Tinh Giới

Chương 110 : Cự long

Ngày đăng: 13:18 30/04/20


Đoàng!



Đoàng!



Đoàng!



Ba tiếng súng nổ gần như vang lên cùng lúc. Khoảng cách gần thế này Lâm Thiên không trốn thoát viên đạn được, nhưng tốn chút xíu giới lực hình thành vòng phòng hộ, viên đạn bình thường khó bắn thủng được. Trong ánh mắt kinh sợ của quỷ hút máu cấp thấp, Lâm Thiên vung tay phải lên chộp ba viên đạn cách trán hắn hai, ba centimet.



Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:



– Trả lại cho ngươi!



Ba đầu đạn bắn trúng hai đầu gối, cổ tay cầm súng của quỷ hút máu cấp thấp.



Rầm!



Súng ngắn rơi xuống đất, hai chân quỷ hút máu mềm nhũn cũng quỳ xuống. Kinh nghiệm bài học tử vong trong thế giới ma pháp nên Lâm Thiên bỏ thêm thuật Phong Phược ma pháp phong hệ.



Trong thế giới Tinh Giới thì Lâm Thiên có thể chết rồi sống lại nhưng ở thế giới hiện thực chết là hết, nên hắn phải hết sức cẩn thận.



– Nói, ta có thể cho ngươi chết nhanh.



Trong tay Lâm Thiên hiện lên một quả cầu lửa:



– Nếu không ngươi sẽ bị nướng chín cho chó ăn!



Mắt quỷ hút máu lộ tia cười nhạo:



– Khi ngươi nhìn từng người bên cạnh mình chết đi, cảm giác đau khổ đó... Ha ha ha, mãnh liệt hơn ta gấp trăm ngàn lần. Ngoài ra...



Không cần ngươi ra tay!



Quỷ hút máu nói xong khóe môi tràn tơ máu, đã chết.



Lâm Thiên oán hận rủa thầm:



– Đáng ghét!



Lâm Thiên thầm nghĩ:



– Tiểu Linh, tại sao hắn không biến thành hình dạng quỷ hút máu?



Tiểu Linh trả lời:



– Chủ nhân, hắn không phải huyết tộc thuần chủng. Chỉ có huyết tộc thuần chủng mới biến thành hình dạng quỷ hút máu, nếu không thì vừa rồi hắn đã biến thân bay đi từ lâu.



Lâm Thiên gật gù, biển lửa cỡ nhỏ phát ra một phần đốt cái xác thành tro. Mặt đất bị đốt khét một vòng lớn. Lâm Thiên đi ra tòa nhà, hắn không hề vui sướng vì tiêu diệt một quỷ hút máu ngược lại tâm tình càng tệ hơn. Tám, chín phần mười quỷ hút máu còn đồng bọn, mặc cho ai biết có một số sát thủ núp trong bóng tối tùy thời giết chết mình hoặc người xung quanh mình thì sẽ không vui nổi.



– Thật ra chủ nhân không cần quá lo, quỷ hút máu giết người trong biên cảnh Trung Quốc, nếu Long tổ tham gia vào thì chắc chắn sẽ xử lý tốt, không thì quỷ hút máu vô pháp vô thiên rồi.



Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:



– Quỷ hút máu cường đại chắc chưa vào biên cảnh Trung Quốc, nếu chỉ là một số quỷ hút máu cấp thấp thì Long tổ rất dễ dàng giải quyết bọn chúng. Hơn nữa quỷ hút máu không dám gây lớn chuyện, vị đại gia kia của Long tổ đang nghỉ phép ở Châu Âu, nếu chọc giận hắn thì vô số quỷ hút máu xui xẻo ngập đầu. Với thế lực của huyết tộc chắc cũng biết Long Lăng Thiên đang ở Ý.



Lâm Thiên giật nảy mình. Nếu quỷ hút máu dám hành động rầm rộ thì rất nhanh sẽ tỏa định mục tiêu vào Chu Dao. Nghĩ đến đây Lâm Thiên chạy nhanh như bay tới chiếc xe, leo lên chạy nhanh hướng đại học Hải Thiên.



