Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Chương 76 :

Ngày đăng: 12:30 19/04/20


Editor: Tranh



Lúc này, Lâm Khả Tụng chậm chạp kéo Giang Thiên Phàm đến chỗ Winston.



Người Giang Thiên Phàm mặc áo trắng của đầu bếp, bờ vai của anh và đường cong lưng bị phác họa ra một cách hoàn mĩ, khổ theo bước chân của anh, kéo dài một khả năng thưởng thức cảnh đẹp ý vui. Tay phải của anh nắm gậy dò đường, nhịp nhàng gõ xuống mặt đất. Anh cũng không giống nhiều người không nhìn thấy khác hơi ngẩng cao đầu, giống như đang tìm ánh sáng. Tầm mắt của anh song song, thậm chí còn làm cho người ta có cảm giác anh đang nhìn Winston.



Sợi tóc của anh được vén sau tai một cách cẩn thận tỉ mỉ, lộ ra trán cao và sống mũi xinh đẹp.



Người đàn ông này, mặc dù trầm mặc, cũng có thể trở thành trung tâm trong tầm mắt của mọi người.



Mà Lâm Khả Tụng cũng mặc áo trắng của đầu bếp, chỉ là so với Giang Thiên Phàm, cô có vẻ tùy ý.



Lâm Khả Tụng đúng là rất hồi hộp, cho nên bàn tay bị Giang Thiên Phàm nắm giữ cũng rất dùng lực.



Ánh mắt Irri Ti nhìn cô phảng phất như muốn đè người suy sụp.



“Khả Tụng, xem ra hôm nay cô rất có sức sống!” Winston chớp chớp mắt với Lâm Khả Tụng, “Giang tiên sinh cũng thật có tinh thần liều lĩnh, quan sát trường hợp giữa nhiều người như vậy, lựa chọn cô làm người cộng tác với mình.”



“Đây không phải liều lĩnh.” Giang Thiên Phàm nhàn nhạt mở miệng.



Winston ngẩn người, lập tức nở nụ cười: “À, sao tôi lại quên, ở trên "Đại sư tú", Khả Tụng tái hiện chiêu bài thức ăn của anh rất hoàn mỹ. Thực lực của cô ấy, không kém hơn bất cứ một vị đầu bếp chuyên nghiệp nào.”



Các du khách và nhóm người truyền thông vây xem đều đã không thể chờ đợi được mà hi vọng trận đấu chính thức bắt đầu.



“Hôm nay, 60 vị khách tham dự là đoàn bình thẩm, mà tôi lại là thành viên chuyển giao thức ăn. Mỗi một vị bình thẩm trước mặt đều có một phần thực đơn ngày hôm nay, mỗi một số trên thực đơn đều có ba loại thức ăn, ba món chính cùng với ba loại điểm tâm ngọt tùy ý các vị lựa chọn sau khi dùng cơm. Nhưng trên thực đơn chỉ bày ra tên thức ăn, vật liệu hỗn hợp cụ thể có cái gì, thì hôm nay xem các đầu bếp phát huy rồi! Cho nên mời nhóm bình thẩm nghiêm túc cân nhắc các vị muốn ăn cái gì, mà lúc các vị ăn, nhất định phải thật sự ăn, dùng tâm mà nhấm nháp, sau đó tuân theo nội tâm của mình mà lựa chọn, bỏ phiếu bầu cho món ăn mà các vị yêu thích nhất. Bây giờ, xin mời nhóm bình thẩm đọc thực đơn ngày hôm nay, mô tả món ăn của các vị chọn, sau đó giao lại cho tôi. Có có bốn người dự thi, các người có thể bắt đầu chuẩn bị rồi.”



Phòng bếp Việt Giang Lâu cực kỳ đặc biệt, là hình chữ U. Quan trọng nhất là, nó cũng không có vách tường ngăn cách, mà hoàn toàn là thủy tinh, để cho các khách khứa dùng cơm có thể thấy rõ toàn bộ cảnh tượng trong phòng bếp.



Jessica và Irri Ti sử dụng phía bên trái của phòng bếp, mà Lâm Khả Tụng lại đỡ Giang Thiên Phàm đi về bên phải.



Cách trang trí phòng bếp này và phòng bếp trong biệt thự của Giang Thiên Phàm cơ hồ giống nhau như đúc.



Lâm Khả Tụng nhìn theo mặt bàn, quả nhiên thấy một sợi dây nhỏ thẳng tắp lồng vào nhau, chỉ cần đặt tất cả gia vị dựa vào thói quen của Giang Thiên Phàm trên sợi dây nhỏ, Giang Thiên Phàm có thể chuẩn xác mà nắm tình hình trong phòng bếp.



Lâm Khả Tụng sắp xếp tất cả các loại gia vị, hương liệu xong. Động tác của cô thập phần lưu loát, thậm chí không cần suy nghĩ quá nhiều.



