Tình Đắng

Chương 59 : An tâm

Ngày đăng: 07:09 30/04/20


“Cậu đi chuẩn bị đi, sáng mai quay về Bắc Kinh”



“Nhưng mà ngài Mạc, bác sĩ nói ngài vẫn chưa thể xuất viện, càng không thể đi đường xa”



Mạc Trọng Huy hung dữ trừng mắt liếc cậu ta, trầm giọng nói, “Đưa Thẩm Cầm Phong theo cùng”



Trương Húc không dám nói thêm gì nữa, vội vàng đi thông báo cho Thẩm Cầm Phong.



Sáng sớm hôm sau, Mạc Trọng Huy đang chuẩn bị lên máy bay thì Trương Húc2nhận được điện thoại của Lương Trạch Minh.



Căn nhà cũ của nhà họ Mạc từ lâu đã mất đi vẻ náo nhiệt lúc trước, bây giờ nó vô cùng vắng vẻ, lạnh lẽo.



Sáu năm rồi, hắn mới quay trở về ngôi nhà này.



Quản gia trong nhà nhìn thấy hắn hưng phấn mà hô lên, “Cậu chủ, đúng là cậu chủ. Lão gia, cậu chủ đã trở về rồi!”



Mạc Trọng Huy nhíu mày lại, bước vào tòa nhà vừa8quen thuộc lại xa lạ này.



Đi đến phòng khách, lão gia tử đang đi từ trên lầu xuống. Sáu năm không gặp, ông cụ già đi rất nhiều, nhưng khí phách thì không hề thay đổi.



Giọng nói vẫn mạnh mẽ vang dội như cũ, ông cụ có chút ít châm chọc nói, “Cháu chịu quay về rồi à, không phải nói cả đời sẽ không bước vào nhà họ Mạc nữa sao?”



Sắc mặt Mạc Trọng Huy vô cùng6khó coi, lạnh lùng trả lời, “Nếu ông không muốn nhìn thấy cháu, bây giờ cháu sẽ đi luôn nhưng cũng mong ông đừng quan tâm đến chuyện của cháu nữa”



“Mất dạy, cháu nói chuyện với ông bằng thái độ đó hả?”



“Ông nội nên tự hỏi chính mình xem đã làm những gì. Cháu không hy vọng ông nhúng tay vào chuyện của cháu ở Giang Thành.”
Đường Tĩnh Vi không kìm được lớn tiếng đáp trả một câu, “Tính tình ngoan cố đó không phải giống ba ư, có ông nội thế nào thì sẽ có cháu trai thế đó”



“Đừng có đổ thừa lên đầu ba, đều do bị các con nuông chiều. Đúng rồi, con còn chưa biết nhỉ, con trai con bị người ta đâm một dao, bị thương nặng”



“Ba nói gì cơ?” Đường Tĩnh Vi đứng phắt dậy, “Ba, ba lặp lại lần nữa, ai bị thương?”



Ông cụ nói rõ ràng từng câu từng chữ, “Trọng Huy bị phụ nữ đâm một dao, đã nằm ở bệnh viện hơn nửa tháng, còn chưa khỏi hẳn. Lần này nó trở về là để cầu xin cho người phụ nữ kia”



“Ba, sao ba không nói sớm?”



“Bây giờ nói cho con rồi, con còn thất thần gì nữa, còn không nhanh đưa bác sĩ qua xem xem”



Đường Tĩnh Vi đưa bác sĩ riêng của ông cụ theo, trong lòng thầm nhủ, ông cụ này, trong lòng rõ ràng là lo lắng muốn chết, lại cố tình sĩ diện, thật không biết so đo nhiều điều với cháu trai của mình như vậy làm gì.



Đường Tĩnh Vi dẫn bác sĩ đi thẳng tới khách sạn.



Trương Húc nhìn thấy Đường Tĩnh Vi, theo bản năng cản bà lại, “Phu nhân, bà không thể đi vào, ngài Mạc đang nghỉ ngơi. Lúc ngài ấy nghỉ ngơi không thích có người quấy rầy”



Đường Tĩnh Vị cẩn thận đánh giá chàng trai trẻ trước mắt này, trong mắt tràn đầy cảm kích, “Cậu chính là Trương Húc hả? Nghe nói ở Giang Thành, Trọng Huy nhà chúng tôi đều do cậu chăm sóc. Tính tình của Trọng Huy không tốt, mấy năm nay cậu vất vả rồi”



Trương Húc lau mồ hôi, cậu ta tuyệt đối không ngờ được đường đường là bà Mạc lại bình thản nói với cậu ta những lời như vậy, xét cho cùng cũng là người có tố chất.



“Phu nhân, bà quá lời rồi, đi theo bên cạnh ngài Mạc, tôi cũng học được rất nhiều.”



Đường Tĩnh Vi hơi gật đầu, chỉ vào nhóm người phía sau, “Tôi mới nghe lão gia tử nói Trọng Huy bị thương. Đây là bác sĩ riêng của lão gia tử nhà tôi và nhóm nhân viên của ông cụ. Chúng tôi đến thăm Trọng Huy. Trợ lý Trương, hẳn là cậu sẽ không chặn chúng tôi ở ngoài của chứ?”