Tình Biến
Chương 44 :
Ngày đăng: 15:36 30/04/20
Sau khi Kim Đào suy nghĩ cẩn thận, trở lại bệnh viện bắt đầu khuyên cha mẹ cần phối hợp điều tra, không thể cứ để mọi việc không giải quyết như thế được, còn nói mọi chi tiết trong quan hệ của hắn và Loan Ninh, lúc này Trần Thục Phương mới hiểu thì ra không phải vì nhà họ cố chấp nên xảy ra chuyện mà là người ta tới báo thù, vì thế quay sang bàn bạc với bạn già nên làm gì lúc này.
Mạc Duy Khiêm sau khi hòa giải với La Duyệt Kỳ cũng yên tâm, dồn toàn bộ sức lực và tinh thần vào chuyện điều tra, một mặt cho người chú ý đến động tĩnh của khu phố kinh doanh, một mặt bắt tay vào điều tra quá trình làm giàu của Lưu Dương.
“Vừa rồi tôi đã xem tư liệu Thư Dân mang đến, biết thời gian này mọi người đều rất vất vả, công việc cũng có hiệu quả cao, Thụy Dương quốc tế này không chỉ khai phá khu phố kinh doanh, ba năm trước đây còn khai phá một trung tâm thương mại chuyên bán sỉ hàng hóa. Tôi đã mời công an bên cục công an thành phố đi tìm hiểu chút tình huống, phát hiện khi đó ở trung tâm thương mại kia không những cũng có tình trạng dùng bạo lực để ép di dời, mà quan trọng hơn là cục trưởng phân cục công an ở địa phương đó là Cao Nhiễm Thanh vì quá trình giải tỏa di dời đã có vi phạm kỷ luật nghiêm trọng và hành vi thất trách nên đã bị cách chứ, chuyện này phải điều tra rõ ràng ra. Cao Nhiễm Thanh luôn tĩnh dưỡng ở nhà, Thư Dân cử người đi hỏi thăm một chút. Mặt khác phải thu thập đủ tình trạng của quần chúng bị hại khi đó, như thế mới có thể túm được nhược điểm của Lưu Dương, nếu mọi người đã được cử đến đây thì nhất định phải giữ vững tâm trạng, toàn lực ứng phó, cố gắng hết sức để đào kỹ xóa sạch thứ sâu mọt làm hại nhân dân này!”
Nói đến đây, thấy mọi người đều tập trung tinh thần nghe mình nói chuyện, giọng điệu của Mạc Duy Khiêm lại trở nên thoải mái hơn: “Dĩ nhiên, chúng ta đều là xác thịt phàm trần, tôi cũng không hi vọng chỉ vì công việc mà không thèm để ý đến an toàn của bản thân, công việc dĩ nhiên là quan trọng nhưng nó chỉ quan trọng khi có điều kiện đầu tiên là chúng ta phải bảo vệ an toàn bản thân thật tốt, đây mới thật sự là người làm việc lớn. Cuối cùng tôi muốn nói là tuy chúng ta làm việc cho nhà nước nhưng cũng không thể để mọi người vất vả không công, tiền bạc dù là tục vật nhưng mà có làm việc thì cũng phải nuôi sống gia đình, tôi sẽ xin kinh phí cho lần điều tra này, trước khi khoản kinh phí đó được chuyển về cá nhân tôi sẽ ứng trước 300 đồng một ngày để trợ cấp cho mọi người theo tiêu chuẩn. Nhân viên điều tra của ủy ban kỷ luật địa phương sẽ chi 500 trợ cấp, như vậy cũng khiến mọi người yên tâm hơn chút, dù sao mọi người là cán bộ địa phương, chỉ cần triển khai công việc này thì sẽ đắc tội với người ta, điểm ấy tôi hiểu rõ!”
Tất cả mọi người đều vô cùng kích động, đặc biệt là những nhân viên địa phương của Danh Tĩnh được điều đến hỗ trợ, trong lòng đều vô cùng biết ơn Mạc Duy Khiêm có thể thông cảm cho họ, suy nghĩ vì họ như vậy.
Mạc Duy Khiêm cười nói: “Nói nhiều như thế là vì muốn mọi người hiểu, không cần sợ trả thù, sau khi điều tra kết thúc chẳng những sẽ có khen thưởng cho mọi người, đồng thời hồ sơ lý lịch công tác của mọi người cũng sẽ có ưu đãi lớn, liều thuốc an thần này đủ cho mọi người chưa nào?”
