Tình Đắng
Chương 275 : Ông cụ nhà họ mạc qua đời (2)
Ngày đăng: 07:12 30/04/20
Bên ngoài đột nhiên có người gõ cửa, Mạc Bình Giang đi mở cửa, người đứng ở bên ngoài là Lý Hân Như, tay cô nàng ôm một bó hoa tươi to, có lẽ là vừa chạy tới, tóc tai bị gió thổi nên hơi lộn xộn. Nhìn thấy An Noãn, gương mặt đỏ bừng của cô nàng lập tức trở nên trắng bệch, cố chất vấn, “An Noãn, sao chị lại ở đây?”
Mà ông cụ Mạc còn đang cầm tay của chị ta nữa, trái tim Lý Hân Như đập nhanh.
Ông cụ Mạc vẫy tay với Lý Hân2Như, “Hân Như, tới đây, ông giới thiệu cho cháu một người.”
Từ giọng điệu của ông cụ Mạc có thể nhìn ra, ông cụ khá thương yêu Lý Hân Như. Lý Hân Như mím môi đi đến trước mặt ông cụ Mạc, “Ông nội, vì sao chị ấy lại ở đây thế ạ?”
“Cháu biết An Noãn?”
Lý Hân Như nói thật nhỏ, “Đâu chỉ biết không, còn rất quen thuộc nữa đấy ạ.” “Biết thì tốt, nhưng chắc chắn có một chuyện cháu còn chưa biết, An Noãn chính là cháu gái của lão thủ trưởng Thẩm và thủ trưởng8Thẩm đấy.”
Lý Hân Như bàng hoàng, ngơ ngác đứng im không nhúc nhích. Cô biết cháu gái của thủ trưởng Thẩm là như thế nào, cái thân phận địa vị đó không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể sánh ngang được.
“Hân Như, thủ trưởng Thẩm đã yêu cầu không thể nói chuyện này ra ngoài, chúng ta phải bảo vệ tốt An Noãn.”
Lý Hân Như đứng ở đằng kia mà nước mắt sắp muốn rơi xuống. Cô đã từng cảm thấy chí ít thì địa vị của An Noãn so ra cũng kém mình, cho dù Mạc6Trọng Huy yêu chị ta nhưng ít nhất nhà họ Mạc cũng không thể nào chấp nhận. Nhưng bây giờ thì chị ta lại là cháu gái của nhà họ Thẩm, cái thân phận này có thể lập tức giết chết bất cứ kẻ nào.
Người nhà họ Mạc có tính cách bợ đỡ như thế nào cô đều biết rất rõ. Mà mấu chốt nhất là Mạc Trọng Huy yêu chị ta.
An Noãn có thể tưởng tượng ra được tâm tình của Lý Hân Như vào lúc này, cô đứng lên, cười nói với ông cụ Mạc. “Ông Mạc,3cháu đi trước đây ạ, ông còn đang chờ cháu về ăn cơm.”
“Cháu không ở lại đây ăn cơm cùng chúng ta à? Khó có dịp cháu đến đây, ăn bữa cơm đã rồi hẵng đi.”
An Noãn nhếch miệng, nói thản nhiên: “Đúng vậy, kết hôn với người mình không yêu sẽ rất đau khổ nhỉ? May mắn tôi tìm được Lâm Dịch Xuyên, nên cho dù ông của tôi không đồng ý, tôi cũng muốn ở cùng anh ấy, bởi vì tôi yêu anh ấy.”
“Kít!” Ô tô ma sát mạnh với mặt đất phát ra tiếng vang cực kì chói tai, xe ở phía sau cũng phát ra âm thanh tương tự, họ bấm còi liên tục. “Mạc Trọng Huy, anh phát điên cái gì vậy, anh xem đằng sau kìa, suýt chút nữa đã bị đâm vào rồi.” An Noãn tức hổn hển, quát lên, “Anh muốn chết nhưng tôi không muốn.” Hắn lại nổ máy xe lần nữa, lúc này bên tai An Noãn mới khôi phục lại sự yên lặng. Trong khoảng thời gian sau đó, vì phòng ngừa Mạc Trọng Huy nổi điên, An Noãn không dám nói câu nào. Cuối cùng cũng đến nhà họ Thẩm, giờ cô mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Ông cụ Thẩm đã chờ sẵn ở cửa, vừa nhìn thấy xe của họ đến, ông cụ đi thẳng tới.
Mạc Trọng Huy xuống xe, lễ phép chào hỏi ông cụ.
“Cháu trai, ông nội cháu không sao chứ?”
“Bác sĩ nói có thể đi bất cứ lúc nào ạ.”
Ông cụ Thẩm nắm chặt tay Mạc Trọng Huy, tỏ vẻ đau lòng. “Vào ăn cơm rồi hẵng đi.”
Mạc Trọng Huy theo bản năng lại nhìn về phía An Noãn. An Noãn gật nhẹ, hắn đưa cô về nhà, chẳng lẽ đến cả bữa cơm cũng không cho ăn. Thật ra cô cũng hơi lo lắng cho Mạc Trọng Huy, vì vừa rồi hắn lái xe rất không chuyên tâm.
Mạc Trọng Huy ở lại nhà họ Thẩm ăn cơm trưa, sau đó lại ngồi chơi hai ván cờ cùng ông cụ Thẩm, đến khi ông cụ đi ngủ trưa, Mạc Trọng Huy mới ra về.
An Noãn không ngờ Lý Hân Như lại tìm đến cô nhanh như vậy, buổi tối, lúc cô đang ngồi xem thời sự với ông thì đột nhiên nhận được điện thoại của Lý Hân Như. An Noãn không muốn có bất kỳ tiếp xúc nào với cô gái này nên trực tiếp hủy cuộc gọi, tắt máy. Ông cụ Thẩm hỏi: “Điện thoại của ai thế? Sao cháu không nghe?”
“Một người bạn không thân quen mấy, cháu không muốn nghe ạ.”