Tình Đắng
Chương 153 : Sự thật năm đó (5)
Ngày đăng: 07:10 30/04/20
Bàn tay An Noãn lạnh bằng, cô nắm chặt lấy tách cà phê, nhưng lại không cảm nhận được một chút độ ấm nào của nó.
“Cô gái đó tên là Hà Tư Nghiên, là chị gái của tôi. Trước khi chị ấy ra đi, Mạc Trọng Huy đã hứa với chị ấy sẽ chăm sóc tôi thật tốt, cho nên tôi đã theo anh ấy đến Giang Thành.”
An Noãn buông tách cà phê ra, hai tay để dưới bàn, siết chặt vào nhau. “An2Noãn, bây giờ cô đã biết quán bar đó tại sao lại gọi là Thiên Đường rồi chứ? Cái tên đó là để tưởng niệm chị tôi. Chắc hẳn cô cũng biết anh ấy thích nhất ở trong một căn phòng ở Thiên Đường, đó là phòng VIP số 1, căn phòng đó cũng được gọi là “Thiên Đường. Tất cả tình yêu của anh ấy đều có liên quan đến chị tôi, trong lòng anh ấy Hà Tư Nghiên có một vị trí8mà không ai có thể thay thế được.”
Hà Tư Kỳ nhìn gương mặt trong nháy mắt đã tái mét của An Noãn, cảm thấy vô cùng hả hê.
“Năm đó, cô hung hăng đâm tôi một dao, tôi suýt chết trong phòng cấp cứu, có lẽ cảm giác lúc đó khiến anh ấy nhớ tới chị tôi, nhớ tới cảnh tượng lúc chị tôi ra đi, nhớ đến những chuyện anh ấy đã hứa với chị tôi, cho nên trong cơn tức giận anh ấy6đã tống cô vào tù, hại chết ba cô.”
Móng tay vừa mới dài ra của An Noãn đâm sâu vào da thịt cô.
“An Noãn, tôi vẫn cứ nghĩ mãi không ra, sao Mạc Trọng Huy lại đột nhiên bỏ rơi tôi mà chọn cô? Suy nghĩ rất lâu, bây giờ rốt cuộc tôi cũng đã hiểu rồi, anh ấy nhìn thấy được bóng dáng của chị tôi ở cô. Cô và chị tôi có tính cách rất giống nhau, tốt bụng, đơn thuần, thậm3chí ngay cả nét mặt, tướng mạo, khí chất cũng đều giống hệt nhau.”
“Hà Tư Kỳ, cô nói đủ chưa?” Giọng nói An Noãn dường như đã run lên.
Trước giờ cô không hề biết bản thân mình chỉ là một vật thay thế, năm đó, cô vui sướng cho rằng Mạc Trọng Huy đã chấp nhận cô, thế nhưng sự thật lại đáng sợ đến vậy!
Thiên Đường, một cái tên bị thương đến thế, cô vẫn luôn cho rằng đó là thiên đường của việc ăn chơi phóng túng, lại không ngờ rằng đó chỉ là một loại tưởng niệm của hắn mà thôi. Chẳng trách thời gian Mạc Trọng Huy ở Thiên Đường còn nhiều hơn ở tập đoàn Mạc Thị.
Năm đó, cô khổ sở theo đuổi hắn ba năm, dường như đã bỏ hết tất cả thể diện cùng tự trọng của một người con gái, cô luôn không biết phải làm sao mà nói với hắn, “Mạc Trọng Huy, cho dù trái tim của anh làm từ sắt đá thì cũng sẽ bị em làm cho tan chảy mà thôi.” Bây giờ nghĩ lại, hóa ra tất cả chỉ là vì trong lòng hắn đã cất giấu một người con gái, nên cũng sẽ không dung nạp nối thêm một người nào khác.
Nếu như sớm biết được sự thật, cô tuyệt đối sẽ không như con thiêu thân lao vào lửa, cũng sẽ không lún sâu đến tình cảnh thảm hại như ngày hôm nay.
An Noãn từ từ ngồi xổm xuống, đưa hai tay ôm chặt lấy chính mình, trong lòng như bị tảng đá nghìn cân đè xuống, bị đè ép đến không thể thở nổi. An Noãn không biết cô đã ở trong nhà tắm bao lâu, ổn định lại cảm xúc của mình rồi bước ra khỏi nhà tắm, Mạc Trọng Huy đang ngồi trên giường, ánh mắt hờ hững nhìn ra ngoài cửa sổ. Lại đang nhớ đến người trong lòng rồi sao? An Noãn khẽ lắc đầu, bước đến ngồi xuống trước gương trang điểm. Bản thân mình trong gương đã sớm không còn nét trẻ trung thanh xuân của năm đó nữa rồi, trái tim đã già cỗi, cả con người cũng đã già rồi.
Không biết Mạc Trọng Huy đã bước qua từ lúc nào, trong tay cầm một chiếc khăn lông khô, theo thói quen mà lau tóc cho cô.
An Noãn quay người giành lấy chiếc khăn lông trong tay hắn, nặng nề vứt xuống sàn, thét lên, “Mạc Trọng Huy, anh đừng có động vào tôi!”