Tình Đắng
Chương 193 : Mạc trong huy, anh đã thấy đau rồi chứ? (5)
Ngày đăng: 07:11 30/04/20
An Noãn giật mình, hơi hoảng sợ.
“Tôi biết ngày hôm nay tôi mặt dạn mày dày tới cầu xin cô, cũng không chắc cô sẽ giúp tôi, nhưng tôi vẫn muốn thử một lần cuối, dù sao chúng2ta cũng đã từng là bạn thân.”
Môi giật giật, An Noãn chua xót mở miệng: “Chị đã làm gì tôi? Tại sao phải làm như vậy?” “Hôm cô đi tìm Thường Tử Phi, chính tôi đã nhắn tin8bí mật báo cho Mạc Trọng Huy. Lúc đó tôi đã rất hận cổ, tối hận cô luôn tự cho mình là đúng, cô dựa vào cái gì mà bảo Mạc Trọng Huy ép Phan Bình lấy tôi?6Phan Bình nói tôi tự sát vì anh ta, anh ta muốn đền bù cho tôi, nhưng Mạc Trong Huy đột nhiên bảo anh ta phải ly dị vợ rồi cưới tôi. Bây giờ anh ta không những3không yêu tôi, mà ngược lại chỉ thấy oán hận tôi, chỉ mong sao trước đó tôi tự sát chết luôn cho rảnh. An Noãn, cô nói đi, tại sao cô cứ rảnh rỗi xen vào chuyện của5tôi như vậy? Chúng ta không cùng một thế giới, cô dựa vào cái gì mà cứ xía vào chuyện của tôi?”
Vẻ mặt tức giận, La Hiểu Yến gầm gừ: “Thời gian cô theo tôi mua đồ dùng cho đám cưới, tôi thấy Mạc Trọng Huy tốt với cô như vậy, yêu thương, cưng chiều cô như vậy, trong lòng tôi không phục! Chúng ta đều là người từng ngồi tù, dựa vào cái gì cô có thể được đối đãi chân tình, còn tôi thì luôn bị người ta chán ghét, vứt bỏ? Tôi thèm khát được như cô, tôi ghen tị với cô, tôi hận cô, và trong một lúc kích động, tôi đã nhắn tin cho Mạc Trọng Huy.”
“Về sau, Mạc Trọng Huy điều tra chuyện này, anh ta nhanh chóng điều tra ra tôi, sau đó hủy bỏ đám cưới của tôi và Phan Bình. Phan Bình bắt đầu giày vò tôi, bắt tôi tiếp khách ở Thiên Đường. Mỗi đêm, tôi đều bị ép phải lên giường với những lão già dơ bẩn và thô tục, tuổi của họ còn lớn hơn ba tôi! Cô có thể hình dung được nỗi tủi nhục đó không? Tất cả những điều kinh khủng mà tôi trải qua, là ai mang tới cho tôi? Tất cả đều là do cô ban tặng!”
“Sau đó nữa, tối lợi dụng Hà Tư Kỳ, giật dây cô ta trả thù cô. An Noãn, cô có biết cô đã hại bao nhiêu người rồi không? Bây giờ Hà Tư Kỳ đã phát điên rồi, suốt ngày chỉ lặp đi lặp lại mỗi một câu “tôi đã trả được thù cho con tôi rồi. Mạc Trọng Huy đưa cô ta vào bệnh viện tâm thần. Lương Trạch Minh cũng đột nhiên rớt đài, ông ta bị phát hiện tham nhũng mấy nghìn vạn, hẳn là sẽ phải ngồi tù cho tới hết đời. An Noãn, tất cả chúng tôi đều bị cô làm hại, nhưng tiếc là kết cục của cô cũng không có gì tốt đẹp. Cô phải chịu trách nhiệm đối với cái chết của hai người, sau này bất luận cô đi tới đâu, trong lòng vẫn cứ nặng nề.”
Đêm đó, An Noãn khăng khăng đòi xuất viện, rốt cuộc cô vẫn nói giúp cho La Hiểu Yến. Mạc Trọng Huy đồng ý chừa cho La Hiểu Yến một con đường sống, chỉ buộc La Hiểu Yến rời khỏi Giang Thành vĩnh viễn. Ăn cơm tối xong, Mạc Trọng Huy cùng cô trở về phòng.
An Noãn bĩu môi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì.
“Ông trời thực sự là thích trêu đùa, em được tự do, anh lại bị ràng buộc rồi. Thiến Nhu đi khám, phát hiện đã
mang thai ba tháng, có lẽ suốt đời này anh cũng không thể rời bỏ cô ấy được. Sau khi biết cô ấy mang thai, ông Giang cũng đã cho anh vào công ty, đang từng bước giao công ty lại cho anh.”
Từ tận đáy lòng, An Noãn mừng thay cho anh: “Chúc mừng anh, sự nghiệp và tình yêu đều có được thành quả tốt đẹp.”
“An Noãn, nói thật đi, em có từng yêu anh không? Cho dù chỉ là một chút?” Một hồi lâu, An Noãn không nói gì, Thường Tử Phi bất đắc dĩ thở dài: “Đã biết cho tới bây giờ em vẫn không quên Mạc Trọng Huy, vừa yêu, vừa hận, em thực sự rất khó.” Thường Tử Phi nhẹ nhàng vuốt tóc cô, lại nghiêm nghị nói: “Nhưng không sao, tất cả đau khổ đều đã qua, rời khỏi nơi đây, em hãy sống thật vui vẻ, hãy tốt với bản thân và đừng tiếp tục lương thiện như thế nữa.”
Trước lúc phải đi, Thường Tử Phi ôm chặt lấy cô, bằng giọng trầm ấm hỏi cô: “An Noãn, em còn quay lại nữa không?”