Tìm Kiếm Nam Chính

Chương 67 : Vong linh pháp sư cùng khô lâu (1)

Ngày đăng: 21:52 21/04/20


Editor: Linh



Beta: Mèo Lười



"Schreyer vì để Emily tiếp nhận chính mình, vứt lại thân phận vong linh pháp sư, chấp nhận bị cướp đoạt ma lực, trở thành một người bình thường."



"Trở thành người thường Schreyer mất đi sức chiến đấu, bị người của quang minh thánh điện dùng hỏa hình thiêu đốt tại chỗ."



"Thâm Uyên chi môn mất đi Schreyer áp chế nên tự mở ra, vô số vong linh tiến vào đại lục Vĩnh Hằng, niên đại hắc ám bắt đầu diễn ra. Vì ngăn cản vong linh xâm nhập, ma pháp sư đã trở thành truyền thuyết sẽ không bao giờ xuất hiện nữa."



"Bad end "



"Tôi có thể trách cứ lão không? Hửm?" Hạ Lưu "Cộp" một tiếng khép lại quyển sách thật dày, ngữ khí thực bình tĩnh, bất quá từ ngữ sau khi phát ra lại cố ý kéo dài.



"Chúng ta là một tổ đội, ta nếu như bị lệnh cưỡng chế ngưng chức ngươi cũng không công tác tiếp được." Hệ thống quân rất có để khí uy hiếp Hạ Lưu, ngẫm lại vẫn cảm thấy như vậy tựa hồ không tốt lắm, vì thế an ủi: "Chỉ cần giải quyết cái nhiện vụ cấp S này, tổ nghiệp vụ của chúng ta liền có thể đuổi theo Lý Cẩu Đản cách vách!"



"Không chí khí, cả ngày chỉ biết phân cao thấp với Lý Cẩu Đản thì có bản lãnh gì." Hạ Lưu nhướn mày miễn cưỡng nói: "Lần này không phải là biến thành bộ xương khô sao? Tôi nhận."[Linh: chị hoá thân thành vong linh O.o? ]



Trong tiếng cỗ vũ của hệ thống quân Hạ Lưu bước qua kết giới đi tới thế giới mới.



Màn đêm tĩnh mịch.



Cô ngẩng đầu nhìn ánh trăng màu đỏ, rõ ràng là màu đỏ, cố tình ánh sáng ấy lại làm cho người ta cảm thấy rét run, đại lục tối đen phảng phất như được ánh sáng nhộm thành màu máu tươi.



Rất xa có thanh âm khanh khách, rất là chói tai truyền đến. Cô ngẩng đầu, nhìn về một bên một hướng khác.



Vô số khô lâu (xương khô) dưới ánh trăng kéo xương trắng đi về phía trước, ngọn lửa linh hồn màu lam lẳng lặng động đậy trong không gian khô lâu, từ xa nhìn như vậy tựa như một vùng biển hoa màu lam điên cuồng.



Hạ Lưu hoà vào đội ngũ khô lâu đi về phía trước, từng bước một hướng đến căn nhà đá đen dưới ánh trăng.
Hạ Lưu vươn ra tay bạch cốt kẹp lấy chổi, nhưng lúc vừa mới chuẩn bị quét rác, bởi vì không linh hoạt, lại là một khối xương cốt rớt xuống.



Schreyer cũng nhịn không được bật cười, hắn tiếp nhận cây chổi kia từ trong tay Hạ Lưu, "Mặc dù bây giờ không quá thuần thục, nhưng là luyện tập một chút khẳng định là được rồi, cho nên vẫn là để cho ta làm đi."



Nói cái gì chức trách của vong linh chính là bảo hộ người triệu hoán, nhưng là mình bây giờ căn bản chính là không hề năng lực, xem ra phải nghĩ biện pháp tăng lên giai cấp mới được.



Hạ Lưu lắp lại khối xương kia, rất lãnh tĩnh quay đầu đi nhìn nhìn tấm gương trước mặt đã được Schreyer chà lau sạch sẽ.



Một thiếu niên tóc vàng mắt xanh, và một khô lâu.



Mặc kệ nhìn thế nào, đều không thể liên hệ hai người này với thứ gọi là tình yêu.



Không thể không nói thiên tài chính là thiên tài, vong linh ma pháp đối với Schreyer mà nói giống như là bản năng từ lúc sinh ra đã có, tuy rằng vẫn là không biết như thế nào đưa Hạ Lưu trở về, nhưng là nghiên cứu không đến ba ngày, hắn liền thành công bố trí một kết giới.



"Ngươi có thể ở bên trong kết giới này, đi theo ta đi khắp nơi, cũng không cần phải trốn tại lầu các nhỏ này."



Schreyer do dự một chút, hỏi Hạ lưu: "Ngươi có muốn cùng ta ra bên ngoài không?"



Thanh âm tỏ vẻ đồng ý của Hạ Lưu vang lên trong đầu hắn, nhất thời trên mặt Schreyer nở một nụ cười tươi.



"Thật tốt quá, ta qua vài ngày liền sẽ đi đế quốc Tây phổ tham gia khảo hạch của học viện ma pháp Hoàng gia, ta muốn trở thành một ma pháp sư chân chính."



Đế quốc Tây phổ, học viện ma pháp, Emily.



Ngọn lửa linh hồn của Hạ Lưu nhẹ nhàng hoảng động nhất hạ.



Câu chuyện, đã bắt đầu.