Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Chương 77 :

Ngày đăng: 12:30 19/04/20


Editor: Trà sữa trà xanh



Lâm Khả Tụng múc một ít tương hoa quả mà mình điều chế, đúc cho Giang Thiên Phàm.



“Như thế nào? Như thế nào?” Cô trợn to hai mắt nhìn anh, dáng vẻ ngước đầu giống như là một con sóc con chờ đợi hạt thông rớt xuống.



“Ừ, xử lý thịt bò đi.” Giọng nói của Giang Thiên Phàm vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ là bờ môi mềm mại hơn bình thương khiến Lâm Khả Tụng biết tâm tình của vị đầu bếp đang rất tốt.



“Vâng!”



Lâm Khả Tụng lưu loát theo hoa văn của thịt bò, cắt thịt bò thành từng mảnh từng mảnh lớn nhỏ vừa vặn.



Nét mặt của cô rất chuyên chú bình tĩnh, không kém Khiết Tây Tạp và Irri chút nào.



Mà Giang Thiên Phàm ở một bên đã bắt đầu xử lý phần thịt lồi ra xương ngực của gà tây.



Anh cắt nát phần thịt đó, rồi quấy đều cùng dầu ô liu với đồ gia vị khác, rồi lấy bọc ni-lon bảo quản.



Mỗi một hành động của họ khiến người ta không đoán ra, giống như mỗi một sự kiện không có liên lạc với nhau, nhưng cố tình ngay ngắn trật tự.



Thời gian chầm chậm trôi qua, áp lực cũng theo đó tăng lên.



Còn nửa giờ nữa, người dự thi ở hai bên nhất định phải hoàn thành tất cả trước bữa ăn.



60 phần khai vị, còn phải có ba loại, hơn nữa còn phải nấu món chính và món điểm tâm, đối với đầu bếp nào mà nói là “Nhiệm vụ không thể hoàn thành”.



Nhưng Khiết Tây Tạp và Irri ti đã bắt đầu trang trí đĩa ăn. Từng cái giơ tay của họ đều có khí chất, khiến ban giám khảo ở bên ngoài cách tường thủy tinh tràn đầy chờ mong.



Mà Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng vẫn đang “Tiến hành “ như cũ.



Giang Thiên Phàm đang tưới nước sốt lên sò biển, mặc dù thời gian sắp hết, động tác của anh vẫn thong dong mà trầm ổn.



Lâm Khả Tụng trang trí bàn sò biển, rồi đặt chúng nó lên xe thức ăn.



Tiếp theo là thịt bò, cô lấy thịt bò cuốn từ trong lò nướng ra, cùng với Giang Thiên Phàm chiên nó. Giang Thiên Phàm phụ trách gia vị, mà Lâm Khả Tụng phụ trách quan sát độ lửa.



Lâm Khả Tụng chỉ cần nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, Giang Thiên Phàm liền biết cô trở mặt thịt rồi.



Lâm Khả Tụng có hai mươi mấy phần thịt bò cần trở mặt, mà gia vị Giang Thiên Phàm cần dùng không phải chỉ một loại.



Cảnh tượng như vậy làm khán giả khẩn trương thay bọn họ. Dù sao một người không nhìn thấy, một người mới vào nghề, bọn họ có thể chịu nổi áp lực này mà không làm hỏng mọi thứ không?



Nhưng mười mấy giây đã qua, người xem cùng ban giám khảo lại phát hiện, Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng không rối loạn, ngược lại giống như là hai người đang đánh đàn piano, mặc dù tiết tấu rất nhanh nhưng từng âm phù đều đập vào vị trí chính xác, quan trọng nhất là bài hát này hài hòa vui vẻ.



Bày bàn trước, Lâm Khả Tụng và Giang Thiên Phàm theo thường lệ thưởng thức thịt bò cuốn một lần trước.



Khi Lâm Khả Tụng dùng dao ăn cắt thịt bò cuốn ra rồi đưa vào trong miệng, Giang Thiên Phàm lại giữ chặt cổ tay cô, “Không cần đầu lưỡi nữa hả?”




Lilith nói: “Ý của ngài là bằng nhau sao?”



Winston cười: “Chúng ta có 21 vị giám khảo đánh giá món ăn này, cho nên làm sao có thể bằng nhau đây?”



“Cho nên, có một phe lấy một phiếu ưu thế?”



