chính là Thanh Tâm Ngọc có tác dụng trợ giúp đối với người tu luyện. Có thể kích thước hơi nhỏ, còn có chút tạp chất nhưng cũng cực kỳ hiếm.



Còn miếng xương thú, Mộc Hàn Yên không nhìn ra được lai lịch, chỉ thấy chắc là từ dị thú nhỏ tuổi chưa trưởng thành. Trên xương thú còn có vết tích lửa thiêu, dưới vết tích này còn có màu sắc sặc sỡ, giống xá lợi xương thú trong truyền thuyết.



Nghe nói trong lúc dị thú sống chết ngoài ý muốn, tinh nguyên của dị thú đọng lại bên trong hài cốt, cũng là bảo vật hiếm có.



Nói đúng ra thì những món đồ này đều rất có ích đối với việc tu luyện, Tư Dung và Hoa Nguyệt nhìn chúng với ánh mắt nóng rực nhưng Mộc Hàn Yên lại lộ ra vẻ thất vọng.