Tiếng vỗ tay lại vang lên, mọi người vỗ đến mức tay đỏ bừng cả lên, họ thật sự kích động, nhân viên nhà nước muốn lên chức phải dựa vào cái gì đâu? Trước tiên phải xem lí lịch, biểu hiện, có lời này của Mạc Duy Khiêm, khẳng định sau này họ sẽ cao hơn người khác một bậc rồi!
“Minh Hân, cô nghỉ ngơi một thời gian trước đi, làm công việc sửa sang tài liệu, sau này sẽ sắp xếp lại!” Mạc Duy Khiêm đột nhiên bỏ thêm một câu trước khi chấm dứt cuộc họp.
Lý Minh Hân cúi đầu nhìn mặt bàn không hề ngẩng lên, cam chịu sự sắp xếp của Mạc Duy Khiêm.
Đổng Nguyên vẫn dùng danh nghĩa bảo vệ an toàn của Mạc Duy Khiêm mà theo hắn tới các loại hội họp, tuy rằng hiểu biết nhiều nhưng vẫn không thể không khâm phục Mạc Duy Khiêm được.
Mạc Duy Khiêm rất khéo léo, cũng rất có khả năng lôi kéo sự tích cực của người khác, cùng là nói trắng ra mục tiêu và lợi ích khen thưởng nhưng hắn sẽ làm người khác cảm thấy vô cùng hưng phấn và có trách nhiệm về công việc sắp tới, cao hơn là để người ta sống chết bán mạng cho hắn, thế mới là nghệ thuật lãnh đạo!
“Về nhà trước, buổi chiều lại đến.”
Đổng Nguyên nghe Mạc Duy Khiêm nói thế, cảm thấy hơi kỳ quái: “Buổi chiều còn phải làm việc, sao còn đi qua đi lại làm gì, sắp 12 giờ rồi, hay là ăn trưa trước đi?”
“Thì sao? Ông lớn à, Thước Kì cậu có biết không hả? Tương đương với Thước Thử đấy, cái này đâu có xứng với thân phận của cậu hả?”
“Anh hô lớn gọi nhỏ như thế làm gì chứ, ký hiệu ở bên trong, người khác cũng đâu có thấy được, cho dù có biết thì cũng là do anh nói. Anh cũng không nghĩ lại xem, tôi không cần cái ví này thì trong lòng Duyệt Kỳ có thể dễ chịu sao? Đây là lần đầu tiên cô ấy tặng quà tôi, tôi phải quý trọng!” Mạc Duy Khiêm căn bản không quan tâm, đoạt lấy ví tiền tiếp tục nhét đồ vào.
Đổng Nguyên nhìn Mạc Duy Khiêm biểu hiện như thế, trong mắt thoáng qua một tia lo lắng, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
Tổ điều tra tiến hành từng bước, mọi người phân công nhau tìm kiếm nhân chứng vật chứng, ít nhiều cũng có tiến triển nhưng cũng chưa đủ để nói lên điều gì.
Mạc Duy Khiêm cũng cùng đám người Phùng Thư Dân họp bàn tìm ra cách đột phá tình trạng này.
“Duy Khiêm, người bên tôi có tin tức rồi.” Đổng Nguyên vui sướng đi vào phòng họp.
“Có tin gì mới?” Phùng Thư Dân là người đầu tiên không ngồi yên được.
“Chính là khi cái khu thương mại bán sỉ kia đưa vào khai phá, có một ông chủ siêu thị vì kiên trì không chịu đồng ý cái giá quá thấp, không chịu ký hiệp nghị, kết quả là bị đánh đến thương tật mức độ hai, bây giờ đã dời ra ngoại ô sinh sống, chúng tôi còn tìm được địa chỉ mới của ông ta.”
Phùng Thư Dân cực kỳ vui vẻ: “Đúng là tốt quá, chúng ta mau chóng cho người đi tìm hiểu, cần phải tìm được người cung cấp thông tin chính xác mới được.”
Mạc Duy Khiêm cũng gật đầu đồng ý với sắp xếp của Phùng Thư Dân.
Ngay lúc đang vội vã, lại có người cuồng cuồng chạy đến.
“Xảy ra chuyện lớn rồi, khu phố kinh doanh kia có người bị đánh chết!”