Tin Tức Tố Của Cậu Ấy Ngọt Quá Đi

Chương 12 :

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Hàn Kiệt nhìn Trương Ngạo với ánh mắt mau cút đi, liền quẹo thẳng vào lớp.



Trương Ngạo đã sớm quen bị Hàn Kiệt ghét bỏ. Cho nên bị trừng mắt một cái cũng không đau không ngứa, mà ngốc hề hề hướng Cố Lễ đằng sau cười.



Cố Lễ một ánh mắt cũng không nhìn hắn, mà trực tiếp đi qua hắn.



o0o



Buổi sáng khi Hòa Đào đến liền thấy đôi mắt Tô Khả sưng lên: "Một đêm không ngủ?"



Tô Khả gật gật đầu, Hòa Đào đưa tay vỗ bờ vai y, đạo lý lớn Tô Khả đều hiểu được, nên làm thế nào vẫn phải dựa vào chính y.



Là bạn tốt với nhau, Hòa Đào vẫn rất hiểu y.



"Hòa Đào, có người tìm cậu." Đột nhiên có ai đó ở cửa hô một tiếng, Hòa Đào hốt hoảng đứng lên đi ra ngoài.



Kết quả lúc đi ra ngoài xem thì lại là Lý Tường Húc: "Sao cậu lại tới đây?"



Lý Tường Húc với nhà của cậu đều ở cùng một khu, lúc nhỏ hai người đã quen biết, cơ mà người này tính cách thuộc về kiểu hướng nội, cho nên hai người chỉ vẻn vẹn là có quen biết, cũng không giao tiếp quá nhiều.



Hôm nay người này đột nhiên tới tìm cậu, cũng khiến Hòa Đào hơi ngạc nhiên.



Lý Tường Húc có thể lại đây cũng đặt lòng tin rất lớn, nhìn thấy Hòa Đào đi ra, lòng bàn tay hắn đều toát mồ hôi: "Tôi muốn mượn vở toán của cậu có được không?"



Thầy dạy môn toán của lớp Hòa Đào là tổ trưởng lớn tuổi, cho nên bạn học của lớp khác có lúc cũng tới lớp bọn họ mượn vở.



Chỉ là Hòa Đào không nghĩ tới, Lý Tường Húc sẽ đến tìm cậu.



"Được, cậu chờ tôi một chút."



"Ừm." Khi Hòa Đào nói câu đó, Lý Tường Húc liền thở phào nhẹ nhõm, hắn đang lo lắng Hòa Đào sẽ từ chối hắn.



Quả nhiên bọn họ lớn lên trong hoàn cảnh gần giống nhau, càng hiểu nhau hơn.



Hòa Đào không biết Lý Tường Húc lại suy nghĩ gì, trở lại phòng học tìm vở toán đưa cho Lý Tường Húc: "Đây."




Hòa Đào đang suy nghĩ làm sao mở miệng, để Lý Tường Húc sau này đừng tới tìm cậu nữa, lại bị người phía sau đẩy một cái, thân thể cậu lệch đi, nhào vào lồng ngực Lý Tường Húc, liền nghe được phía sau truyền đến âm thanh ồn ào, hai má Hòa Đào lập tức đỏ lên, vội vã đẩy Lý Tường Húc ra, nhưng Lý Tường Húc không biết làm cái gì, cư nhiên ôm cậu không buông.



Hòa Đào cuống lên: "Cậu nhanh buông tôi ra!"



Lý Tường Húc lúc này mới hậu tri hậu giác* mà buông tay ra, chỉ có điều dù như vậy, hình ảnh hai người vừa ôm nhau vẫn bị rất nhiều người nhìn thấy.



(*Hậu tri hậu giác - 后知后觉: sau khi xem xét mới phát hiện ra)



Hàn Kiệt không nhớ chính mình làm thế nào lại đi đến đó, khi phục hồi tinh thần lại, mặt anh không cảm xúc đi qua hai người.



Dường như mục đích là để nói cho Hòa Đào biết, anh nhìn thấy rồi.



Nhưng tại sao muốn làm như vậy, anh cũng không hiểu rõ.



Nhìn thấy Hàn Kiệt xuất hiện trong nháy mắt, sắc mặt Hoà Đào liền trắng bệch.



Cậu muốn giải thích, nhưng khi Hàn Kiệt mặt không cảm xúc từ bên cạnh cậu đi qua, cậu liền biết, có lẽ Hàn Kiệt đã hiểu lầm cậu rồi.



Hàn Kiệt đi tới chỗ ngoặt ở cầu thang khác, liền dừng lại, anh nghĩ nếu như Hòa Đào đuổi tới, giải thích với anh, anh sẽ tha thứ cho cậu, coi như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.



Nhưng anh đứng đây, cho đến khi chuông vào học vang lên, Hòa Đào cũng không đến giải thích với anh.



Không cam lòng cùng ủy khuất khiến Hàn Kiệt cực kỳ khó chịu.



Anh lớn như vậy, có thể nói từ trước đến nay chưa từng cảm nhận qua tư vị này.



Cậu được lắm!



o0o



Hòa Đào cứ như vậy thấp thỏm bất an, dưới ánh mắt trêu ghẹo từ bốn phía mà trải qua một ngày.



Sau khi tan học, Hòa Đào nhờ Tô Khả giúp cậu đi tìm Hàn Kiệt, bây giờ cậu chính là tâm điểm thị phi, cậu không muốn để người khác lại nói gì nữa, chỉ có thể nhờ Tô Khả giúp cậu hẹn Hàn Kiệt ra.