Tình Đắng

Chương 54 : Cái sừng thật dài

Ngày đăng: 07:09 30/04/20


Xe đi thẳng về bệnh viện, lúc sắp xuống xe, Mạc Trọng Huy căn dặn Trương Húc, “Trợ lý Trương, cậu đi cùng cô ấy đến Thiên Đường, gọi điện thoại cho Vương Gia Dật mời hắn đến đó một chuyến”



“Tôi biết rồi, ngài Mạc, để tôi đưa ngài về phòng bệnh trước”



“Không cần, Thẩm Cẩm Phong đã tới rồi”



Trương Húc nhìn về phía trước, quả nhiên nhìn thấy Thẩm Cẩm Phong đang vội vã đi về phía này.



Mạc Trọng Huy vừa xuống xe, Thẩm Cẩm Phong lập tức lải nhải, “Mạc tổng, sao anh có thể tùy tiện rời khỏi2bệnh viện? Sức khỏe của anh nào chịu được lặn lội đường xa chứ?”



Mạc Trọng Huy chỉ cảm thấy bực bội, mắng, “Thẩm Cầm Phong, cậu câm miệng cho tôi.”



“Tôi là bác sĩ điều trị của anh, tôi cần phải bảo đảm sự an toàn cho anh. Nếu anh không dưỡng bệnh cho tốt, sau này sẽ lưu lại mầm bệnh



***



Sau khi Mạc Trọng Huy xuống xe, An Noãn vui sướng hỏi, “Trợ lý Trương, ý của ngài Mạc nhà cậu là muốn giúp tôi à?”



Trương Húc trả lời lạnh như băng, “Ngài Mạc chỉ thay cô bắc cây cầu, để8cô gặp mặt Vương Gia Dật, cũng không có ý muốn giúp cô, có thể thuyết phục Vương Gia Dật thả người hay không còn phải xem bản lĩnh của cô.”



An Noãn lè lưỡi, hỏi, “Trợ lý Trương, có phải tôi đắc tội cậu chỗ nào không, hay là cậu có hiểu lầm đối với tôi”



Trương Húc lạnh lùng trả lời, “Tôi không có hiểu lầm gì với cô, một nhát dao trên lưng ngài Mục đích thực là do cô đâm, chảy rất nhiều máu, thiếu chút nữa mất mạng, cũng may cứu chữa kịp thời, còn nhờ chuyên môn6của bác sĩ Thảm cao siêu, ngài Mạc mới còn mạng”




Vương Gia Dật đột nhiên hỏi, có lẽ là muốn thăm dò nội tình của cô.



An Noãn suy nghĩ, nghiêm mặt nói, “Mạc Trọng Huy là kẻ thù của tôi. Chắc là anh biết việc Mạc Trọng Huy bị thương phải nằm viện chứ, một dạo trên lưng anh ta chính là do tôi đầm đấy. Cho nên anh cũng đừng có đụng vào tôi, nếu không tôi sẽ không màng tất cả để bảo vệ bạn của mình đâu.”



Đôi mắt Vương Gia Dật híp lại, tin Mạc Trọng Huy bị thương nằm viện có lẽ đã bị phong tỏa, hắn hoàn toàn không biết gì cả. Xem ra thật sự không thể khinh thường địa vị của người phụ nữ này trong lòng Mạc Trọng Huy. Nếu như tin tức này truyền ra ngoài, kinh động đến người nhà họ Mạc, không biết người phụ nữ này còn oai phong trước mặt hắn được nữa không.



Vương Gia Dật cười cười nói, “Cô An, cổ đang đe dọa tối ư?”



“Lời tôi nói đều nghiêm túc, anh phải biết rằng người từ trong tù ra chẳng ai là người tốt cả đâu.”



Vương Gia Dật lại lần nữa nhếch khóe miệng lên, cười nói, “Được thôi, nể mặt Mạc tổng, tôi sẽ nhanh chóng thả La Hiểu Yến. Nhưng trước đó, tôi muốn chữa khỏi vết thương của cô ấy đã, mong cô cho tôi thời gian. Trong khoảng thời gian này, lúc nào cô cũng có thể đến gặp cô ấy”



An Noãn ngẫm lại rồi gật đầu, “Sau này mỗi ngày tôi sẽ gọi điện thoại cho chị ấy, nếu tôi phát hiện anh nói không giữ lời, lúc nào tôi cũng có thể đi tìm Lạc Hân Khả.”



***



Từ Thiên Đường ra ngoài, sắc trời đã tối đen, cô không nghĩ việc đàm phán với Vương Gia Dật lại diễn ra thuận lợi như vậy. Tên đàn ông bỉ ổi nham hiểm này chắc là sợ Mạc Trọng Huy và Lạc Hân Khả. Hai người kia đều không phải người hắn dám dây vào.



An Noãn đứng ở ven đường bắt taxi, Vương Gia Dật lái xe phanh gấp lại trước mặt cô, kéo cửa sổ xe xuống, gương mặt buồn nôn nở nụ cười với cô, “Cố An, đến bệnh viện thăm Mạc tổng à, có cần tôi tiễn có một đoạn không?”



An Noãn hung dữ trợn mắt nhìn hắn, hừ lạnh, “Không cẩn”