Tình Đắng

Chương 824 : Biết được sự thật, người phụ nữ duy nhất mà anh ấy yêu (4)

Ngày đăng: 07:19 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hà Thu Đình cười ầm lên

Sau một thời gian dài, dường như cô ta đã thản nhiên chấp nhận chuyện Đồng Hiểu qua lại với Thẩm Thần Bằng

“Đồng Hiểu, hôn lễ của hai người chuẩn bị đến đâu rồi?” “Mọi người trong nhà anh ấy đều đang chuẩn bị rồi.” Hà Thu Đình nghe thể lại bắt đầu tưởng tượng

“Nhà họ Thẩm nhất định sẽ cho cô một hôn lễ thế kỷ nhỉ? A, không đúng, dạng như nhà họ thì chắc phải khiêm tốn mới đúng

Đồng Hiểu, cô thật hạnh phúc, tôi thật sự hâm mộ cô đấy.”

“Thu Đình, cô cũng sẽ tìm được hoàng tử của đời mình mà.”

Hà Thu Đình thở dài, “Nào có đơn giản như vậy, thời đại này ít hoàng tử lắm, mà hoàng tử bấy3giờ đều là của công chúa, giờ làm gì còn mấy cô bé lọ lem nữa.”

“Đúng rồi, cô bạn Chung Hân Văn của cô thế nào rồi? Có phải sau này cô ấy sẽ không đến trường làm nữa không?” Đồng Hiểu nhún vai, “Tôi cũng không biết, tôi không liên hệ được với cô ấy.” Lúc tan làm Thẩm Thần Bằng đến đón cô, nói là muốn dẫn cô đi đến một nơi, gặp một người

Đến quán bar cô mới biết người cần gặp kia chính là Chung Hân Văn

Chung Hân Văn đã cắt tóc ngắn ngang tai, thoạt nhìn trông cô ấy rất có tinh thần.

Thẩm Thần Phong nhẹ nhàng vỗ vai Đồng Hiểu, “Giúp tôi nói chuyện với cô ấy nhé.” “Cậu ấy vẫn tốt chứ?”

Thẩm Thần Phong cười0gật đầu, “Gần đây vẫn ổn, nhưng rất ít nói, tôi hi vọng cô có thể trò chuyện nhiều với cô ấy.”

Đồng Hiểu gật đầu, đi qua đám người đến bên cạnh Chung Hân Văn

“Đồng Hiểu, sao cậu lại ở đây?” Chung Hân Văn hơi ngạc nhiên.

“Tớ với Thẩm Thần Bằng đến đây chơi.”

Chung Hân Văn nhìn theo tầm mắt của cô thì thấy Thẩm Thần Bằng và Thẩm Thần Phong đang ngồi uống rượu ở quầy bar bèn cảm thán

“Hai anh em nhà họ khá giống nhau đấy, nhìn bề ngoài thì có vẻ phóng túng không bị trói buộc, nhưng thật ra rất chân thành” “Thẩm Thần Phong rất tốt với cậu hả?”

Chung Hân Văn cười gật đầu, “Xảy ra nhiều chuyện như vậy mà anh ấy không hề ghét5bỏ tớ, nhưng anh ấy cũng rất thông minh, anh ấy biết Chương Lâm Vân sẽ không đụng vào tớ.”

“Sau này cậu có tính toán gì không?”

Chung Hân Văn hít một hơi thật sâu, “Còn có thể tính toán gì được nữa, anh ấy đã giúp tớ vạch sẵn kế hoạch cho tương lai rồi

Chờ sau khi cậu và Thẩm Thần Bằng kết hôn, bên nhà bọn họ cũng bắt đầu chuẩn bị hôn lễ của hai chúng tớ.”

“Cậu quyết định lấy anh ấy?” Chung Hân Văn cười nhẹ, “Còn không thì sao chứ? Lúc tất cả mọi người ở trong cái giới này định cười nhạo tớ, anh ấy đã đứng ra giải quyết hết tất cả giúp tớ

Tớ hiện giờ đã là người phụ nữ của Thẩm Thần Phong rồi,4những người trước đây từng cười nhạo tớ giờ cũng chỉ biết hâm mộ

Cuối cùng tớ cũng hiểu ra, đau đớn khổ sở trông ngóng một người không yêu mình thật vất vả

Nếu như có thể thì hãy tìm một người yêu thương mình và được đối xử dịu dàng còn hơn.”

Đồng Hiểu kéo cánh tay của Chung Hân Văn, “Hân Văn, chúng ta đều phải hạnh phúc nhé.” “Đồng Hiểu, xin lỗi cậu, tớ đã vì Chương Lâm Vân mà trở mặt với cậu, tớ đã không khống chế nổi lòng mình.”

“Không sao, tớ có thể hiểu mà, tớ không tức giận đâu.” Hai người đang ngồi thì bỗng nhiên Thẩm Thần Bằng ở bên kia gây ra động tĩnh rất lớn.

cả hai cùng đi qua xem thì thấy Thẩm Thần9Bằng đang tóm cổ áo của một gã đàn ông, hai con mắt vằn đỏ như đang chất vấn cái gì đó

Bên ngoài có rất nhiều người vây xem hai người, nhưng lại không có bất kỳ ai dám phát ra âm thanh.

