Tìm Kiếm Nam Chính

Chương 8 : Vương gia phúc hắc trộm tâm kế (2)

Ngày đăng: 21:52 21/04/20


Đêm lạnh như nước, tinh quang mờ ảo.



Cầm cây gạt gạt đầu ngọn nến, ánh lửa lóe lên vài cái, cả căn phòng liền sáng ngời thêm một chút.



Dù đã vào đêm, nhưng Hạ Lưu vẫn ngồi trước gương tinh tế tô vẽ, khuôn mặt vốn trong trẻo lạnh lùng, lại được nàng làm thành thật yêu diễm, mị hoặc.



Họa Ảnh yên tĩnh đứng sau lưng hầu hạ, chợt nghe Hạ Lưu lên tiếng hỏi: “Tối nay thái tử vẫn ở chỗ thái tử phi à? ”



Không đợi Họa Ảnh trả lời, nàng khẽ cười tự giễu: “Mà thôi, có hỏi cũng là tự tìm lấy sầu.”



Họa Ảnh im lặng nhìn bộ dạng miễn cưỡng tô mi của Hạ Lưu, suy nghĩ một chút mới lên tiếng hỏi: “Nương nương, người có muốn dùng chút bữa ăn bữa ăn khuya không? Người từ tối đến giờ vẫn chưa có cái gì vào bụng rồi. ”



“Không có khẩu vị.”



“Hôm nay Hạ lương viện khẩu vị không tốt? Cẩu nô tài, ngươi hầu hạ chủ tử như vậy sao! ”



Đột nhiên xuất hiện một câu quở trách phá vỡ đêm tối yên tĩnh, Họa Ảnh “phịch” một tiếng quỳ xuống, vội vàng nói: “Là nô tỳ hầu hạ không chu đáo, kính xin thái tử trách phạt.”



Hạ Lưu nhìn từ trong gương, thấy một nam tử trẻ tuổi mặc trường bào đi đến, đấy không phải là nam phụ thái tử Phong Yến sao?



Vẻ mặt kinh hỉ, Hạ Lưu đứng dậy định cúi người hành lễ, có điều Phong Yến đã vươn tay nâng nàng dậy rồi cười nói: “Ở đây chỉ có ta với nàng, cần gì phải đa lễ?”



Hạ Lưu ngượng ngùng cúi đầu cười, ánh mắt khẽ chuyển, giọng điệu nói ra mang theo mười phần tư thái tiểu nữ nhi: “Thái tử điện hạ vẫn còn nhớ rõ thần thiếp, thế mà thần thiếp còn nghĩ là ngài đã quên có một vị phi tần Hạ lương viện này rồi chứ. ”



Phong Yến nâng cằm Hạ Lưu lên, chậc chậc than thở: ”Có một tiểu mỹ nhân như hoa như ngọc là nàng, ai mắt mù mới quên? ”



Hạ lưu sóng mắt lưu chuyển, cười duyên nói: “Vậy Hoa nhi xin tạ ơn ngài.”



Hai người đều ôm ấp tâm tư của riêng mình, trái lại diễn ra bộ dáng thâm tình!



Hiện tại, Phong Yến đối với Liễu Mộc Lâm đã là tình căn bén sâu*, hận không thể vì Mộc Lâm thủ thân như ngọc, sở dĩ đến với Hạ Lưu nàng… sợ rằng chỉ là vì tiếp tục ngụy trang thành một Phong Yến ham mê mỹ sắc cho Phong Húc xem mà thôi.



Hạ Lưu ra hiệu cho thị nữ lui ra, bản thân thì ghé sát vào người hắn, cơ thể mềm nhũn phải nhờ vào Phong Yến để đứng vững, mười tay nhỏ khẽ động, nhanh chóng tháo đai lưng hắn ra.



Quả nhiên phản ứng của Phong Yến thật giống như dự đoán của Hạ Lưu, hắn nhanh chóng đẩy nàng ra, trên mặt lộ rõ vẻ không vui.



Aiz! Đúng là khi nữ chính xuất hiện, nam phụ phong lưu thành tánh cũng sẽ trở thành một nam nhân tốt mà thôi.


[Chúc mừng cô thu được 1 điểm hảo cảm, độ hảo cảm hiện tại là 26.]



Phong Húc cười khẽ, xoa xoa đầu nàng, khích lệ nói: “Phía Thái tử, ngươi làm tốt lắm.”



Hạ Lưu có chút quẫn bách nhìn hắn, ngập ngừng nửa ngày vẫn chưa mở miệng, cuối cùng vẫn quỳ xuống: ”A Lưu không dám lừa gạt vương gia.”



“Tại sao lại quỳ xuống?” Phong Húc thở dài, đứng trước mặt Hạ Lưu, vẫn như trước không có ngăn cản.



“Thái tử… vẫn chưa chạm vào A Lưu.”



Nàng cúi đầu, nói hết toàn bộ chuyện về thái tử cho Phong Húc, hắn nghe xong, im lặng một lúc lâu.



Khóe môi khẽ cong, tựa hồ như cảm thán: “Hắn đối với thái tử phi đúng là để ý…”



Sau đó lại cúi đầu nhìn Hạ Lưu khen ngợi: “A Lưu làm rất khá.”



Trong ánh mắt Hạ Lưu lộ rõ vẻ sung sướng, mím môi cười nhìn Phong Húc, hoàn toàn không còn bộ dáng phong lưu trước mặt người khác nữa.



Nhìn dáng vẻ ngốc ngốc này của nàng, Phong Húc cười nói: “Nếu để cung nhân nhìn thấy bộ dáng ngươi như vầy, họ chắc chắn sẽ nhận không ra.”



Hạ Lưu nhìn kĩ Phong Húc, trong mắt thủy chung chỉ có bóng dáng hắn.



“Cái bọn họ nhìn thấy chỉ là một Hạ Lưu giả. Chỉ có ở trước mặt Vương gia, A Lưu mới chân chính là A Lưu.”



Nghe Hạ Lưu trực tiếp bày tỏ, thâm trầm như Phong Húc cũng lập tức ngẩn ra.



“Nha đầu ngốc.”



Phong Húc khóe miệng mang ý cười, đưa tay sờ sờ đầu Hạ Lưu, cứ như vậy mà lẳng lặng ngắm nàng dưới tàng trúc xanh. Hạ Lưu ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt tràn đầy sự tín nhiệm cùng ỷ lại.



Sương mù phảng phất dưới ánh trăng, phân không rõ đâu là thật, đâu là họa*?



[Chúc mừng cô thu được 2 điểm hảo cảm, độ hảo cảm hiện tại là 28.]