Tình Đắng

Chương 58 : Nhà họ mạc

Ngày đăng: 07:09 30/04/20


Biểu cảm trên mặt An Noãn khá phức tạp nhưng cô cũng không nói thêm gì nữa.



Lúc An Noãn ra về, La Hiểu Yến bảo tài xế tiễn cô. Bấy giờ An Noãn mới nói với cô ta Thường Tử Phi đưa mình đến.



“Con bé này thật là, Thường Tử Phi tới mà sao không bảo cậu ta vào ngồi chơi, làm cho chị mang tiếng bất lịch sự. Thế này đi, chị đi cùng em ra2ngoài chào hỏi một tiếng”



La Hiểu Yến kéo tay cô ra khỏi biệt thự. Người giúp việc dường như rất sợ cô ta bỏ trốn nên đi theo sát phía sau hai cô.



Thường Tử Phi thấy La Hiểu Yến ra ngoài thì xuống xe.



“Thường tổng, đã lâu không gặp, cậu phải chăm sóc tốt cho An Noãn của chúng tôi đấy, bằng không tôi sẽ không tha cho cậu đâu”



Thường Tử Phi cười nói, “Yên tâm đi,8tôi sẽ yêu thương cô ấy hơn bất kỳ ai?



Sau khi quay về, Thường Tử Phi tự tay xuống bếp nấu cho An Noãn một bữa ăn ngon.



Mọi chuyện đã rõ ràng, trong lòng Thường Tử Phi chỉ còn lại áy náy. Ngẫm lại nếu An Noãn rời xa anh vì chuyện này, chắc chắn anh sẽ vô cùng hối hận.



Ăn cơm xong, An Noãn ở phòng khách xem tivi một lát, Thường Tử Phi thì rửa6bát trong phòng bếp, tất cả lại giống như lúc trước.



Rửa bát xong đi ra thấy An Noãn đã buồn ngủ, Thường Tử Phi ngồi xuống bên cạnh, ôm lấy bả vai cô.



“Tối nay ngủ ở phòng anh nhé?”



An Noãn nhạy cảm đẩy anh ra, ngồi ngay ngắn lại, “Thường Tử Phi, anh lại muốn làm gì?” “Khụ khụ...” Anh ho khan hai tiếng, “Ngày mai em cũng đăng ký kết hôn với anh rồi, ngủ cùng3anh thì có làm sao?”



Cô nghiêm túc nói, “Hôm đó anh cưỡng ép em, em bị ám ảnh tâm lý




Thường Tử Phi ngồi trên sofa, tay đỡ trán trầm mặc rất lâu.



“Anh Phi, giờ không phải lúc sĩ diện, đối với anh, chị dâu phải quan trọng hơn bất kỳ thứ gì khác chứ?



Thường Tử Phi nặng nề nói, “Tôi biết, tôi sẽ đi tìm hắn”



**



Trong phòng bệnh yên tĩnh, Trương Húc nhận được tin tức từ sớm, nhưng vẫn do dự không dám nói.



Mạc Trọng Huy đã sớm nhìn thấu cậu ta, tức giận hầm hừ, “Trợ lý Trương, có chuyện gì nói mau.”



“Ngài Mạc, quả thực là có chuyện nhưng mà tôi không biết có nên nói không?



“Không nên nói thì đừng nói, cậu về đi, tôi nghỉ ngơi đây”



Dưới tình thế cấp bách, Trương Húc buột miệng nói rất nhanh, “Nhưng nếu tôi không nói cô An sẽ gặp xui xẻo”



“Nói!” Biểu hiện nhẹ nhàng của Mạc Trọng Huy lập tức sa sầm xuống.



Trương Húc nhanh chóng nói, “Tin tức cổ An đâm ngài bị thương đã truyền khắp Giang Thành, chỉ sợ tin đã đến tại lão gia tử. Nếu lão gia tử muốn làm gì đó, cô An sẽ xảy ra chuyện lớn” Cuối cùng, Trương Húc lại nơm nớp lo sợ bổ sung thêm một câu, “Ngài Mạc, tôi xin thể không phải tối truyền tin ra ngoài, sao tôi có thể làm chuyện hãm hại cô An được?”



Mạc Trọng Huy nhắn mày, hơi bất đắc dĩ nói, “Người phụ nữ ngu xuẩn kia”



Cũng chỉ có ba người họ biết sự thật, không phải Mạc Trọng Huy, không phải trợ lý Trương, còn có thể có ai lộ chuyện này ra ngoài nữa?