Lâm Thiên hung tợn thầm nghĩ:
Tiểu Linh nói:



– Chủ nhân khoan tò mò hỏi nhiều, tập trung cảm nhận chiến đấu giữa cường giả đi. Thực lực con cự long kia ở giữa Pháp Thần và Pháp Thánh, hai Ma Pháp Sư thì một người là Pháp Thánh phong hệ, một người là Pháp Thánh thủy hệ, một người khác là Kiếm Thánh. Thực lực của ba người tương đương với cường giả Kim Đan kỳ.



Cường giả Kim Đan kỳ cao hơn Lâm Thiên ba đẳng cấp, hắn không dám thở mạnh nằm sấp sau tảng đá lặng lẽ quan sát đại chiến trên đỉnh núi. Cự long bay trên trời, há mồm phun từng luồng lửa đốt ba cường giả không ngừng tránh tới tránh lui. Trên cơ thể khổng lồ để lại nhiều vết thương lớn nhỏ, lớn dài gần thước, máu rồng không ngừng tuôn ra.



Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu:



– Kỳ lạ, nếu cự long chạy trốn thì không thành vấn đề, tại sao nó ngốc nghếch ở lại đây cho ba lão quái thánh giai đánh làm gì?



Tiểu Linh nói:



– Chủ nhân, cự long có một quả trứng hồng nằm trong hang trên đỉnh núi, chắc ba cao thủ thánh giai bị trứng rồng hấp dẫn đến. Cự long không dễ thu phục nhưng nếu ký khế ước trước khi sinh ra thì rất dễ dàng tạo nên một vị long kỵ sĩ, điều này cực kỳ quan trọng với một đế quốc.



Lâm Thiên nói:



– A, tuổi thọ cự long dài như vậy e rằng người ký khế ước sẽ không chờ cự long lớn nổi đã chết rồi.



Tiểu Linh đáp:



– Chủ nhân, ma thú có thể thông qua ăn ma hạch nhanh chóng tiến giai. Chỉ cần có đầy đủ ma hạch, về mặt lý luận thì một năm có thể cho một rồng con đến trưởng thành.



Đại chiến ngày càng leo thang, trên đỉnh núi lăn từng cục đá xuống, Lâm Thiên cẩn thận né tránh, sợ sây sẩy một cái sẽ bị một hòn đá lăn xuống đập dẹp.



Trong đầu Lâm Thiên chợt vang lên thanh âm trầm đục:



– Nhân loại!



– Ai đó!?



Toàn thân Lâm Thiên căng cứng cơ bắp nhìn quanh.



– Nhân loại, ta là con cự long trên đỉnh núi. Đừng giật mình, đến thực lực của ta rất dễ cách không truyền âm. Ta nhìn ra được ngươi không phe với ba tên khốn kia, nay giao một nhiệm vụ cho ngươi. Nếu ngươi có thể hoàn thành thì ta sẽ cho ngươi thù lao cực lớn, tài bảo trong hang rồng của ta tùy ý ngươi lấy bao nhiêu. Nhưng nếu không hoàn thành ngươi sẽ phải gánh chịu lửa giận của Hỏa Long Tư Nặc Khắc đại nhân ta đây!



Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu:



– Là nhiệm vụ gì? Nếu quá nguy hiểm thì ta không làm.



Lâm Thiên và Tiểu Linh đối thoại nhiều lần nên không cảm thấy bối rối khi nghĩ thầm trong đầu.



– Dưới núi còn một số con sâu nhỏ, đi chung với ba tên khốn kia. Chút nữa ta sẽ dụ ba tên khốn đi, ngươi chuyển dời trứng rồng trong hang động của ta đi, không thể để đám sâu dưới núi có được. Ngươi muốn lấy gì trong hang động tùy ý, xong việc rồi ta sẽ đến tìm ngươi và trả một nhân tình cho ngươi.



Lâm Thiên hỏi:



– Làm sao ngươi cho rằng ta không đi cùng bọn họ?



Thanh âm kia kiêu ngạo nói:



– Hừ! Nếu không phân biệt được điểm này thì Tư Nặc Khắc đại nhân ta đây sống uổng mấy ngàn năm!



Lâm Thiên nói:



– Được rồi, ta đồng ý. Nhưng ngươi nhớ phải dụ ba người kia đi!



– Grao!