Tin Tức Tố Biến Dị

Chương 44 :

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


Việt Nhiên cố giữ vẻ mặt nghiêm chỉnh đi lên lầu.



Cậu trở về ký túc xá rồi nằm uỵch xuống giường, lăn qua lộn lại hai cái, dúi đầu vào trong gối.



A a a a không biết xấu hổ mà!



Tại sao lại đột nhiên nói ra câu kia, chưa chuẩn bị một chút gì hết luôn!



Trong ký túc xá chỉ có Lâm Khiêm ham muốn nhiều chuyện, hai người khác không biết đã đi đâu.



Lâm Khiêm liếc mắt nhìn người trên giường, hỏi: “Anh ấy quả nhiên là đang theo đuổi cậu phải không?”



Việt Nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.



Lâm Khiêm nhìn lỗ tai đang đỏ lên của cậu, cơn lắm mồm nhất thời nổi dậy: “Các cậu đã thành rồi hả?”



Việt Nhiên nói: “Chưa”



Lâm Khiêm chạy tới kéo ga giường của cậu: “Vậy là anh ấy tỏ tình hả?”



Việt Nhiên chẳng có một chút kinh nghiệm chia sẻ chuyện tình cảm với bạn bè nào cả, chỉ trầm mặc nhìn hắn và không nói một lời thôi.



Lâm Khiêm suy đoán: “Cậu không đồng ý?”



Việt Nhiên một lần nữa dúi đầu vào trong gối, “ừ” một tiếng cơ hồ thấp đến nỗi không nghe được.



Thật ra cũng không tính là có đồng ý hay không, bọn họ đã nói cẩn thận là để Khương Tiêu thử xem từ lâu rồi, Khương Tiêu chỉ bịa ra một lời thổ lộ thôi, nói xong liền kêu cậu quay về đi.



“Tôi đệt chứ, cậu dĩ nhiên lại từ chối kìa trời!” Lâm Khiêm rất khiếp sợ, “Nếu tôi có một người bạn trai soái như vậy, tôi nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh đó. Dù không có tình cảm đi chăng nữa, loại đèn ngủ cực phẩm này tôi ngủ chung một giấc cũng chẳng cảm thấy thiệt thòi đâu nhé!”



Việt Nhiên: “…”



Phải nói với cậu như thế nào đây, người ta phải cắt một thứ mới đến được với tôi đó?



Cậu ngẩng đầu lên, vừa quật cường vừa nghiêm túc đáp, “Tôi chỉ xem anh ấy là anh em thôi à.”



Lâm Khiêm càng khiếp sợ hơn: “Thời đại này còn có quan hệ AO thuần khiết hả?”



Việt Nhiên: “…”



Lâm Khiêm thấy cậu không lên tiếng nữa nên cũng không muốn đào quá sâu, chỉ nhắc nhở: “Cậu cẩn thận một chút đi. Vừa nãy các cậu cách nhau gần như vậy, mới nhìn trông như là anh ấy mới hôn cậu một cái vậy, có lẽ đã không ít người nhìn thấy rồi đấy.”



Việt Nhiên nháy mắt mấy cái: “Vừa nãy?”



Lâm Khiêm nói: “Thì vừa nãy các cậu ở dưới lầu đó.”



Việt Nhiên: “…”



Lâm Khiêm nhìn vẻ mặt của cậu, giải thích: “Ai bảo anh cậu trêu người quá làm gì, live thêm một tí nữa cũng không biết có thể câu mất bao nhiêu linh hồn đâu. Cậu chỉ không biết hôm qua lúc anh ấy tới tìm cậu, trong đội ngũ có bao nhiêu bông hoa si tình trợn mắt lên hết thôi. Lại nói, thật vất vả mới lên tới đại học, mọi người đều muốn nói chuyện yêu đương mà, ông anh kia của cậu vừa nhìn là biết Alpha chất lượng tốt ngay, cậu hiểu mà ha.”



Việt Nhiên không có gì để nói.



Lâm Khiêm nói: “Nói chung, tôi cảm thấy vừa rồi có không ít người nhìn chằm chằm các cậu đấy.”



Việt Nhiên nhớ lại những ánh mắt xung quanh mình suốt hai ngày nay một chút, nhất thời không muốn nhịn nữa, lấy điện thoại ra kéo anh họ và Khương Tiêu vào một group call, bảo rằng trước khi cậu kết thúc huấn luyện quân sự thì không cho bọn họ xuất hiện nữa. Nói xong câu này, cậu liền tắt tiếng cuộc hội thoại, không phản ứng với bọn họ.
Việt Nhiên cố gắng trấn định: “… Anh đừng luôn nói mấy câu như vậy chứ.”



Khương Tiêu nói: “Anh thực sự đang nói thật mà.”



