Tìm Kiếm Nam Chính

Chương 68 : Vong linh pháp sư và khô lâu (2)

Ngày đăng: 21:52 21/04/20


Editor: Mèo Lười



"Như vậy tôi bố trí kết giới ở đâu thì được đây?" Schreyer rất lịch sự hỏi ý kiến của hạ Lưu. Từ sau khi biết được cô là nữ, một quý tộc được giáo dưỡng tốt khiến cho ngữ khí của cậu đều thân sĩ rất nhiều.



"Nơi này được không?"



Hạ Lưu vươn xương trắng ra chỉ vào chiếc nhẫn hắc diệu trên tay Schreyer.



Gia tộc Vicen ở công quốc Fran rất có thế lực nhưng ở đế quốc Tây phổ lại chẳng tính là cái gì. Từ sau khi rời khỏi công quốc Fran đến đế quốc Tây phổ, nhất là lúc đến học viện ma pháp Hoàng gia chuẩn bị tiến hành khảo nghiệm, Schreyer càng có thể hiểu sâu về vấn đề này.



Hiện tại đứng trước mặt cậu chính là những thiếu niên quý tộc trẻ tuổi của đế quốc Tây phổ, bất kể là khinh thường nhàn nhạt trong lời nói hay biểu cảm ngạo nghễ, đều là thái độ bình thường của quý tộc đế quốc Tây phổ khi nhìn quý tộc của công quốc khác. Nhưng lúc này thái độ của những quý tộc anh tuấn này lại có chút khác thường, cử chỉ cung kính thậm chí mang theo một chút ý tứ nịnh nọt. Đứng ở giữa bọn họ là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, chỉ cần nhìn vào phản ứng của người xung quanh, liền có thể nhìn ra được địa vị của cô vô cùng cao lớn.



Cô chính là công chúa Emily của đế quốc Tây phổ, cũng là nữ chính trong nguyên văn.



Schreyer cùng quản gia an tĩnh đứng ở phía sau, không hề có ý định sẽ tham dự vào. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là người khác cũng muốn để yên cho cậu, Hạ Lưu ở bên trong chiếc nhẫn yên lặng quan sát, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở Schreyer lui về phía sau.



Gần như ngay lúc lời nói của Hạ Lưu vừa dứt, một mũi tên băng từ trong pháp trượng của một thiếu niên sắc mặt tái nhợt bắn ra, nếu Schreyer không nghe theo lời nói của Hạ Lưu, nói không chừng lúc này thân thể đã bị xuyên thủng.



Mà trong nguyên văn, chính là do Emily ra tay cứu Schreyer, bởi vậy mới bắt đầu câu chuyện của hai người. Khác với những công quốc nhỏ khác, đế quốc Tây phổ nổi danh với những ma pháp sư trưởng bối rất cường đại của các gia tộc cổ xưa, cho nên vãn bối phần lớn từ nhỏ đã tu tập ma pháp.



"A, không tồi nha, tên nhà quê" Người ra tay tên là Lan Bội, trong nguyên văn chính là một nhân sĩ nhàm chán chuyên môn đến tìm Schreyer gây phiền toái.



"Cảm tạ đã khích lệ" Nếu là người bình thường gặp phải loại chuyện này chỉ sợ đã sớm tức giận, nhưng Schreyer vẫn lịch sự đáp trả đúng tiêu chuẩn của một quý tộc, không nóng nảy cũng không kháng cự trả lời khiêu khích của đối phương.



Lan Bội thu hồi pháp trượng, cười lạnh nói: "Thật đúng là không biết trời cao đất dày, người như vậy cũng dám đến học viện ma pháp Hoàng gia tiến hành khảo nghiệm sao? Đợi lát nữa bị đào thải cũng đừng có khóc nhè đấy!"
Schreyer có chút xấu hổ, cậu giải thích: "Không, tôi đến chính là muốn mua nữ trang"



Dùng ánh mắt quỷ dị quan sát Schreyer một phen, chủ tiệm lắc đầu cảm thán, còn phát ra âm thanh "chậc chậc". Bộ dáng này quả thực không giống với những chàng trai bình thường, cũng khó trách lại đến đây mua nữ trang.



Schreyer bị hiểu lầm là biến thái lại không hề ý thức được chỗ nào không đúng, sau hi trả tiền lại đi mua mũ và giày cho nữ. Sau khi mua một đống lớn của nữ xong, mới hài lòng trở về.



"Thật sự rất cảm ơn!" Hạ Lưu rất vui vẻ cầm lên một cái váy khoa tay múa chân, xương cốt bởi vì động tác quá mức hưng phấn mà phát ra tiếng động.



Schreyer đưa đồ xong thì tránh đi, để Hạ Lưu thay quần áo. Nhưng Hạ Lưu lại ngẩng đầu quỷ dị nhìn cậu, mở miệng: "Không cần phải tránh đi, hiện tại tôi cũng chỉ là một bộ xương khô, hơn nữa cũng cần cậu hỗ trợ"



Một khung xương trắng vô luận thế nào cũng không thể chống đỡ được quần áo, cũng may Hạ Lưu không biết tìm ở đâu ra rất nhiều bông, nhét chúng vào trong xương xong, bây giờ mới miễn cưỡng mặc được váy.



"Đội mũ lên đi" Lúc Hạ Lưu đang chuẩn bị lấy mũ, Schreyer lại ngăn động tác của cô. Cậu lấy một bộ tóc giả màu vàng đã được mua từ trước ra, cẩn thận đội lên cho Hạ Lưu, sau đó lại nhận lấy mũ trong tay cô rồi đội lên.



"Cuối cùng, mạng che mặt" giọng nói của Hạ Lưu rất nhẹ nhàng, để lộ ra niềm vui sướng khôn cùng.



Sau khi làm xong tất cả, vẻ mặt của Schreyer cũng rất kinh ngạc nhìn cô gái trước mắt. Tất cả đều rất hoàn mỹ, nếu không phải biết dưới lớp váy này là một bộ xương khô, cậu tuyệt đối sẽ cho rằng đây là một cô gái loài người.



"Như vậy, thoạt nhìn..." Hạ Lưu xoay người đi đến trước gương, nhẹ nhàng vuốt ve hình ảnh phản chiếu trong đó, "Tôi cũng phải sinh ra ảo giác rằng mình là con người"



-------



Mèo: Vừa edit xong liền up, up giờ này cho thiêng 🤣