Tin Tức Tố Của Cậu Ấy Ngọt Quá Đi

Chương 7 :

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Hòa Đào không biết giải thích như thế nào, Hàn Kiệt mới tin tưởng, thân là Omega trời sinh đối với Alpha có bản năng sợ hãi.



Hàn Kiệt kỳ thực tại thời điểm Hòa Đào kéo ống tay áo của anh, tâm giống như bị thắt lại một chút, mềm nhũn ra.



Nhưng làm cho anh mất mặt, thì tuyệt đối không thể được.



Anh là ai, anh lại là côn đồ trường cao trung K.



Lại bởi vì một Omega mà ăn nói nhẹ nhàng sao?



Tuyệt đối không thể!



"Bỏ tay ra!" Hàn Kiệt đánh văng tay Hòa Đào ra: "Nhớ kỹ lời mà tôi đã nói với cậu."



Bỏ lại câu nói này, không liếc mắt nhìn Hòa Đào, liền xoay người chạy.



Tốc độ rất nhanh, nếu có tâm nhìn, nhất định sẽ phát hiện đây là biểu hiện chột dạ của người nào đó.



Chỉ có điều Hòa Đào lại hơi ửng đỏ vành mắt.



Bị bỏ lại trong nháy mắt đó, tâm Hòa Đào liền nguội lạnh.



Cậu không nghĩ tới Hàn Kiệt lại chán ghét cậu như vậy, ngay cả khi bị cậu chạm một chút lại....



Ổn định lại tinh thần, Hòa Đào cảm thấy kết quả không phải đã sớm biết sao, cho nên không sao cả.



Giống như Hàn Kiệt đã nói, cậu sau này vẫn là ít xuất hiện trước mặt anh thì tốt hơn.



Hàn Kiệt chạy một hơi về lớp, mở cửa dựa vào tường, thở ra một hơi.



Tin tức tố của tiểu Omega quá ngọt, lẽ nào cậu không có thuốc ức chế sao?



Nghĩ đến loại khả năng này, Hàn Kiệt thiếu chút nữa nhịn không được phải quay lại tìm người.



Nhưng nghĩ lại chính mình vừa nói gì, Hàn Kiệt cũng có chút chột dạ, có thể hay không nói quá nặng, cậu ta thoạt nhìn giống như rất sợ chính mình.



Anh thật sự đáng sợ như vậy sao?



Sờ sờ gò má của chính mình, Hàn Kiệt lớn như vậy lần đầu tiên có chút hoài nghi tướng mạo của mình.



Về vấn đề này không có xoắn xuýt quá lâu, Hàn Kiệt liền ý thức được chính mình cư nhiên bởi vì một cái tiểu Omega bắt đầu suy nghĩ lung tung!



Buồn bực mà vuốt tóc.



Hàn Kiệt tìm đồ đạc của mình, bỏ vào trong túi, rời khỏi phòng học.




"Kiệt ca, xe đã chuẩn bị xong rồi, Lễ ca nhờ em hỏi anh chuẩn bị xong chưa?"



"Biết rồi." Hàn Kiệt nhịn không được nhìn người kia liếc mắt một cái quay đầu nhìn về phía Hòa Đào: "Một hồi ôm chặt tôi, bị văng ra tôi sẽ không chịu trách nhiệm!"



Nói xong liền nắm cánh tay Hòa Đào kéo cậu đi.



Hòa Đào không kịp hỏi gì đã bị Hàn Kiệt kéo lên xe.



Trên xe Cố Lễ lúc này cũng có một nữ Omega ăn mặc kiểu tiền vệ ngồi lên xe.



Khi nhìn thấy Hòa Đào, cô gái kia lại nhướng mày khiêu khích.



Hàn Kiệt trực tiếp khó chịu mà hướng Hòa Đào quát: "Không được nhìn, ôm chặt tôi!"



Dứt lời, cầm lấy tay Hòa Đào vòng qua eo của chính mình.



Cố Lễ nhìn sang: "Kiệt ca, có muốn hay không thêm cái điềm tốt, người thắng có thể chỉ định người thua làm một việc, thế nào?"



"Không thể tốt hơn!" Hàn Kiệt hất cằm, một bộ dáng ông đây chẳng lẽ lại sợ cậu.



Cố Lễ cười gật đầu: "Vậy bắt đầu đi, chú ý an toàn nha, Kiệt ca!"



Nói xong liền xông ra ngoài đầu tiên.



Hàn Kiệt thấp giọng mắng một câu, chạy theo sau.



Không so được với Cố Lễ cái tay già đời này, Hàn Kiệt xác thực không am hiểu trò này, dù cho cũng cố chống đỡ được một chút, lại thiếu vận may một chút.



Hòa Đào ôm eo Hàn Kiệt, trốn ở sau lưng anh, rõ ràng mang mũ bảo hiểm, vẫn như cũ có thể nghe thấy tiếng gió vù vù.



Cậu không biết Hàn Kiệt tại sao muốn cùng người kia thi đấu.



Bọn họ không là bạn tốt sao?



Hay là nói, những việc này liền do cậu mà ra?



Nếu là như vậy, chẳng trách Hàn Kiệt lại tức giận như vậy.



Cứ như thế có thể lại ghét cậu hơn đi.



Tác giả có lời muốn nói:



Hàn Kiệt: Thật là phiền nha lại là cậu ta, ngọt như vậy còn muốn chạy loạn!