Khi cô nắm tay Giang Thiên Phàm xác định hình dáng cúa tất cả đồ dùng trong phòng bếp, lớn nhỏ hoặc vừa, Irri Ti đối diện nhìn qua đây.



“Sao vậy?” Jessica phát hiện con gái có chút không yên lòng, lấy tay gõ gõ mặt bàn nhắc nhở.



“Thời gian ngắn vậy, cô ta không thể phối hợp với Giang Thiên Phàm được... Người bình thường không theo kịp bước chân của anh ta.”



“Nếu như vậy, Giang Thiên Phàm lựa chọn cô gái không có danh tiếng gì là tự đào hố chôn mình.”


“Có ý gì?” Irri Ti hỏi.



“Cảm ơn các người cấp cho Khả Tụng một cơ hội rèn luyện tốt như vậy.”



Nói xong, Giang Thiên Phàm vỗ mu bàn tay Lâm Khả Tụng, dẫn cô đi đến quầy đựng thịt.



Jessica thấp giọng cảnh cáo nói: “Irri Ti, đừng để cho Giang Thiên Phàm ảnh hưởng đến tâm tình của con.”



Lâm Khả Tụng phối hợp với Giang Thiên Phàm chọn lựa lớn nhỏ, bề dày thích hợp của thịt dê và cá sạo, sau cùng chọn lựa thịt gà tây.



Tiếp theo là nguyên liệu nấu món khai vị và điểm tâm ngọt.



Khi Lâm Khả Tụng đi ngang qua một loạt ngăn tủ đặt cà phê, kinh ngạc vui mừng hô: “Em muốn cái kia! Nồi áp suất nhỏ kia!”



Tiếng của cô vừa ngừng, tiếng cười của Jessica truyền đến.



Lâm Khả Tụng không để ý đến Jessica, mà là lấy nồi áp suất, bỏ và trong xe đẩy.



“Nếu lấy nồi áp suất, liền lấy nhiều vani một chút, ngải đắng và tiêu xay.” Giang Thiên Phàm che miệng nói nhỏ bên tai Lâm Khả Tụng.



Hơi thở ấm áp lướt nhẹ qua tai cô, tâm tư như đang nổi trên đại dương ấm áp, Lâm Khả Tụng nở nụ cười.



Mặc dù cô cái gì cũng không nói, Giang Thiên Phàm cũng đoán được cô muốn làm cái gì.



Giang Thiên Phàm phụ giúp đẩy xe, Lâm Khả Tụng thì lại đẩy xe phía trước để dẫn đường.



Khi bọn họ trở lại, mỗi người đều làm nhiệm vụ của mình, Jessica đã bắt đầu làm chả giò, mà Lâm Khả Tụng cũng nhanh nhẹn đặt tất cả nguyên liệu vào vị trí quen thuộc của Giang Thiên Phàm đâu vào đấy.



Lâm Khả Tụng mở túi bột mì ra, đánh trứng gà, tất cả động tác đều cực kỳ chuyên nghiệp. Sau đó nhường chỗ lại cho Giang Thiên Phàm.



Động tác nhào nặn của Giang Thiên Phàm rất mạnh mẽ, cánh tay trải dài, ngón tay và cổ tay phù hợp, bột mì và trứng gà nhanh chóng dung hòa với nhau.



Cách độc đáo của anh làm cho tốc độ hoàn thành bột thậm chí nhanh hơn Jessica và Irri Ti.



Hầu như không cùng Giang Thiên Phàm nói cái gì, Lâm Khả Tụng chỉ tiến lên dùng ngón tay xác nhận tính đàn hồi một phen, liền dùng bọc ni - lon bọc kỹ thức ăn lại, hơn nữa cắt khối pho mát thật tốt để trước mặt Giang Thiên Phàm. Giang Thiên Phàm nhưng lại bắt đầu định điều chế cuộn thịt bò xông khói kiểu Ý.



Một bên Lâm Khả Tụng bắt đầu xử lí hoa quả.



So với Jessica và Irri trong lúc đó vừa nói vừa cười trao đổi, ngôn ngữ Lâm Khả Tụng và Giang Thiên Phàm chỉ xuất ra vài câu.



Nhưng là khi Giang Thiên Phàm sử dụng thìa nhúng một chút nước sốt điều chế, mà Lâm Khả Tụng trực tiếp nghiêng mặt ngậm chặt, cái loại hiểu ngầm làm cho nhóm bình thẩm có thể nhìn xuyên qua tường thủy tinh hiểu ý cười.



“Ừm!” Lâm Khả Tụng nhắm mắt lại để phân biệt các mức độ hương vị của nước sốt, tưởng tượng thành phần làm cuộn thịt bò xông khói, nhất thời cảm thấy cực kỳ ngon.