Anh ngồi ở chỗ gần với đèn đường, vầng sáng ấm áp chiếu xuống, ánh mắt kia thâm thúy mà nghiêm túc, tô điểm thêm cho khuôn mặt tuấn tú này, làm cho người ta muốn chìm vào trong đó. Việt Nhiên lập tức nhìn sang chỗ khác, nhanh chóng giải quyết món xoài dầm và dự định cách xa tai hoạ này hơn một chút nữa.



Khương Tiêu lại nhìn cậu thêm vài lần, nắm cằm của cậu lại: “Đừng nhúc nhích, khóe miệng dính đồ kìa.”



Việt Nhiên nghe vậy theo bản năng liếm liếm, vừa vặn liếm trúng ngay ngón tay cái đang đưa tới của anh nên vội vàng rụt lại trong sợ hãi.



Mắt của Khương Tiêu tối lại, nhẹ nhàng lau đi chút sữa chua kia, sau đó tự nhiên rụt lại bàn tay và đưa tới bên môi của mình, duỗi đầu lưỡi liếm sạch s.



Việt Nhiên: “…”



Không biết xấu hổ!



Việt Nhiên cuối cùng lại cố giữ vẻ mặt nghiêm chỉnh đi lên lầu.



Lâm Khiêm liếc mắt nhìn, chậm rãi nhấp một hớp cà phê.



Uầy, lỗ tai còn đỏ hơn nhiều so với lần trước nữa, cho nên mới nói cõi đời này nào có quan hệ AO trong sáng đâu nha!



Việt Nhiên hoàn toàn không có tâm tư nhìn bạn cùng phòng.



Cậu yên lặng đi lại trước máy tính, nhìn kiếm khách trước mắt một chút, trò chuyện riêng nói muốn đi tìm bọn Năm Xưa để đánh phó bản rồi nhanh chóng rời khỏi căn phòng.



Khi Khương Tiêu trở về là thấy ngay tin nhắn này.



Anh cười cười, chưa kịp trả lời mà đã lướt thấy thanh tin nhắn luôn lấp lóe, vừa mở ra nhìn thì phát hiện là cha vợ gửi tới.



[Trò Chuyện Riêng] Bảo Vệ Giấu Tên: Bang chủ, cậu đang ở đâu vậy? Tôi có chút chuyện về kiếm khách muốn thỉnh giáo.



[Trò Chuyện Riêng] Bảo Vệ Giấu Tên: Bang chủ?



[Trò Chuyện Riêng] Bảo Vệ Giấu Tên: Ha, nghe bọn họ nói cậu có lẽ đang đánh trận với Tinh Diệt đại thần, vậy chờ cậu rảnh rỗi nhé.



Cha vợ có việc đương nhiên sẽ gọi tên anh, Khương Tiêu lập tức trả lời, nói cho ông biết mình vừa đánh xong, sau đó gửi số phòng và mật mã qua.



Việt Thế Trung đang đợi anh nên cũng nhanh chóng đuổi đến.



Chuyện này ông không tiện hỏi Nhiên Nhiên, bởi vì da mặt của Nhiên Nhiên rất mỏng, hơn nữa nếu không cẩn thận còn dễ lộ chuyện ông sớm đã chú ý đến Lai Nhật Thương Khung nữa. Việc này đi hỏi Tu Kiệt cũng không tiện, bởi vì Tu Kiệt có quan hệ tốt với Khương Tiêu, không chừng sẽ chẳng nói thật đâu, cho nên ông chỉ có thể tự mình xông tới mà thôi.



Khương Tiêu trưởng thành đến quá ổn luôn, lỡ đâu Nhiên Nhiên động tâm, cuối cùng tin tức tố lại không hợp, người bị thương tuyệt đối sẽ là Nhiên Nhiên thôi.



Nhưng ông cũng không thể đánh chết bằng một gậy được. Nếu như Khương Tiêu chỉ có tình cảm anh trai đối với em trai với Nhiên Nhiên, đương nhiên ông sẽ tình nguyện để có thêm một người chăm sóc Nhiên Nhiên rồi. Bởi vậy nghĩ tới nghĩ lui, ông quyết định đi thăm dò thái độ của Khương Tiêu trước một chút.



Về phần thăm dò như thế nào, ông nghĩ tới một biện pháp, hỏi ngay: “Bang chủ và Tinh thần quan hệ rất tốt sao?”



Khương Tiêu nói: “Ừm.”



Việt Thế Trung nói: “Vậy cậu biết scandal của cậu ấy và Nguyệt thần không? Tôi là fan CP của Tinh Nguyệt nè, cảm thấy bọn họ cực kỳ xứng đôi luôn!”



Khương Tiêu: “…”