Tiểu Tỳ Trùng Sinh
Chương 31 : Nói chuyện
Ngày đăng: 13:13 19/04/20
Tất cả mọi người đang đợi Bùi Bác Thực lên tiếng, Bùi Bác Thực miễn cưỡng nhếch môi, phân phó người đưa lên tiền thưởng cho hoàng sai.
Sau đó gắng gượng làm ra vẻ trấn tĩnh, chỉ là loại trấn định này duy trì có chút gian nan. Hoàng sai thu lấy tiền thưởng, cười lại kính cẩn làm lễ, "Chúc mừng Bùi lão gia." Sau đó bắt đầu treo thiệp báo lên tại thư phòng, đại tự báo hỉ trên thiệp báo sáng ngời. Ánh vào mắt Bùi Bác Thực, quả thực giống như một cái tát mạnh mẽ vào mặt, làm cho ông ta không khỏi lại xanh mặt.
Bùi Bác Dụ vẫn vô tri vô giác, vui vẻ bất tận, niệm lại niệm mấy chữ trên hoàng bảng, một bên nhịn không được tán dương con mình với Cảnh Anh, "Nhi tử của ta từ nhỏ đã thông tuệ hơn người, không táo bạo, giữ được bình tĩnh, tiênsinhđều nói là có tư chất đọc sách."
Cảnh Anh tự nhiên cười lại khen tặng một lần, "Chúc mừng lão tiênsinh, lệnh lang hẳn là vị học phú ngũ xa, thông kim bác cổ, tôn quý khó gặp, một lát mời ra, ta cùng với hắn thân cận một chút, không chừng ngày sau là quan đồng liêu, là trợ thủ đắc lực cho nhau."
Bùi Bác Dụ cười gật đầu, "Cực kỳ nên, cực kỳ nên..."
Bên kia, kia gã sai vặt dè dặt đến hỏi Bùi Bác Thực có mở tiệc hay không.
Bữa tiệc thứ nhất là cho Bùi Bác Dụ đón gió tẩy trần, thứ hai là chủ nhà nghênh đón khách quý, hiện thời lại thêm một chuyện vui trúng cử... Nhưng là gã sai vặt đều mắt thấy Bùi Hành đóng gói rời đi, trong nhà hiện thời không người nào dám nói thêm chữ "Tứ", sợ phạm vào kiêng kị của chủ tử, hiện thời người báo tin mừng hoàng bảng đến, Bùi Bác Thực thế nhưng vẫn tiếp, gã sai vặt hầu hạ trong thư phòng đều nói thầm, không biết rõ đây là chuyện gì xảy ra.
Bùi Bác Thực trừng gã sai vặt một cái, "Mở, ngươi tự mình đi gọi đại gia, nhị gia, tam gia tới, Ngũ gia thì không cần. Nói cho bọn họ biết, trong nhà có khách quý, lại có chuyện tốt Tứ gia trúng cử, nói chuyện Chú ý một chút." Nói đến phần sau, thanh âm ông ta giảm thấp rất nhiều, cơ hồ chỉ để cho gã sai vặt nghe thấy.
Gã sai vặt là người cơ trí, lập tức đã hiểu ý tứ Bùi Bác Thực, ứng một tiếng vội vàng đi.
Bùi Bác Thực không gọi Bùi Trạm đến chính là sợ hắn nói lộ ra.
Bữa tiệc bày ở trong hoa viên, ba người kia trước sau chạy tới, Bùi Bác Dụ không thấy Bùi Hành, không khỏi kỳ quái, hỏi thăm người: "Vì sao không có đi mời Tứ gia các ngươi?"
"Tứ gia... Tứ gia..." Gã sai vặt ấp úng một chút, nhận được ánh mắt nghiêm nghị của Bùi Bác Thực, mới thoáng cái lưu loát, "Tứ gia sáng sớm đã cưỡi ngựa ra cửa, cũng không nói đi đâu, chúngtiểunhân đi ra cửa tìm, chỉ là không có tìm được."
Một tiếng này giống như phá băng chi ngữ, xóa bỏ cách ngăn mơ hồ mới vừa rồi giữa hai người, Bùi Bác Dụ không ngừng gật đầu, một bên an ủi cười, một bên rơi lệ, "Hảo, hảo, đừng để ý bọn họ nói cái gì, trong lòng ta, ngươi chính là con ta."
Minh Kỳ ở bên nhìn, cũng không ngừng lau nước mắt.
Nguyệt Thược lặng lẽ đi ra cửa cho xe ngựa rời đi, lại để cho Thôi bà tử đi mua thức ăn ngon đến.
Trên bàn ở phía đông gian, Bùi Bác Dụ và Bùi Hành đều có ý tránh đi đề tài kia, chỉ nói kiến thức đi đường của Bùi Bác Dụ, cùng với chuyện ăn mừng Bùi Hành trúng cử.
Đại hỉ sự làm phai đi bi thương, Nguyệt Thược vui sướng đi đem rượu ngày đó xử lý hỉ sự còn dư lại chuyển ra, rót cho Bùi Bác Dụ và Bùi Hành.
Bùi Bác Dụ lúc này mới chú ý tới Nguyệt Thược một thân màu đỏ tân nương, lại chứng kiến song cửa sổ và trên tủ bát dán chữ "Hỷ", không khỏi ngơ ngác một chút, hỏi: "Ngươi... Đây là lại xử lý hỉ sự?"
Y biết rõ chuyện con dâu cùng cách về nhà, trong lòng còn muốn tìm cữu huynh nói một chút, trước khi xuất môn còn cố ý để cho nữ nhi đem con dâu gọi tới hỏi tình huống, nghĩ tới muốn hàn gắn đôitiểuvợ chồng này.
Bùi Hành nghe vậy, trên mặt hiện ra nhẹ nhàng ôn nhu vui vẻ, nói: "Đúng." Hắn kéo Nguyệt Thược đến trước mặt Bùi Bác Dụ, "Đây là nàng dâu con trai mới cưới, cha, ngày hôm nay thỉnh ngài uống thêm một ly trà của con dâu."
Minh Kỳ cơ trí vội vàng đi pha trà đến, Nguyệt Thược có chút không biết làm sao, lại có chút ít kích động, mặc dù Bùi Bác Dụ không phải là cha ruột của Bùi Hành, nhưng là phân lượng của dưỡng phụ này ở trong lòng Bùi Hành cũng không thấp. Hắn tự giới thiệu mình cho Bùi Bác Dụ, trong lòng là không ngại thân phận của nàng sẽ làm hắn mất mặt a.
Bùi Bác Dụ còn chưa kịp phản ứng, Nguyệt Thược đã đem trà đưa lên, giọng nói thiếu nữ nhẹ nhàng ôn nhu nói: "Con dâu thỉnh cha uống trà."
Y nhất thời chỉ có thể tiếp nhận, mò mò trên dưới, tìm ra một ngọc bội đưa cho Nguyệt Thược, nói: "Hảo, đứng lên đi."