“Con mẹ mày có còn là đàn ông không? Kết hôn rồi còn ra ngoài tìm đàn bà à!” Gã đàn ông kia bị thít cổ nên không chịu đựng nổi, mặt đỏ bừng lên, gã cầu khẩn, “Cậu Thẩm, xin thả tôi ra!” Thẩm Thần Bằng không hề khách khí mà vung một quyền đấm vào mặt gã kia

Đồng Hiểu muốn đi tới ngăn cản nhưng bị Chung Hân Văn giữ lại.

“Vợ mày ở trong cửa tiệm vất vả khổ sở kiếm tiền, mày lại ở chỗ này tìm đàn bà sung sướng, con mẹ mày đúng là thứ súc sinh cũng không bằng!” Đồng Hiểu lập tức hiểu chuyện gì xảy ra

Gã đàn ông bị đánh ngã trên mặt đất cố gắng đứng thẳng lên, không biết gã lấy đâu ra dũng khí mà gào to, “Tôi và Cố Thu đã ly hôn rồi, ly hôn từ lâu rồi!”

Cơ thể Thẩm Thần Bằng cứng đờ, ánh mắt lạnh lẽo của anh bỗng trở nên mờ mịt

Đồng Hiểu có cảm giác lòng mình đang khẽ run lên, cuối cùng chân tướng sự thật vẫn bị vạch trần ở trước mắt anh ấy.

“Cố Thu kết hôn với tôi là do bị ép buộc, người nhà của anh ép cô ấy phải kết hôn, khi đó tôi thầm mến cô ấy nên cô ấy tìm đến tôi

Kết hôn xong cô ấy cũng chẳng cho tôi đụng vào người

Tôi là một người đàn ông bình thường, lấy cô ấy về không phải chỉ để ngắm không thôi, tôi cũng có nhu cầu sinh lý bình thường chứ! Kết hôn một năm mà cũng chưa được hôn

Hôm kỷ niệm ngày cưới, tôi uống rượu, muốn mạnh mẽ chiếm đoạt cô ấy, nhưng cô ấy lại cầm dao gác ở cổ mình để uy hiếp tôi, nếu tôi dám đụng vào, cô ấy sẽ chết ở ngay trước mặt tôi

Hôm ấy cô ấy đã thực sự dùng dao làm mình bị thương, sau đó chúng tôi ly hôn, chúng tôi đã ly hôn rất lâu rồi, chẳng lẽ bây giờ tôi đi ra ngoài tìm đàn bà thì có gì sai sao?”

Thẩm Thần Bằng bước lùi về sau hai bước, đôi con ngươi co lại, cặp mắt lạnh lẽo kia càng trở nên mê man hơn

Anh quay người xông qua đám người, và chạy như điên ra bên ngoài

Đồng Hiểu đẩy Chung Hân Văn ra, chạy theo anh

“Thẩm Thần Bằng, anh bình tĩnh lại một chút!”

Đồng Hiểu bắt lấy tay anh.

Thẩm Thần Bằng chẳng thèm nhìn cô mà vung mạnh tay, sau đó phóng thẳng lên xe

Đồng Hiểu ngã bệt xuống đất, xe của anh như một vệt sáng vút qua trước mặt cô

Chung Hân Văn cũng đuổi theo ra bên ngoài, đỡ Đồng Hiểu đứng lên

“Đồng Hiểu, cậu không sao chứ?” Cô sợ anh xảy ra chuyện nên khẩn cầu Chung Hân Văn, “Hân Văn, cậu có thể lái xe đưa tớ đuổi theo anh ấy được không, cảm xúc của anh ấy đang không ổn định, tớ sợ anh ấy xảy ra chuyện.”

Thẩm Thần Phong đã lái xe tới.

Thẩm Thần Phong không ngừng giẫm chân ga, xe đi rất nhanh nhưng vẫn không đuổi kịp Thẩm Thần Bằng.

Cố Thu vừa quét dọn vệ sinh xong, đang chuẩn bị đóng cửa tiệm thì đột nhiên cảm thấy có người tiến đến, cô không quay lưng lại mà cười nói: “Chúng tôi đóng cửa rồi, ngày mai quý khách hẵng đến ăn nhé.” Thẩm Thần Bằng đi tới, cầm chặt cổ tay của Cố Thu

Lúc này Cố Thu mới nhìn thấy người tới là ai, đôi lông mày xinh đẹp của cô hơi nhíu lại

“Sao anh lại tới nữa?” “Tại vì sao giấu giếm anh? Người nhà của anh buộc em phải kết hôn mà em lại giấu anh! Bây giờ ly hôn rồi cũng vẫn giấu! Cố Thu, em còn định giấu anh tới khi nào hả?” Lúc này Cố Thu mới phát hiện hai mắt Thẩm Thần Bằng đỏ hồng, bên thái dương có mồ hôi chảy xuống.

“Là ai nói cho anh biết?”

Anh nắm chặt lấy hai vai của cô, lắc mạnh, “Em đừng quan tâm là ai nói, em nói cho anh biết đó có phải là sự thật hay không? Lúc trước em kết hôn có phải là do bên nhà anh đã tạo áp lực cho em không hả?”

Cố Thu không nói lời nào, tương đương với việc ngầm thừa nhận

“Em là đồ ngốc đấy à? Vì sao không nói thật với anh? Em không tin tưởng anh đến thế cơ à, cảm thấy anh không giải quyết được người nhà của anh phải không?”