Tiểu Tỳ Trùng Sinh
Chương 4 : Nấu canh
Ngày đăng: 13:13 19/04/20
Nguyệt Thược uy hiếp người xong, cũng không có để trong lòng ngủ thiếp đi.
Hương Liên hết sức kích động.
Mà Hương Điệp sững sờ một hồi, trong lòng không cam lòng bị một tiểu nha đầu hù dọa. Nhưng suy đi, tính lại nàng ta xác thực không phải là đối thủ của hai người, cuối cùng do dự đến do dự đi, tức giận đến nửa đêm mới chìm vào giấc ngủ.
Ngày thứ hai, Hương Điệp mặt đầy tiều tụy cố ý rửa mặt, mặc quần áo, ăn điểm tâm làm ra động tĩnh rung trời vang lên, Hương Liên và Nguyệt Thược cũng không để ý đến nàng ta. Nguyệt Thược tiếp tục ngủ, Hương Liên từ trong phòng bếp mang một chút điểm tâm cho mình và Nguyệt Thược, ăn xong đi làm sớm.
Nguyệt Thược chậm một chút mới đứng lên, bởi vì không cần đi chính phòng hầu hạ, cho nên không cần dậy quá sớm.
Dựa theo Lý Diệu Quỳnh phân phó, nàng đi phòng bếp hoặc phòng may vá tìm việc làm. Ở hậu trạch, đây là chê bai hết sức nghiêm trọng.
Vô luận là công việc gì, trừ phi lên làm quản sự lớn nhỏ, nếu không thì phải tìm cách dựa vào chủ tử. Chỉ có trở thành nha hoàn thân cận, mới có thể được gả cho quản sự trong phủ, quay đầu thì lập tức là nương tử quản sự, nhịn chừng hai năm thì được chủ quản một phòng. Dưới tình huống như vậy, một ma ma hay nha hoàn không được sai khiến cụ thể bắt đi phòng bếp hay phòng may vá hỗ trợ làm việc vặt, sẽ bị người xem thường.
Kiếp trước Nguyệt Thược đi hỗ trợ phòng may vá, bởi vì nàng thích yên tĩnh, ngồi được lâu, cho nên chọn nơi này. Có điều một đời này, Nguyệt Thược chuẩn bị đi cả hai nơi xem một chút.
Trong chính viện, Lý Diệu Quỳnh tùy tiện dùng điểm tâm, hỏi Vương mụ mụ, "Tứ gia hôm nay không có ở trong phủ sao?"
Vương mụ mụ nói: "Nghe nói sáng sớm đã đi ra ngoài."
Lý Diệu Quỳnh nghe vậy lười biếng, không có chút sức lực nào để thìa xuống.
Vương mụ mụ thấy thế gấp rút khuyên nàng, "Ngài xem ngài gần đây rất gầy, cũng không thể như thế, dù không có khẩu vị, cũng phải ăn xong tổ yến đi."
Bùi Hành quan sát hắn vài lần, nhàn nhạt hỏi hắn: "Vẫn là y phục hôm qua, lại ở kỹ viện cả đêm?"
Tào Lập Hiên nghe vậy, lộ ra vẻ mặt còn chút tiếc nuối, chậc chậc, nói: "Đáng lý ngươi ngày hôm qua không nên trở về, một đôi hoa tỷ muội đều tiện nghi ta, có điều đôi mắt nhỏ của muội muội kia đều dính trên người của ngươi, lúc ngươi đi còn thương xót oán trách."
Hôm qua mụ mụ bên trong nhà chứa giới thiệu hai nữ nhi mới, một người cho Tào Lập Hiên, một người cho Bùi Hành, tỷ tỷ hào phóng, muội muội dịu dàng, người người dáng người nhu nhược linh lung. Bùi Hành là người không ham nữ sắc, liền thuận miệng khước từ.
Hành vi của hắn không nói là quân tử đoan chính, nhưng cũng có thể cho là một người biết kiềm chế bản thân, kết quả về nhà còn bị Lý Diệu Quỳnh níu lấy một chút son phấn dư hương trên người mà quở trách truy vấn tiến tới gây gổ, không khỏi khiến hắn tức giận bực bội.
Thê tử người khác hiền lành, vợ của hắn là bình dấm nổi danh. Hắn một lòng nghĩ tới khoa cử tiến thân quan lộ, nhưng lại không có thời gian cùng thanh tịnh để đọc sách.
Trong nhà phụ thân du sơn ngoạn thủy không quản gia, đại ca mười bảy tuổi được tú tài liền dùng tiền tìm môn đạo ở phủ thự chiếu (!) làm từ tiểu quan cửu phẩm, Nhị ca quản thu hoạch của ba bốn chỗ điền trang, Tam ca không làm việc chỉ chơi bời lêu lổng, Ngũ đệ còn nhỏ không dùng được, chỉ có hắn bị Đại bá phụ kéo đi xử lý nhân tình lui tới trong phủ, và mấy chuyện linh tinh khác.
Ngoại viện cũng còn đỡ, trở lại nội viện muốn nghỉ ngơi một chút nhưng cũng không thể, Lý Diệu Quỳnh sẽ có thể níu lấy một ít chuyện nhỏ cùng hắn tranh chấp ồn ào.
Ngay cả lần thi Hương này thi xong, bạn bè bên ngoài rất nhiều người quan tâm, đến trong nhà lại không mấy người quan tâm. Tất cả mọi người đều ra cái vẻ hắn lần này sẽ tiếp tục thi rớt, Lý Diệu Quỳnh còn oán giận: "Đều là lần thứ mấy thi Hương, nhiều lần không trúng còn chưa đủ mất mặt, ngươi vì sao chưa từ bỏ ý định? Mỗi một lần kiểm tra thì bị một lần tội, mười lăm ngày ăn không ngon ngủ không ngon, cần gì lăn qua lăn lại. Gia nghiệp chúng ta như vậy, chẳng lẽ không làm quan thì sẽ chết đói? Không bằng học đại ca mua cái quan, còn có thể lưu ở bản địa."
Tiểu quan không tư cách có thể ngay tại chỗ liên tục làm tiếp tục, mà xuất thân tiến sĩ lại không được đảm nhiệm quan phụ mẫu ở bản địa. Nhưng xuất thân tiến sĩ lại có thể một bước lên trời, bái tướng phong hầu, Lý Diệu Quỳnh lại nhìn không tới điểm này.
Mặc dù Kỳ Châu Lý gia đã là dòng họ xa, nhưng Lý Diệu Quỳnh kiêu ngạo từ trong nội tâm, Đại chu cái gì quan đều là vì các nàng "Lý thị" phục vụ, Bùi Hành cưới được nàng là có phúc ba đời. Nàng không hiểu Bùi Hành vì sao cần cù theo đuổi quan lộ như vậy, còn không bằng học Bùi lão nhị đem tiền nắm trong tay quan trọng hơn.
Ta sẽ ko bỏ hố đâu, nhưng mà truyện này khó edit lắm luôn í, nên 1 tuần chỉ được 2c thui! Mọi người thông cảm nhé! :iou: