Tìm Kiếm Nam Chính

Chương 52 : Người ngoài hành tinh trung nhị bệnh và tôi (3)

Ngày đăng: 21:52 21/04/20


Editor: Mèo lười



Đêm đó, nhà Thẩm Trí Viễn sáng đèn suốt một đêm.



Dù sao cũng là một thiếu niên kiêu ngạo, hắn không có cách nào để bản thân tồn tại yếu điểm. Cho dù nói đến hiện tại ở Trái Đất là nơi hắn hoàn toàn xa lạ, nhưng dựa vào sự cố gắng kiên cường học tập siêu nhiên của hắn, muốn trở thành học bá ở đây còn không phải dễ như trở bàn tay sao?



A, con người ngu ngốc, một ngày nào đó cũng sẽ lý giải được thiên phú đáng sợ của người hành tinh M78.



Chỉ là...



Trước đó vẫn phải học được tri thức cơ bản trong sách giáo khoa mới được.



Thức cả một đêm làm bài tập nhưng vẫn không làm tốt được, vẫn phải dựa vào Hạ Lưu biện hộ với giáo viên giúp mình, thật đúng là đả thương lòng tự tôn.



Nhưng càng tự ái hơn là...



Hạ Lưu sắc mặt không đổi không ngừng vẽ gạch lên bài tập hắn thức suốt đêm để làm, cuối cùng đánh lên một số 38 xinh đẹp.



Bài thi tổng điểm 150 chỉ làm được 38 điểm, người của cục di dân cũng thật phúc hậu, cho hắn tri thức căn bản vô cùng gần gũi với đời thường, hoàn toàn không hề cho thêm những tố chất mà một thiên tài cần phải có.



"Bạn học Thẩm Trí Viễn" Hạ Lưu đẩy đẩy kính mắt, có chút cổ quái nhìn hắn: "Cậu có biết phân biệt giữa ghép vần và tiếng Anh hay không?"



Thẩm Trí Viễn theo bản năng tìm tòi trong đầu tri thức cơ bản của ghép vần và tiếng Anh, quả nhiên, hai loại tri thức khác chủng loại này lại xen lẫn loạn thất bát tao, "good good study day day up", đây rốt cuộc là loại trình độ tiếng Anh chó má gì đây chứ?



"..." Không nghĩ tới cũng có một ngày một thiên tài như hắn cũng bị xem như đứa ngốc như thế này.



"Được rồi, bắt đầu học cấp rút từ cấp ba đã có thể bắt đầu rồi" Hạ Lưu ném một cuốn sách nhỏ: "Thi tiếng Anh đại học cần 3500 từ đơn, một ngày cậu học năm mươi từ hẳn là có thể chứ?"



"A, không nên xem thường trí nhớ và năng lực của tôi. Cho dù là một ngày một trăm từ cũng không thành vấn đề" Thẩm Trí Viễn dấy lên ý chí chiến đấu và học tập, lúc này liền lập quân lệnh trạng "Trong vòng 35 ngày sẽ học thuộc hết những từ đơn trong sách này" với Hạ Lưu.
Tóm lại, bóng ở trên tay hắn giống như một cô bé không có bất kỳ thứ gì che giấu, bị hắn tùy ý đùa giỡn, thật là biến thái.



Sau khi vị người ngoài hành tinh này gia nhập, điểm số liền nhanh chóng được san bằng. Chẳng qua cứ như vậy qua một hồi, tình hình trên sân thi đấu trở nên có chút kỳ quái...



Vì sao không co chuyện gì cũng chuyền bóng qua lại chơi đùa, vì sao bạn học Thẩm Trí Viễn liên tiếp đùa giỡn soái, còn thường thường nhếch khóe miệng lên thành một nụ cười tà mị phóng điện với những khán giả đang xem?



Thật ra, hắn chỉ là làm theo những gì mà Hạ Lưu nói lúc trước thôi---- "Chờ đợi dáng vẻ soái ca lúc chơi đùa của cậu"



Không hề cô phụ những lời Hạ Lưu nói, lần này Thẩm Trí Viễn làm hết phận sự dáng vẻ soái ca đùa giỡn, khiến cho những người chơi khác nhìn thấy hận không thể đá hắn một đạp.



Đáng tiếc sau khi làm xong hành động soái ca đùa giỡn, Thẩm Trí Viễn tìm tòi trong đám người xem, chờ đợi ánh mắt sùng bái của người nào đó. Đáng tiếc Hạ Lưu lại không hề phối hợp với hắn, lúc này cô đã sớm biến mất vô tung vô ảnh, điều này khiến cho Thẩm Trí Viễn đặc biệt khó chịu.



Hạ Lưu thật đúng là ngu ngốc không có phúc nhìn thấy được dáng vẻ chơi đùa của người đẹp trai nhất lịch sử này!



Cô xứng đáng hay không cũng chẳng sao cả! Hắn mới không có mất đâu!



Kết thúc thi đấu ban 3 thắng, Thẩm Trí Viễn tùy tiện ngồi trên mặt đất, mồ hôi làm ẩm ướt hết cả tóc hắn, mái tóc dưới ánh nắng mặt trời trở nên vàng rực rỡ, chính là hình tượng nam chính thanh xuân vườn trường trong một bộ phim thần tượng.



Bỗng đột nhiên một chai nước bay về phía hắn, Thẩm Trí Viễn theo bản năng nghiêng người trốn đi, thân thủ nhanh nhẹn lại một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.



Chai nước cứ như thế lăn vào trong cống thoát nước vẫn còn chưa tu sửa xong nắp.



Khóe miệng Hạ Lưu khẽ giật một cái, đẩy đẩy mắt kính không nói một tiếng nào nhìn hắn. Thẩm Trí Viễn yên lặng cúi đầu, nhìn chai nước trong cống thoát nước, ngẩng đầu thử thăm dò cô: "Cho tôi?"



"Cho cống thoát nước" Hạ Lưu cao quý lãnh diệm trả lời như vậy, giá trị soái khí liền tăng vọt.



"..." Thẩm Trí Viễn cảm thấy hôm nay bản thân không có cách nào bày ra dáng vẻ soái ca chơi đùa được nữa.