Tình Đắng
Chương 123 : Mạc trọng huy, đồ Biến thái! (1)
Ngày đăng: 07:10 30/04/20
Nghe vậy An Noãn chỉ cảm thấy nực cười.
“Dì không giấu gì cháu, sau khi Tử Phi và Thiến Nhu kết hôn, Thiến Nhu vô cùng hiếu thuận với chúng ta, nó là đứa con2dâu tốt nhất dì từng thấy, dì và chú Thường của cháu đều rất thích con bé, chúng ta đã không chọn nhầm người.”
“Dì à, cháu biết dì muốn nói điều gì.” An Noãn lạnh8lùng ngắt lời bà ta, “Bây giờ cháu không còn có ý gì khác với Tử Phi nữa rồi, trong lòng cháu, anh ấy vẫn giống như lúc trước, là anh trai của cháu, không6có lẫn lộn bất cứ tình cảm nam nữ gì cả.” Nghê Tuệ khinh thường nói, “Từ lâu dì đã biết, Tử Phi nhà chúng ta làm sao lọt nổi vào mắt cháu, ngài Mạc3lắm tiền như thế, tặng nhà tặng xe, còn tặng cho cháu cả một quán cà phê, những thứ này Tử Phi nhà chúng ta đâu có mua nổi.” An Noãn không nhịn được trả5lời, “Cháu cũng tự mình biết bản thân không lọt nối vào mắt dì Nghê, ba cháu đã không còn nữa, cháu cũng không còn là cành vàng lá ngọc như trước kia, cháu không có nhiều tiền như Giang Thiên Nhu, cũng không thể mang lại lợi ích gì cho nhà họ Thường, cho nên dì Nghệ không xem trọng cháu cũng là điều dễ hiểu.” Nghê Tuệ nghẹn họng, căm tức rời đi. Nếu không phải có chuyện nhờ cô thì chắc hôm nay An Noãn đã bị châm chọc đến tức chết rồi cũng không chừng. Sau khi Nghê Tuệ rời đi, An Noãn lập tức gọi điện thoại cho Thường Tử Phi, đầu dây bên, giọng nói anh như không thể tin được, “An Noãn, thật sự là em sao?” “Thường Tử Phi, em có điều này muốn nói với anh.” “Không cần nói đâu, anh biết em chắc là muốn khuyên anh đến bệnh viện kiểm tra lại. Mấy ngày nay ngày nào bác sĩ Thẩm cũng gọi điện cho anh là ý của em phải không?”.
“Thường Tử Phi, em và mọi người đều nghĩ cho sức khỏe của anh, em mong anh đừng cố chấp nữa, nếu không anh sẽ làm tổn thương những người quan tâm đến anh đấy.”
“Em còn quan tâm đến anh sao?” Thường Tử Phi hỏi ngược lại cô, “An Noãn, trong lòng em vẫn còn có anh phải không?”
An Noãn thở dài bất đắc dĩ, “Thường Tử Phi, bây giờ nói những lời này còn có tác dụng gì không? Bên cạnh anh và em đều đã có người khác rồi.” “Nhưng em không hề yêu Mạc Trọng Huy.” “Cho dù em không yêu Mạc Trọng Huy, cho dù một ngày nào đó em có thể rời khỏi Mạc Trọng Huy, vậy anh thì sao, anh cũng đã kết hôn với Giang Thiến Nhu rồi.”
đầu dây bên kia Thường Tử Phi kích động nói, “Anh và Giang Thiên Nhu chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, từ trước đến giờ anh không hề động đến cô ấy.” An Noãn hơi bất ngờ, nhưng suy nghĩ lại lại cảm thấy xót xa.
An Noãn vỗ vai cô cười nói, “Có người theo đuổi mới là chuyện khiến người ta ngưỡng mộ nhất, không cần biết Mạc Trọng Huy có chung tình hay không, loại người này không thể yêu được, quá nguy hiểm.”
An Noãn có thể nhìn thấy sự sùng bái của Lương Mộ Tinh đối với Mạc Trọng Huy, tâm tư của cô gái nhỏ cô có thể hiểu được, nhớ đến năm đó cô còn khoa trương hơn Lương Mộ Tinh nhiều, vì hắn quả thật là cái gì cô cũng nguyện ý làm. Mạc Trọng Huy biến mất mấy ngày rốt cuộc cũng quay trở lại, An Noãn từ Bách Nhạc trở về nhà nhìn thấy Mạc Trọng Huy đang ngồi trong phòng khách xem ti vi, dáng vẻ trông rất an nhàn. An Noãn lười quan tâm đến hắn, ngay cả chào hỏi thôi mà cũng không thèm chào một câu mà đi thẳng lên lầu.
Cô thay xong bộ đồ mặc ở nhà rồi xuống lầu chuẩn bị ăn tối thì thấy Mạc Trọng Huy đã ngồi tại bàn ăn.
“Cô An, cô mau ngồi đi, ngài Mạc đang đợi cô cùng ăn tối.”
An Noãn không thèm đếm xỉa tới hắn, đi ngang qua hắn rồi ngồi xuống. Mạc Trọng Huy vừa trở lại, trên bàn ăn đã đầy ắp những món thường ngày hắn thích ăn nhất, người giúp việc trong nhà ai nấy đều phải xem sắc mặt hắn mà làm việc.
Hai người yên lặng ăn tối, Mạc Trọng Huy không nói chuyện, An Noãn đương nhiên cũng không chủ động mở miệng nói với hắn.