Tình Đắng

Chương 154 : An noãn không phải là vật thay thế cho hà tư nghiên (1)

Ngày đăng: 07:10 30/04/20


Chân mày Mạc Trọng Huy cau lại càng chặt hơn, giọng nói đầy sức hút, nhẫn nhịn hỏi, “Rốt cuộc đã



xảy ra chuyện gì?” An Noãn thở dài một hơi, “Mạc Trọng Huy, bây giờ tôi không muốn nói chuyện với anh, thấy anh2là tôi muốn buồn nôn rồi. Cách xa tôi ra một chút, để tôi yên tĩnh một mình có được không?”



Mạc Trọng Huy ôm chặt lấy cô từ đằng sau. An Noãn nhắm mắt lại, giọng nói bình tĩnh đến lạ thường, “Mạc Trọng8Huy, anh có thể trả lời tôi mấy vấn đề này được không?”



“Tại sao quán bar đó được gọi là Thiên Đường? Đằng sau cái tên đó có phải cất giấu một câu chuyện đẹp không?”



Mạc Trọng Huy giật mình hoảng sợ, hắn dùng6sức xoay người cô lại, nhấc cằm cô lên, giọng nói âm u mà lạnh lẽo gằn từng câu từng chữ, “Em đã nghe được những gì?”



Cơ thể An Noãn yếu ớt, dường như lúc nào cũng có thể ngã xuống.



“Mạc Trọng Huy, đến3lúc này mà anh còn muốn giấu tôi sao? Hà Tư Kỳ không phải có một người chị sao? Tôi và Hà Tư Kỳ có phải đều là hình bóng của người phụ nữ kia? Mạc Trọng Huy, tôi không quan tâm mình có5là



một vật thay thế hay không, nhưng tại sao từ trước giờ anh không nói cho tôi biết sự thật, anh làm tôi cảm thấy mình như một con ngốc. Nếu như anh sớm nói tôi biết, tôi sẽ không dây dưa với anh, ba tôi cũng sẽ không vì vậy mà ra đi.” Đôi mắt Mạc Trọng Huy tối lại, nói nhỏ một câu, “Mọi việc không phải như là em nghĩ.” Hắn chỉ để lại một câu như thế rồi buông tay ra, quay người rời khỏi phòng ngủ.




Mạc Trọng Huy ấn mi tâm, giọng nói âm trầm mà mạnh mẽ, “Có lúc nói yêu chính là yêu, đến bản thân mình cũng không thể hiểu được lý do. Đối với chị cô, đó là những điều tốt đẹp của mối tình đầu, còn cả nỗi áy náy khắc sâu của tôi dành cho cô ấy. Đối với An Noãn, tôi yêu cô ấy, tôi không thể nói được là bắt đầu từ lúc nào, chỉ biết là phần tình cảm này đã ăn sâu vào xương tủy. Cô ấy còn quan trọng hơn cả mạng sống của tôi. Cả đời này trừ phi tôi chết, nếu không tôi cũng sẽ không buông cô ấy ra. Hôm nay tôi tới tìm cô là muốn nói cho cô biết, từ bây giờ trở đi, đừng có lấy Tự Nghiện ra làm bùa hộ mệnh nữa. Nếu như cô lại làm những chuyện gây tổn thương cho An Noãn, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô nữa đâu.”



Hà Tư Kỳ ngồi trong phòng khách một hồi lâu cũng không thể nào bình tĩnh lại được, cô ta không dám tin những lời Mạc Trọng Huy nói là sự thật, không dám tin An Noãn lại có thể thay thế được vị trí của Hà Tư Nghiên trong lòng hắn. Cô ta đã tận mắt chứng kiến tình yêu của hắn và Hà Tư Nghiên, tình cảm của họ sầu đậm như vậy, bền chắc như vậy, thậm chí còn có thể vì đối phương mà buông bỏ gia đình. Tình yêu của họ đã trải qua trăm ngàn chướng ngại, trải qua sự sống cái chết, là tình cảm mà không có ai có thể thay thế được.



Nhưng Mạc Trọng Huy lại đứng trước mặt cô ta, nhấn mạnh từng câu từng chữ rằng hắn yêu An Noãn. Cô ta không tin, cô ta tuyệt đối không tin.



****



Mạc Trọng Huy biến mất hai ngày, An Noãn biết nhất định là hai ngày này hắn đã ở Thiên Đường tưởng nhớ người yêu cũ.



Nếu như cô chỉ là một người ngoài cuộc, chắc chắn cô sẽ bị tình cảm của họ làm cho cảm động. Nhưng mà cô lại là người bị hại, trong lòng cô giờ đây chỉ còn lại đau khổ cùng chua xót.



Cô thà rằng Hà Tư Nghiên vẫn chưa chết, hai người yêu nhau có thể hạnh phúc ở bên nhau. Nếu như thật sự được như vậy, cô cũng sẽ không phải đi đến bước này, cuộc sống cũng sẽ không vì vậy mà thay đổi, số mệnh của cô cũng có thể được viết lại.