Tin Tức Tố Của Cậu Ấy Ngọt Quá Đi
Chương 13 :
Ngày đăng: 09:37 18/04/20
Tô Khả chạy lên tầng trên tìm Hàn Kiệt, không nghĩ tới sẽ đúng lúc mà gặp được Cố Lễ mới từ lớp bước ra.
Nhìn thấy Cố Lễ, trong lòng Tô Khả run lên, đang suy nghĩ có nên chào hỏi hay không, thì thấy Cố Lễ liếc mắt nhìn cậu rồi từ bên cạnh cậu đi qua.
Giây phút đó, Tô Khả cảm thấy như bản thân vào mùa hè bị nước lạnh đổ từ đầu xuống, lạnh đến thấu tim.
Cưỡng chế trong lòng trào lên cảm giác khó chịu.
Tô Khả chạy tới cửa lớp học của Hàn Kiệt, lúc nhìn thấy Hàn Kiệt, Hàn Kiệt đang lộ ra một bộ mặt hung ác.
Nói thật, nếu như có thể, cậu thật sự có chút không muốn giúp Hòa Đào chuyện này.
Bởi vì Alpha này trông có vẻ không dễ chọc QAQ.
Tô Khả mang ý nghĩ hắn có thể hay không sẽ đánh mình mà đi tới đó, không biết chính mình đã nói những gì, dù sao cũng không dám nhìn đối phương, chuyển xong lời Hòa Đào nhờ cậu nói giúp, liền chạy đi.
Chậm chút nữa cậu lo lắng đối phương sẽ không nhịn được mà đánh cậu.
Hàn Kiệt nhìn Omega so với thỏ còn chạy nhanh hơn, lông mày nhíu chặt lại như có thể gắp chết con ruồi.
Vốn dĩ Trương Ngạo muốn đi qua trêu chọc, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đen thui của Hàn Kiệt, liền cấp tốc thu dọn cho xong cặp sách rồi chạy trốn, mệnh vẫn quan trọng hơn.
Hàn Kiệt đợi đến khi người đi về gần hết, mới từ trong trường học đi ra.
Vốn cho là Hoà Đào đợi không nổi, đã đi rồi, lại không nghĩ đến người kia vẫn đứng ở cửa trường học chờ anh.
Nói thật, Hàn Kiệt không muốn thừa nhận, trong nháy mắt đó anh liền mềm lòng rồi.
Nhưng vẫn đen mặt giả vờ không thấy Hòa Đào, đi về phía trước.
Hòa Đào nhìn thấy anh đi ra, trái tim treo lơ lửng liền hạ xuống, cậu còn sợ vừa nãy không nhìn rõ, Hàn Kiệt đã đi mất rồi.
Chạy tới, cẩn thận kéo ống tay áo Hàn Kiệt: "Cái kia anh chờ một chút."
Hàn Kiệt đưa tay né tránh đụng chạm của cậu, anh chưa quên anh bây giờ còn đang tức giận đó: "Chuyện gì?"
Bị Hàn Kiệt hỏi như vậy, trong lòng Hòa Đào liền thấp thỏm không yên, cậu thật ra không đoán được suy nghĩ của Hàn Kiệt về cậu.
Mỗi khi cậu cảm thấy Hàn Kiệt có lẽ không phải đặc biệt chán ghét cậu, Hàn Kiệt lại cho cậu cảm giác không giống như vậy.
"Đó là, đó là việc trưa nay, không phải, không phải như anh nghĩ, tôi....."
Cố Lễ cúi đầu giữ vững trán Tô Khả, nhận thấy sau khi anh nói xong câu đó, Tô Khả liền cười.
Anh không biết tại sao Tô Khả lại từ chối anh, giờ khắc này anh chỉ biết Tô Khả cũng thích anh.
Như vậy đủ khiến anh vui rồi.
Tô Khả không nhịn được lần thứ hai ôm lấy Cố Lễ, đem đầu dụi vào lồng ngực anh.
Trời mới biết khi lần nữa nhìn thấy Cố Lễ, cậu vui biết bao nhiêu, tựa như lúc trước cậu bị bắt nạt, khi đã quá tuyệt vọng, liền nhìn thấy Cố Lễ xuất hiện.
Cố Lễ khẽ cười ôm cậu, sờ sợi tóc mềm mại của tiểu Omega trong lòng: "Em là đang làm nũng sao?"
"Không có." Tô Khả không thừa nhận mà dụi vào lồng ngực anh.
Tiếng cười của Cố Lễ lớn dần: "Không cho anh đi?"
Tô Khả nắm chặt áo của anh, ở trong ngực anh lắc đầu.
Trong tim Cố Lễ được lắp đầy bởi hạnh phúc xuất hiện đột ngột này.
"Vậy ý của em là, đồng ý để anh đối xử tốt hơn với em đúng không?"
Tô Khả ngẩng đầu nhìn Cố Lễ kỳ vọng chờ đợi cậu trả lời.
Khẽ gật đầu một cái, cậu đã không còn dũng khí từ chối anh lần thứ hai rồi.
"Em cũng sẽ đối xử với anh rất tốt, rất tốt."
Đến khi Tô Khả trả lời lại, Cố Lễ không nhịn được hôn cậu một cái: "Vậy anh liền mỏi mắt mong chờ."
Tô Khả nhìn bộ dáng kích động của anh, nín khóc mà nở nụ cười.
Không biết cậu và Cố Lễ có thể đi tới bước nào, nhưng bây giờ cậu đã có anh.
Tác giả có lời muốn nói:
Hàn Kiệt: Tớ làm sao vậy?
Cố Lễ: Cậu đang yêu.