Tình Đắng
Chương 576 : An noãn gặp an hồng minh lần cuối (2)
Ngày đăng: 07:16 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiết Ngọc Lan lau nước mắt cho cô, khuyên nhủ nói: “Cháu à, trên thế giới này có rất nhiều chuyên chúng ta không thể thay đổi được, có rất nhiều đôi tình nhân chia tay không phải vì hết yêu, cũng có thể chia tay vì lí do này lý do khác. Như mẹ cháu và bác hại, lúc đó bọn họ yêu nhau đến thế nào, nhưng vì đủ loại lý do, mẹ cháu vẫn đưa cháu rời khỏi ông ấy. Ba mươi mấy năm nay, bác và ông ấy vẫn sống với nhau rất tốt. Cho dù không có tình yêu, chúng ta vẫn nương tựa vào nhau. Cuộc sống thật ra chỉ đơn giản như vậy thôi, tình yêu không phải là tất cả. An Noãn, cháu phải2kiên cường giống như mẹ cháu, sống thật tốt, sinh đứa bé này khỏe mạnh chào đời.”
An Noãn đặt nhẹ tay lên bụng, bất tri bất giác, bé con trong bụng cô đã hai tháng rồi. “An Noãn, bác sĩ nói cháu có dấu hiệu dọa sảy thai, nếu tâm trạng cháu vẫn u uất như vậy sẽ khó giữ được đứa bé, cháu muốn chuyện như vậy xảy ra sao?”
An Noãn lắc đầu thật mạnh, giọng nói kiên cường như tự nhủ, “Cháu nhất định sẽ bảo vệ con cháu thật tốt, để nó mạnh khỏe đến thế giới xinh đẹp này.” Giây phút này, cô vẫn thấy thế giới này rất tốt đẹp, vì bên cạnh cô vẫn còn nhiều người thân yêu thương cô như vậy. Trời sáng, người8nhà họ Thẩm đều đến bệnh viện thăm cô, ngay cả ông cụ Thẩm cũng đến. An Noãn càng thấy mình không có lý do gì để yếu ớt cả. Thẩm Thần Bằng vừa nghe An Noãn bị dọa sẩy thai phải nhập viện, anh ta tức đến nỗi chạy thẳng đến tập đoàn Mạc thị gây náo loạn.
Anh ta không thèm để ý đến sự can ngăn của bảo vệ, lao thẳng vào văn phòng Mạc Trọng Huy, nhưng trong văn phòng không có ai.
Trợ lý Trương đang họp, vừa nghe báo Thẩm Thần Bằng đến gây chuyện thì vội cho dừng cuộc họp, chạy đi tìm anh ta.
“Trương Húc, cậu đến đúng lúc lắm, Mạc Trọng Huy đâu?”
Thấy Thẩm Thần Bằng đang tức giận, trợ lý Trương vội nói: “Ngài6Mạc không ở trong nước.” “Cậu ta trốn ở đâu? Cho dù ở chân trời góc biển tôi cũng phải lỗi cậu ta ra.”
“Ngài Mạc đang đi Mỹ.”
“Mỹ? Đi nghỉ phép à?” Thẩm Thần Bằng càng tức giận, em gái anh ta còn đang nằm trong bệnh viện, mà thằng chết tiệt đó lại nhàn hạ thoải mái đi nghỉ.
Trợ lý Trưởng nhanh chóng giải thích, “Không phải, không phải, ngài Mạc không phải đi nghỉ.” “Vậy cậu nói đi, cậu ta chạy đến Mỹ làm gì? Vì muốn tránh em gái tôi sao?”
“Không phải như vậy, ngài Mạc đi công tác. Cậu Thẩm, cậu đến tìm ngài Mạc có phải vì cô An có chuyện gì không?”
Thẩm Thần Bằng hít sâu một hơi, kìm nén cơn tức, anh ta cố gắng3tỉnh táo, “Điện thoại của Mạc Trọng Huy không liên lạc được. Trợ Lý Trường, nếu cậu liên lạc được với nó thì nói cho nó biết, em gái tôi bị dọa sẩy thai, đang nằm trong bệnh viện giữ thai.”
Chân mày trợ lý Trương khẽ nhíu lại, cậu ta nói với giọng lo lắng, “Tôi sẽ gọi báo cho ngài Mạc ngay, xin cậu hãy chăm sóc cô An thật tốt.” “Yên tâm, chuyện này không cần cậu nói. Cậu khuyên ông chủ cậu cho tốt, còn u mê cố chấp như vậy, cậu ta sẽ không được gặp con đâu. Chỉ cần nhà họ Thẩm ra tay, tập đoàn Mạc thị đừng nghĩ đến chuyện đứng ở đất Bắc Kinh này nữa.”
Trợ lý Trương há miệng kinh ngạc, nói nhỏ,5“Cậu Thẩm, cậu đừng quên công ty của cậu và chúng tôi đang hợp tác.”