“Đúng vậy. Chúc mừng Khiết Tây Tạp và Irri ti, hai người đạt được mười phiếu quý giá!”



Tay của Irri ti khẽ run lên, cô hoài nghi mình có nghe lầm hay không?



Mười phiếu? Như vậy Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng đạt được 11 phiếu sao? Thịt bò cuốn của mẹ con cô không bằng thịt bò cuốn của Giang Thiên Phàm và một người mới sao?



“Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng đạt được 11 phiếu. Như vậy, hai người đã có ưu thế 6 phiếu. Nhưng tranh tài còn chưa kết thúc, phía sau còn có một món khai vị, ba món chính và ba đồ ngọt. Như vậy ưu thế này còn chưa chắc chắn.”



Nhưng mặc kệ như thế nào, Lâm Khả Tụng vẫn nắm tay mình lại tiếp thêm động lực cho mình. Bởi vì hạt quả táo xanh kia là ý tưởng đột phát của cô.



Ngay ở một khắc đó, cô cảm giác có cái gì hôn lên quả đấm của mình. Sợi tóc của Giang Thiên Phàm quét qua da thịt cô, khi nàng phản ứng lại, đối phương mặt không thay đổi đã lấy Bạc Hà Diệp Điểm tô điểm trên sườn cừu.



“Tiếp theo, Khả Tụng.”



“A! Dạ!”



Rốt cuộc đã tới món khai vị thứ ba, sò biển chiên.



Winston nhìn Hàn Bân gật đầu một cái: “Đầu bếp chánh Hàn Bân, món ăn Trung Quốc kiệt xuất lại thuộc Việt Giang Lâu. Mà Việt Giang Lâu lại nắm giữ phương pháp nấu nướng hải sản. Tôi muốn mời ngài tới bình luận món sò biển chiên của hai bên.”



“Không có vấn đề. Chỉ là của tôi không có tính hài hước như đầu bếp chánh Mông Ca Mã Lợi, cũng không biết tạo không khí như Lilith.”



“À, ngài chỉ cần nói cho mọi người biết món ăn nào phù hợp hơn khẩu vị của ngài thôi.”



Hàn Bân gật đầu một cái, quan sát hai món khai vị trước mắt: “Nhìn sơ vẻ ngoài và màu sắc, sò biển chiên của hai bên đều nắm giữ độ lửa rất tốt, nếu như không có ngoài ý muốn, vị của sò biển nhất định là tươi mới nhiều chất lỏng.”



Hàn Bân cắt ra sò biển của Khiết Tây Tạp cùng Irri ti, sau khi ăn một miếng, gật đầu một cái nói: “Tỏi súp lơ cùng với cây thơm được phối với nhau tạo ra hương vị ngoài dự liệu của tôi, nhưng lại hòa hợp với vị của sò biển. Mùi vị chua ngọt sẵn có của cây thơm đưa vào món ăn, lại có hương tỏi tôn lên mùi vị tươi đẹp của sò biển, cộng thêm mùi vị của nê, không hổ là tiêu chuẩn cấp bậc đại sư.”



“Ừ, điểm này tôi không nghi ngờ chút nào.” Winston gật đầu một cái.



Hàn Bân lại nếm sò biển của Lâm Khả Tụng cùng Giang Thiên Phàm.



Ngài mím môi: “Bơ tương hoa quả phối với xoài gia vị nước, phối hợp cùng súp lơ nê, cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Bản thân của sò biển hết sức ngon miệng, không cần dư thừa gia vị. Tương trái cây khiến sò biển càng thêm mát mẻ.”



“Cho nên, ngài càng thích món này hơn?”



“Tôi thích cách làm này, nhưng dựa theo mùi vị, tôi đặc biệt thích món của Khiết Tây Tạp và Irri ti hơn. Mùi vị đánh sâu vào vị giác.”



“Tôi hiểu. Chúng ta hãy cùng xem kết quả phiếu bầu của ban giám khảo. Aha! Irri ti và Khiết Tây Tạp đạt được mười phiếu, mà Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng đạt được bảy phiếu! Cho nên nói, sau món khai vị, Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng đạt 31 phiếu tạm thời vượt lên dẫn đầu, mà Khiết Tây Tạp và Irri ti lấy 29 phiếu đuổi sát phía sau! Điều này khiến cho mọi người càng thêm mong đợi món chính!