Trợ lý Trường chọc đúng vào điểm yếu của Thẩm Thần Bằng, anh ta gần như gào lên chửi, “Vứt mẹ nó cái hợp tác đấy đi, ông đây không quan tâm, không có gì quan trọng hơn em gái ông! Ông đây mà thất bại, cậu hỏi Mạc Trọng Huy xem cậu ta có thất bại không.”
Trợ lý Trương mím môi, không nói gì nữa. Tiễn Thẩm Thần Bằng đang tức điên đi, trợ lý Trưởng nhanh chóng gọi điện cho Mạc Trọng Huy, cậu ta gọi rất nhiều lần vẫn không liên lạc được. Không biết chuyện bên kia thế nào.
Lúc này ở nước Mỹ, Mạc Trọng Huy đã chờ trong phòng chăm sóc đặc biệt suốt một ngày. Người nằm trên giường thở yếu ớt, dường như có thể ra đi bất cứ lúc nào. Thẩm Cầm Phong vỗ nhẹ vai hắn, giọng trầm thấp nói: “Chuẩn bị hậu sự đi, có lẽ không được mấy ngày nữa đâu.” Lông mày Mạc Trọng Huy nhíu chặt. “Ngài Mạc, tôi nghĩ anh nên báo cho An Noãn biết, để cô ấy có thể gặp mặt An Hồng Minh lần cuối. Chuyện này đối với cô ấy đúng là quá tàn nhẫn, nhưng nếu không gặp An Hồng Minh lần cuối, có lẽ cô ấy sẽ hối hận cả đời.”
Mạc Trọng Huy ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, kéo khẩu trang xuống, cả người hắn dựa lên bức tường phía sau. Thẩm Cầm Phong cũng đi ra ngoài cùng hắn, anh ta không hiểu, “Anh còn do dự điều gì? Trước kia tôi đã bảo với anh là nên nói chuyện này với An Noãn, nếu không sau này có một ngày cô ấy biết chuyện chắc chắn sẽ hận anh đến chết.”
Mạc Trọng Huy hít sâu một hơi, “Tôi không muốn để cô ấy phải chịu đến hai lần đả kích.”.
“An Hồng Minh sắp không qua được nữa rồi, anh không cảm thấy, không cho An Noãn gặp ông ấy một lần là quá tàn nhẫn sao?”
“Cô ấy đang có thai, không chịu được kích động.” Thẩm Cầm Phong hơi ngập ngừng, sau đó nghiêm túc nói: “Làm sao anh biết đây là chuyện kích thích cô ấy, biết đâu vì chuyện này cô ấy lại trở nên kiên cường hơn, để cô ấy cố gắng bảo vệ đứa bé trong bụng” Mạc Trọng Huy vẫn còn do dự thì có điện thoại của Trương Húc gọi đến. Trương Húc nói cho hắn biết An Noãn bị dọa sẩy, đang nằm trong bệnh viện giữ thai.
Tim hắn như bị ai đó bóp chặt.
Cúp điện thoại, hắn nhìn Thẩm Cẩm Phong, “An Noãn có dấu hiệu sẩy thai, nếu phải bay đến Mỹ, anh nghĩ cô ấy chịu được sao?” Thẩm Cẩm Phong nhíu mày, trầm giọng nói: “Dù sao cũng tốt hơn cô ấy mãi mãi hối hận, tôi nói câu này có lẽ không đúng, nhưng đứa bé sau này có thể có lại, An Hồng Minh đi rồi đâu thể quay lại nữa. An Noãn mặc dù bây giờ ở bên cạnh cậu, nhưng tôi tin rằng trong lòng cô ấy vẫn luôn nghĩ đến An Hồng Minh.”
Mạc Trọng Huy lắc đầu, nói thật nhỏ, “Đứa bé mà không còn thì sẽ không có nữa.”
Thẩm Cầm Phong không biết tình trạng hiện nay của An Noãn và Mạc Trọng Huy.
Cuối cùng Mạc Trọng Huy gọi điện cho Trương Húc, nhỏ giọng giao phó, “Thu xếp đưa An Noãn đến Mỹ.” Trương Húc rất kinh ngạc hỏi lại, “Ngài Mạc, bây giờ sao? Cô An còn đang nằm viện giữ thai.”
“Chuẩn bị chuyên cơ, đưa nhân viên y tế đi cùng.”
Đêm hôm đó, Trương Húc mang một giỏ hoa tươi đến bệnh viện hỏi thăm An Noãn.
An Noãn ở một tầng riêng, có bảo vệ nghiêm ngặt, cậu ta không vào được. Gọi điện thoại cho Thẩm Thần Bằng thì anh ta phớt lờ, dùng hết lời ngon ngọt Thẩm Thần Bằng mới chịu xuống dưới gặp cậu ta. “Cậu đến làm gì? Thay mặt ông chủ của cậu đến thăm vợ cậu ta à?” Thẩm Thần Bằng châm chọc.